Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một sơn động âm u tăm tối, một nam tử tuấn mỹ nhắm mắt lẳng lặng ngồi dựa vào tường, một đầu tóc bạc tuỳ ý xoã ở phía sau, khuôn mặt có góc cạnh rõ ràng, mày kiếm nhếch lên, sống mũi cao thẳng, môi mỏng tái nhợt, cái cằm cương nghị, hắn dường như  là một tuyệt tác hoàn mỹ nhất do thượng đế tạo ra, nhưng mà tay chân lại bị xích sắt thô to khoá lại.

Lúc này nam tử khẽ mím đôi môi tái nhợt, mi tâm nhíu chặt, rõ ràng là đang mất kiên nhẫn. Đột nhiên trong hang động trống rỗng lại xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp trong trẻo như mặt nước, lông mày mảnh khảnh, đôi mắt sáng trong, lông mi dài đậm, cái mũi thẳng xinh xắn, môi trái tim đỏ thắm căng mọng, cằm nhọn nhỏ nhắn đáng yêu, da thịt sáng bóng trong suốt như nước, một thân hỉ phục* đỏ thắm nổi bật càng làm cho người ta cảm thấy nàng có nước da trắng như tuyết.

Nam tử chợt mở cặp mắt hẹp dài ra, đôi mắt sâu sắc nhìn cô gái đột nhiên xuất hiện, trên mặt lộ ra một chút dịu dàng, giọng nói trầm thấp dễ nghe, nhẹ giọng kêu: “Thuỷ Nhi…”

Trong mắt ẩn giấu vẻ vui sướng. Cô gái nhìn nam tử tuấn mỹ liền nở một nụ cười, giọng nói thanh thuý ngọt ngào như nước, làm cho người nghe cả người có cảm giác thoải mái.

“Tà, hôm nay ta thành thân!” Vẻ mặt của nam tử liền trầm xuống, cặp mắt hẹp dài híp lại, nhìn bộ hỉ phục đỏ thẳm nàng của nàng liền trầm giọng nói, “Tới đây!”

Hắn không tin là nàng sẽ phản bội hắn, nhưng mà quần áo nàng đang mặc quả thật rất chói mắt. Thuỷ Nhi vẫn cười rất ngọt ngào như cũ, nghe lời đi đến bên cạnh hắn, một cánh tay của Ma Tà ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của nàng, một tay giữ chặt ót nàng, đôi môi tái nhợt hung hăng hôn lên đôi môi đỏ thẳm của nàng, mấy ngay nay nàng không có tới, hắn nhớ nàng sắp điên rồi! zNguyệt Tiếu - Diễn Đàn Lê Quý Đôn

Nụ hôn của hắn tuy cuồng nhiệt nhưng lại mang theo một chút ôn nhu, làm cho nàng không tự chủ được mà trầm luân, đôi mắt sáng như nước mùa thu của nàng dần dần có một lớp sương mù.

Đột nhiên xích sắt lạnh như băng chạm vào da thịt nóng bỏng của nàng làm Thuỷ Nhi khẽ run một chút, cũng lấy lại tỉnh táo, bắt lấy bàn tay đang hướng về giữa hai chân nàng, thở hổn hển nói : “Tà, bây giờ không được!”

Đôi mắt Ma Tà mang theo dục vọng nặng nề nhìn nàng lộ nửa thân thể mềm mại, mày kiếm nhíu chặt, nàng lần đầu tiên cự tuyệt hắn! Thuỷ Nhi nhẹ nhàng hôn khoé môi của hắn một cái, sau đó lấy ra một chuỗi chìa khoá, nhanh chóng cởi bỏ xiềng xích trên người hắn, lại đút một viên đan dược vào trong miệng hắn, nàng liền lôi kéo bàn tay to lớn chạy về phía cửa động, Ma Tà nắm chặt bàn tay nhỏ bé mềm yếu như không xương của nàng, trong lòng có một chút bất an.

Bước chân chợt dừng lại, trước mắt là Yêu Vương một thân áo cưới đỏ thắm giống nàng, dẫn theo người của Yêu Tộc lẳng lặng nhìn hai người, lớn tiếng nói: “Thuỷ Nhi, nàng để cho ta thất vọng quá rồi!”

Vẻ mặt của Thuỷ Nhi rất lạnh lùng, không còn là vẻ mặt xinh đẹp đáng yêu như khi đối diện với Ma Tà, mà là lạnh lẽo như băng, nhìn Yêu Vương bình tĩnh hỏi: “Ngươi vẫn luôn biết?” Yêu Vương cười lạnh: “Thuỷ Nhi, nàng nghĩ Ly Mặc ta là đồ ngốc hay sao?”

Thuỷ nhi nắm tay Ma Tà thật chặt, mà Ma Tà cảm giác được sự bất an trong lòng nàng liền đưa tay kéo nàng vào trong ngực, Ly Mặc nhìn thấy nữ nhân mình yêu mến bị nam nhân khác ôm vào trong ngực, mà nam nhân kia lại là kẻ thù không đội trời chung với hắn!

Tầm mắt của Ly Mặc dừng ngay cần cổ của nàng, ở nơi đó có một vài chấm đỏ làm đôi mắt hắn nhói đau, trong mắt bị lửa ghen cùng lửa giận thiêu đốt, hắn lạnh giọng hạ lệnh, “Thuỷ Yêu cấu kết Ma Đế, giết không tha!” Lúc trước Ma Tộc quá lớn mạnh làm cho Yêu Tộc và Tiên Tộc thấy bất an, vì thế hai tộc cấu kết, dùng hết thủ đoạn đê tiện, chặn linh lực của Ma Tà lại, nhốt hắn ở bên trong sơn động kia, cái xích sắt kia được đặc biệt chế tạo cho hắn gọi là Trói Ma Liên.

Có thể khiến cho Yêu Tộc cùng Tiên tộc kiêng kỵ như vậy, năng lực của Ma Tà không thể nào khinh thường được, mặc dù lúc này linh lực của hắn vẫn còn chưa khôi phục nhưng để ứng phó đám người kia vẫn còn dư dả.

Điều hắn lo lắng chính là Ly Mặc, nếu là lúc trước Ma Tà nhất định không sợ, nhưng hiện tại hắn biết mình không phải là đối thủ của Ly Mặc. Ma Tà lo lắng nhìn thoáng qua nữ tử lạnh lùng bên cạnh đang ra tay giết những người chung tộc với nàng, trong lòng Ma Tà dâng lên chút đau xót cùng với yêu thương.

Yêu Vương nhìn Thuỷ Nhi trong tay cầm băng kiếm toả ra ánh sáng lạnh lẽo không chút lưu tình chém giết, tay nắm chặt hai quả đấm, lạnh giọng nói: “Thuỷ Nhi, nàng lại vì hắn mà sát hại người cùng tộc!” Ánh mắt Thuỷ Nhi lạnh như băng nhìn nam nhân vừa cùng nàng bái đường, âm thanh lạnh lùng nói : “Người nào đả thương hắn, đều là cừu nhân của ta!” zNguyệt Tiếu - Diễn Đàn Lê Quý Đôn

“Haha…. Được lắm! Kẻ thù phải không?” Trong lòng của Ly Mặc dường như vừa bị cái gì xé rách cực kỳ đau đớn nhìn về phía Ma Tà, trong mắt nổi lên sự điên cuồng cùng sát ý nồng đậm. Nhìn thấy một thanh kiếm sương mù màu đen bén nhọn bắn thẳng về phía Ma Tà, trong lòng Thuỷ Nhi hoảng hốt, kêu lên một tiếng, “Tà…” Theo bản năng phi thân đến chắn trước người của hắn. Tay của Ly Mặc run rẩy liên hồi, trong mắt hắn tất cả đều là một vẻ khó tin, hắn vừa giết người mình yêu thương nhất! Haha… Tại sao lại như vậy? Tại sao nàng có thể vì Ma Tà mà phản bội tộc nhân, ngay cả việc chết vì Ma Tà mà nàng lại không hề nhìn thấy tấm lòng của hắn?

“Thuỷ Nhi…” Ma Tà bắt được thân hình yếu ớt của nàng, trong mắt có chút mờ mịt, không có cách nào chấp nhận được việc vừa xảy ra. Thuỷ Nhi chỉ bị thương ở bả vai, nhưng mà đó chính là chiêu thức trí mạng vô cùng tàn nhẫn độc ác của Xà yêu - Yêu Vương, dù chỉ là chạm vào da một chút, cũng không có khả năng sống sót.

Thuỷ Nhi nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Ma Tà, thân thể từng trận lạnh run, làm cho nàng nhịn không được cũng run run, giọng nói cũng run theo, “ Tà… Hôn ta… Được không …” Nàng không nghĩ mình sẽ phải rời bỏ hắn, thật sự chưa từng nghĩ qua! Ma Tà gắt gao ôm chặt thân hình đang run rẩy của nàng vào lòng, môi mỏng nhẹ nhàng dán lên đôi môi của nàng, hết sức dịu dàng hôn lên đôi môi càng ngày càng lạnh kia, đột nhiên thân thể hắn cứng đờ, dừng một chút, sau đó chợt ngửa đầu rống lên một tiếng bi thương, vang vọng thiên địa, nhưng cũng không thể nào diễn tả hết sự bi thương cùng tuyệt vọng trong lòng Ma Tà.

Hai tròng mắt của Ma Tà dần dần đầy máu cho đến khi cả hai đều là một mảnh màu đỏ, một giọt huyết lệ tràn ra hốc mắt, chảy dọc theo khuôn mặt tuấn mỹ trượt xuống đến trán của Thuỷ Nhi, bỗng nhiên một trận gió điên cuồng tiến đến tàn sát bừa bãi,từng cơn gió sắc bén lấy đi tánh mạng của tất cả Yêu tộc, Yêu Vương trong lúc đau khổ cũng bị một cơn gió lướt qua, phun ra một ngụm máu tươi. Ly Mặc lấy tay ôm ngực, nhìn Thuỷ nhi một cái thật sâu, rồi xoay người chạy đi, Ma Tà đã khôi phục linh lực, không phải là người mà hắn có thể đối phó!

Nhưng hắn nhất định sẽ giết Ma Tà để báo thù cho Thuỷ Nhi! Nếu như không vì Ma Tà, thì Thuỷ Nhi bây giờ đã là Yêu Hậu tôn quý, chứ không phải là một thi thể lạnh lẽo. Thật lâu sau, mọi thứ đều yên tĩnh lại, trên đất chỉ còn một đôi uyên ương đang ôm nhau giữa đống thi thể không nguyên vẹn trên đất, Ma Tà ôm thật chặt thi thể lạnh như băng trong lòng, nhẹ giọng gọi: “Thuỷ Nhi… Thuỷ Nhi…”  

Đôi mắt màu đỏ mất đi tiêu cự, trên người hắn nồng đậm hơi thở đau thương làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng. Đột nhiên đôi mắt màu đỏ thoáng hiện lên một chút ánh sáng, chỉ nghe hắn lẩm bẩm nói “Thuỷ Nhi… Ta ở cùng ngươi có được hay không… Vĩnh viễn phụng bồi ngươi…”  

Dứt lời, một ngọn gió lưỡi đao xẹt qua cổ tay hắn, máu tươi không ngừng trào ra, nhìn máu tươi đang chảy đầm đìa ở cổ tay, môi mỏng khẽ mở: “Lấy máu của Ma Đế ta làm máu dẫn, phù chú đồng sinh cộng tử, xin ban cho ta cùng Thuỷ Yêu được tình duyên trọn đời, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn ở bên nhau!” zNguyệt Tiếu -ddlqd

Trong nháy mắt, máu trên tay của Ma Tà sáng rực lên toả ra hào quang cực kỳ mạnh mẽ cùng chói mắt, chờ ánh sáng kia dần dần lui đi, thân thể Ma Tà dường như bị rút cạn hết sinh lực, cố gắng hết sức vươn bàn tay to lớn vuốt gương mặt tái nhợt của nàng, ôn nhu khẽ gọi, “Thuỷ Nhi…”  

Môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên đôi môi tái nhợt của nàng, thân thể hai người từ từ trong suốt cho đến khi biến mất, trên đất chỉ còn lại một giọt nước đỏ như máu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro