Chap 7: Khiêu vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Khi_vợ_mang_bầu
#7
Tối khuya hôm đó Lục Huyền mới trở về nhà. Mở cửa ra thấy Đào Tử ngủ say hắn mới thở phào nhẹ nhõm, liền nhanh chân chạy vào phòng tắm
Con quỷ nhỏ hôm nay tự dung rất nhiệt tình, hai người ở trên giường làm tận vài hiệp, mệt muốn chết đi sống lại. Mệt mỏi lết thân về nhà là do muốn ôm vợ ngủ
Lục Huyền trong phòng tắm tẩy rửa sạch sẽ, được giải toả nên tâm trạng có chút vui, còn đứng vừa tắm vừa hát
Ở ngoài, Đào Tử thấy Lục Huyền vừa bước qua đã nồng nặc mùi hoan ái liền biết hắn từ đâu về, cô cười nhẹ. Đứng dậy, bước lại gần chiếc áo khoác của hắn, cầm lên liền thấy vết son ngay trên áo liền không khỏi đau lòng.
Cô coi mình như kẻ câm điếc vậy, chính mình tự bao che cho hắn, tìm lí do biện hộ với chính bản thân, bởi vì cô thật sự yêu người đàn ông đào hoa này rất nhiều.
Nghe tiếng tắt vòi nước, cô liền chạy nhanh lên giường giả vờ nhắm mắt ngủ.
Lục Huyền bước ra liền leo lên giường, đưa tay ôm lấy Đào Tử vào lòng rồi đi vào giấc ngủ

Sáng hôm sau
Đào Tử rời đi từ sớm, thậm chí không cần đợi Lục Huyền dậy, lái xe thẳng đến Lâm gia
Cô cùng Lâm Đường chọn trang phục, đi trang điểm cũng hết gần cả buổi
-Woa, Đào Tử nhìn cậu không khác gì tiên nữ cả, không hề giống một người đang mang bầu.- Đào Tử từ phòng thay đồ đi ra, làm cho Lâm Đường không khỏi ngạc nhiên
Bữa tiệc hôm nay Đào Tử chọn cho mình một chiếc đầm màu tím ngắn tới đầu gối, tóc thả tự nhiên, phong cách trang điểm nhẹ nhàng
Tại bữa tiệc
Đây không phải là buổi tiệc sinh nhật bình thường, còn là lễ ra mắt người thừa kế Lâm gia sau nhiều năm du học ở nước ngoài
-Này, Đào Tử, em mệt thì lên trên nghỉ chút đi- Thịnh Hạo nhìn sắc mặt Đào Tử có hơi trắng bệch đi liền lo lắng
-Không sao đâu. Hôm nay sinh nhật anh mà, đừng lo cho em- Đào Tử cười nhẹ- Này, đây là quà của em, đừng có chê nha- Cô đưa cho Thịnh Hạo một túi quà nhỏ
-Tất nhiên. Là quà em tặng, anh đều thích- Anh cầm lấy túi quà, trong lòng đánh trống rộn ràng, cười muốn toét miệng.
Đột nhiên cả khán đài đen thui, chỉ còn 1 bóng ánh sáng nhỏ xuất hiện trên người Thịnh Hạo đang quỳ xuống trước mặt cô
-Nàng công chúa nhỏ, có thể nhảy cùng anh một đoạn không?- Hạo ca thì đang đưa tay trước mặt cô, còn cô lại không thể từ chối
Cô đưa tay đặt lên tay Thịnh Hạo cùng anh tiến về sàn nhảy. Điệu nhảy có chút chậm, do Đào Tử đang mang thai.
Cả khán đài đều tập trung về phía sàn nhảy kia, không ai để ý rẳng phía bên dưới có một bóng đen toả ra đầy sát khí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro