Chương 19 : Uyển Tư Tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôn chủ, Phong thiếu." Đột nhiên một bóng đen xuất hiện ở trước mặt bọn họ , người nọ cung kính cúi chào hai người.

"Chuyện gì?" Cung Mạch Khiêm thản nhiên hỏi, ôn hòa trong mắt đã sớm không còn tồn tại, đã bị lạnh lùng thay thế.

Người nọ cung kính nói: "Khởi bẩm Tôn chủ, nay thế lực Ngục cung phát triển càng lúc càng nhanh, có mấy lần đều thiếu chút nữa nổi lên xung đột, cho nên đặc biệt đến xin chỉ thị Tôn chủ."

Cung Mạch Khiêm nghe người nọ báo cáo nhấp trà trầm tư nghĩ, sau đó thản nhiên mở miệng nói: "Kêu bọn họ tận lực tránh cùng Ngục cung xung đột, trước khi biết rõ đối phương là ai thì không cần hành động thiếu suy nghĩ, thời cơ đến tất sẽ có cơ hội cùng Ngục chủ thần bí kia gặp mặt ." con ngươi đen Thâm u lóe ý vị thâm trường.

"Vâng! A... Còn có một sự kiện chính là, chính là..." Người nọ trả lời xong, một bộ biểu tình muốn nói lại thôi, cuối cùng khẳng khái hy sinh, trên mặt mang theo biểu tình 'chết thì chết vậy', hạ quyết tâm nhìn về phía Cung Mạch Khiêm nói: "Chính là Uyển cô nương muốn tới đây, hiện tại đã lên đường ."

Sau khi người nọ một hơi nói xong lập tức cúi đầu, còn không quên thật cẩn thận liếc mắt nhìn biểu tình trên mặt Cung Mạch Khiêm một cái, lẳng lặng đứng ở nơi đó, cố gắng tận lực giảm bớt sự tồn tại của chính mình, ở trong lòng thầm kêu, bọn họ cũng đều biết Uyển cô nương thích Tôn chủ, nhưng Tôn chủ lại tuyệt không thích nàng, aizzz... Hắn vì sao phải nhận phần việc khổ sở này cơ chứ !...

"Nàng vì sao muốn đến đây?" thanh âm không nóng không lạnh vang lên.

Thuộc hạ đang cố gắng che dấu sự tồn tại của chính mình nghe vậy da đầu ẩn ẩn run lên, chỉ thấy hắn nha nha mở miệng: "Cái... Cái này thuộc hạ cũng không biết..."

Ở trong lòng thì lại âm thầm trả lời: Đương nhiên là muốn gặp Tôn chủ a! Nhưng lại không có can đảm nói ra, đừng nhìn Tôn chủ một bộ tao nhã ôn nhuận như ngọc, kỳ thật chỉ cần hắn liếc mắt một cái, bọn họ lập tức tựa như chuột thấy mèo, trong lòng chính là thất kinh đảm chiến nha!

"Vậy sư phụ lão nhân gia hắn không ngăn cản sao?" Thanh âm rất nhẹ thực bình tĩnh, nhưng lại làm cho người ta ngửi được một tia hương vị nguy hiểm nồng đậm.

Tên thuộc hạ kia có chút kinh sợ nói: "Ách... Sư tôn lão nhân gia người cảm khái nói Uyển cô nương hiện tại là đại cô nương, lão nhân gia người, là, quản không được ." Phù! ánh mắt thực nguy hiểm nha! Trời ơi! Sớm biết vậy hắn sẽ không nói chuyện Uyển cô nương! Áp lực thật lớn a! Sớm biết vậy hắn càng nhất định không nói chuyện Uyển cô nương , hu hu...

"Ngươi đi về trước đi."

"Dạ!" Tên kia thuộc hạ như được giải thoát thầm hô một tiếng, chớp mắt một cái đã biến mất không thấy bóng người.

Phong Nhiễm Tuyệt nhìn người nọ đột nhiên biến mất lắc đầu thầm nghĩ: Chậc chậc, vẫn nhát gan như vậy nha! Chủ tử của hắn còn chưa làm cái gì, đã khiến hắn sợ tới mức này. Tốc độ kia quả thực như chuột thấy mèo, vắt chân bỏ chạy! Sau đó đem tầm mắt chuyển qua trên người Cung Mạch Khiêm, nhíu mày trêu chọc nói: "Chậc chậc chậc... Ta nói a, đoá hoa đào này của ngươi còn chưa có hết hy vọng với ngươi nha!"

Cung Mạch Khiêm liếc y một cái, tiếp tục uống trà, không mặn không nhạt nói: "Nàng không phải của ta." Thời điểm nói tới nàng ngữ khí rất mực hờ hững xa cách.

"Ha ha... Ta rất muốn biết sau khi Khinh nhi của ngươi cùng sư muội ngươi gặp nhau, hai người sẽ có biểu tình gì đây!" Phong Nhiễm Tuyệt trong mắt lóe ý tứ xem diễn hàm xúc không chút nào che lấp hiện ra ở trước mặt Cung Mạch Khiêm .

Ái chà chà! Sắp có trò hay để nhìn nha! Y cũng biết sự tồn tại của Uyển cô nương kia, nàng với Khiêm đều là đồ đệ Vân Y Tử , nếu không phải nể mặt Vân Y Tử, có lẽ Khiêm đối với Uyển Tư Tư kia ngay cả ra vẻ ứng phó cũng sẽ không làm! Con hồ ly này đối với dạng nữ nhân gì cũng đều gần mà như xa nha! Đương nhiên, hiện tại có ngoại lệ, một cái ngoại lệ duy nhất ...

"Thật không?" Cung Mạch Khiêm chính là nhíu nhíu mi, cũng không có vì Phong Nhiễm Tuyệt muốn xem bộ dáng hắn hảo diễn mà tức giận.

Thực ra, hắn cũng rất muốn biết Khinh nhi cùng cái nữ nhân kia gặp mặt xong rốt cuộc sẽ có phản ứng gì đây! Hy vọng có thể cho hắn một kinh hỉ... Cung Mạch Khiêm nghĩ tới Vân Khinh, vẻ mặt tràn ngập sủng nịch, khóe miệng phiếm lên không che lấp được ý vị ôn nhu ngọt ngào.

Phong Nhiễm Tuyệt nhìn đến bộ dáng chìm trong lưới tình này của hắn đã sớm bình tĩnh, thấy nhưng không thể trách nói: "Đương nhiên! Sư muội ở chung nhiều năm muốn tới nha!" Là sư huynh sư muội đó nha! Có thể nói chính là thanh mai trúc mã nha, quan hệ thực ái muội! Ánh mắt ái muội chớp mắt vài cái với Cung Mạch Khiêm, cười đến vẻ mặt hứng thú.

"Nàng chính là đồ đệ sư phụ thu." Ngụ ý chính là nếu không phải Vân Y Tử thu nàng làm đồ đệ hắn cũng sẽ không có sư muội này, nàng là đồ đệ của sư phụ, mà hắn chính là nể mặt sư phụ mới có thể kêu nàng một tiếng sư muội. Nếu bỏ cái xưng hô sư muội này, hắn cùng nàng cũng chẳng có quan hệ gì, chỉ là người xa lạ mà thôi!

"Ha ha... Mặc kệ thế nào nàng đều phải kêu ngươi một tiếng sư huynh, không phải sao?" Phong Nhiễm Tuyệt ở trên hai chữ 'sư huynh' đặc biệt tăng thêm ngữ khí nói.

Mặc kệ như thế nào hắn cùng Uyển Tư Tư đều là quan hệ sư huynh sư muội, Khinh nhi lại không biết hắn trước kia ứng phó Uyển Tư Tư như thế nào. Thêm nữa, Uyển Tư Tư ái mộ hắn có thể xem như không chút nào che dấu nha! Chính y chỉ ở chung cùng nàng một chút đã có thể phát giác tâm tư của nàng, nàng đối với bạn tốt Cung Mạch Khiêm này của y tràn ngập tình yêu. Huống chi nữ nhân trên phương diện này cảm giác luôn luôn rất tinh mẫn, đến lúc đó gặp mặt, hai người chỉ cần ở chung một chút, thì ngay cả nữ nhân trì độn cũng đều có thể nhìn ra được tâm tư đối phương?

Ai nha! Thật muốn xem nữ nhân của hắn nhìn thấy Uyển Tư Tư sẽ là cái biểu tình gì , có phản ứng thế nào.

Nhưng thật ra y thực thưởng thức nữ nhân vẻ mặt đạm mạc kia, cùng Uyển Tư Tư so sánh, nàng đạm mạc thanh nhã, tuy rằng mỗi ngày cơ hồ đều miễn cưỡng giống mèo con vậy. Cả ngày chính là ăn ngủ, ngủ ăn, nhưng khí chất của nàng lại vô cùng hấp dẫn người khác, làm cho người ta có hảo cảm. Hơn nữa theo trực giác của y, nàng khẳng định không phải nữ nhân đơn giản, trên người của nàng nhất định còn có bí mật mà bọn họ không biết .

Còn Uyển Tư Tư thì không vậy, nàng ở mặt ngoài ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, thân hình nhỏ nhắn, làm cho người ta vừa thấy liền cảm thấy nàng thực yếu đuối mà sinh lòng muốn bảo hộ nàng. Nhưng y chính là không thích Uyển Tư Tư, thiệt tình không chấp nhận được nàng, y vẫn cảm thấy Uyển Tư Tư không thích hợp với Mạch Khiêm, có lẽ là yêu ai yêu cả đường đi chăng, nữ nhân lạnh nhạt kia càng có thể làm cho y thật tâm chấp nhận.

Bạn tốt cùng nữ tử thanh nhã hờ hững kia ở cùng một chỗ làm cho người ta cảm giác hai người bọn họ thực hợp nhau, là một cặp tuyệt phối! Quả thực chính là một đôi thần tiên quyến lữ làm người ta hâm mộ ghen tị! Nam ôn nhuận như ngọc, nữ thanh nhã xuất trần!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro