Chương 52: Ác Mộng của Tiểu Đào (nhị)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Linh lực phản phệ!

Tử Khuynh một phen nắm lấy tay của Tiểu Đào: “Bình tĩnh một chút, bình tĩnh một chút, hiện tại không có việc gì, không có việc gì!” nàng ôm lấy thân thể gầy yếu của tiểu Đào, tay không ngừng mà  vỗ vỗ lưng nàng cho nàng chút an ủi.

Một chút lại một chút, Tiểu Đào cũng rốt cuộc bình tĩnh lại, bất quá, trong mắt lại tràn đầy hoảng sợ chi sắc, mà nàng biểu tình cũng dị thường không đúng, dường như lâm vào hồi ức.

Tử Khuynh nhìn Tiểu Đào bộ dáng, đôi tay nắm chặt, trong mắt cũng tràn đầy thương tiếc.

Nàng không ngốc, từ biểu hiện của tiểu Đào mà xem, tất nhiên là nàng bị bất trắc, thế cho nên nàng sẽ như vậy, chỉ là, nàng như vậy bất trắc là bởi vì chính mình tự bạo gây ra chăng?

Giờ phút này, tinh thần của Tiểu Đào cực độ không đúng, nàng không thể lại kích thích muội ấy, nàng chỉ có thể chậm rãi chờ Tiểu Đào chính mình khôi phục lại.

Thời gian, mỗi lúc một trôi đi,  biểu tình của Tiểu Đào cũng chậm rãi khôi phục bình tĩnh, đáng tiếc, trong mắt không còn tiêu cự, giống như không muốn tiếp tục sống nữa.

Nguyên bản là một đôi mắt trong ngần này chỉ còn lại vô tận tuyệt vọng.

“mệnh muội là ta cứu, như vậy chính là của ta, ta không cho phép muội như vậy tự sinh tự diệt!” Tử Khuynh nhìn Tiểu Đào trên người tràn đầy ý muốn quyên sinh, sắc mặt biến đổi, lớn tiếng mà nói ra, thậm chí, còn dùng một chút tinh thần uy áp.

“Ha hả…” Tiểu Đào thống khổ cười, trong mắt hoàn toàn là sự tuyệt vọng.

“Tiểu cô nương, người biết ta sống như thế nào không?” Tiểu Đào không có chờ Tử Khuynh đáp lời mà chính mình nói.

“Tiểu cô nương, ta đã từng là Tử Phủ tướng quân phủ đích nữ Tử Khuynh tỳ nữ! Ngươi biết không? tiểu thư của chúng ta, kia tuyệt đối là thiên hạ hiếm có mỹ nhân, cầm kỳ thư họa, võ công mưu lược, mọi thứ đều hiểu, mọi thứ đều tinh, thậm chí là luyện đan luyện khí, trận pháp kết giới, nàng đều biết.

Chỉ là, nàng lại lấy một người chồng tệ bạc, gã nhầm cho một con bạch nhãn lang, nàng hy sinh vì mọi người nhưng cuối cùng phải nằm lại nơi mộ hoang giá lạnh.
Mặc Lăng Hàn, hắn cư nhiên phái người diệt Tử Phủ, mà tiểu thư của ta, cũng tự bạo muốn cùng Mặc Lăng Hàn đồng quy vu tận, chỉ là, Mặc Lăng Hàn, cái kia ma quỷ, cư nhiên còn sống, tuy nói trọng thương, nhưng là vẫn sống sót.

Ta hận, ta hận chính mình bất lực, vô pháp vì tiểu thư trả thù diệt môn, ta hận a!” Khi nói chuyện, Tiểu Đào nước mắt giống như mưa rơi lả chả, điên cuồng tuông khỏi mắt.

Mà lúc này Tử Khuynh cũng là rơi lệ đầy mặt!

“Ha ha ha… Ngươi nhất định suy nghĩ, ta không có thành thân, vì sao sẽ mang thai đi?” Tiểu Đào cũng mặc kệ Tử Khuynh  có hay không đang nghe, khóe mắt rưng rưng, lớn tiếng mà nở nụ cười.

Không biết đang cười trời xanh bất công, hay là đang cười cho số phận bất hạnh của chính mình
“Mặc Lăng Hàn tuy rằng thân bị trọng thương, nhưng là hắn lại cũng không có buông tha ta, hắn cư nhiên làm người đưa ta sung quân, làm ta trở thành quân nữ chi, mỗi ngày cung người tiêu khiển, ba năm, ta ở trong quân bị bọn họ tra tấn ba năm.

Này ba năm, ta không có ngày nào mà không sợ hãi, ta muốn chết, nhưng là ta lại không thê chết, bởi vì ta còn không có nhìn người xấu đã chịu báo ứng, ta còn không có nhìn đến Mặc Lăng Hàn chết.

Cho nên, ta liền sống lây lất qua ngày! Rốt cuộc, ta đã chờ được cơ hội, ta trốn thoát, gặp được Liệt Hỏa dong binh đoàn……”

Tiểu Đào tiếp tục nói, nhưng là Tử Khuynh lại không thể nghe tiếp được nữa, lúc này nàng, nắm chặt nắm tay, trong mắt sát ý sôi trào, đỏ tươi máu từ lòng bàn tay nhỏ giọt, nhưng dường như nàng chẳng hề cảm nhận được.

Bởi vì nỗi đau trong tim đã lấn át cả nỗi đau về thể xác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro