Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi trở về nhà khi đêm đã ngập đầy Hà Nội và thờ ơ lắng nghe tiếng xích cổng loảng xoảng của chủ nhà phía sau lưng. Thế là một ngày vô nghĩa của một đứa con gái vô tích sự là tôi lại trôi qua. Từ khi tôi không còn tình yêu nữa. Tất cả mọi ngọ nguậy trong ý thức tôi đều đã tắt ngấm, rơi rụng và lặt lẹo trong cơn gió chiều muộn. Hà Nội

Váy tôi dài luẩn quẩn dưới bước tôi chậm. Con đường xưa ghi dấu từng ngón tay đan, từng nụ hôn say đắm, từng ánh mắt nuối tiếc giờ ngậm đầy những tủi hờn và phun trào trong giọt nước mắt tôi rơi từ gò má xuống lòng đường. Nơi đây máu tôi chảy, nơi kia chân tôi run, nơi đó người tình tôi yên ấm. Rồi ai có thể biện minh cho cuộc tình?

Tháng ngày đong đưa, tôi không còn là kẻ say, không lê la các cuộc nhậu, không gào lên bên đường rằng anh ơi, tại sao anh nỡ bỏ em. Tôi lại thường thay màu váy đen, mặc chấm tới mắt cá chân. Lại thường đeo giày cao gót, đi những bước chắc nịch. Lại thường trang điểm xinh như một quả phụ u uẩn ngược theo con đường này. Tôi không gọi nỗi nhớ. Tôi đang vun lòng căm thù.

Tôi nói với tôi rằng tình yêu cũng như cái bình thuỷ tinh vậy, càng mỏng thì càng dễ vỡ. Thì tôi cũng nên hiểu rằng, khi nó đổ vỡ, điều mỗi chúng ta thường làm là bước chân trần qua nó. Đau lắm. Có những vết thương mưng mủ lên, dày vò tôi suốt quãng thời gian dài sau đó. Thậm chí chúng có thể giết chết tôi nếu tôi không tự chăm sóc mình. Buồn lắm tôi ạ. Giá như tôi chỉ dẫm vào đống thuỷ tinh, tôi sẽ lặng lẽ rút từng mảnh vụn cắm vào chân tôi, băng bó, thuốc thang vài ngày tôi khỏi. Nhưng tình yêu là thứ thuỷ tinh vô hình đối với con mắt người đời nên tôi đành bất lực ngồi đây khuyên tôi hãy gắng lên. Ai cũng hiểu đó là câu nói ngàn đời vô nghĩa với những kẻ thất tình. Nhưng còn có thể nói gì hơn. Tôi đành đi lang thang theo tôi khắp mọi ngóc ngách, nhặt từng giọt nước mắt trên con phố tôi lững thững đi qua. Thế đấy tôi ạ! Trong mọi kẻ độc ác thì người yêu cũ luôn xếp đầu tiên. Cho đến khi nào tôi cảm thấy hắn không còn độc ác nữa thì hắn không còn là người yêu cũ, hắn chỉ là sự nhầm lẫn của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro