bị mèo tinh chịc chịc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Âm thanh nói mớ của Hoài Nam làm Tấn Khoa có đôi chút giật mình, động tác hôn mút bắp đùi non trắng nõn cũng bị trì trệ đôi chút. Ánh mắt xem biếc quan sát từ nhấc cử nhất động của chàng trai, đến khi gã khẳng định anh đã hoàn toàn chìm vào giấc mộng như khi nãy mới tiếp tục giở trò. Bàn tay to lớn của mèo tinh mon men theo phần eo rồi luồn hẳn vào áo phông, nhẹ nhàng xoa nắn núm vú nhỏ đang lỏm vào trong có phần kỳ lạ.

Tấn Khoa sau khi phát hiện bí mật nhỏ đáng yêu từ Hoài Nam, liền nhẹ nhàng vén áo anh lên tận cổ với ham muốn được nhìn rõ ràng hơn. Phần tà áo vừa rời khỏi thân, ánh mắt gã liền dính chặt vào hai nụ hồng e ấp của Hoài Nam. Phần màu sắc dịu nhẹ vô cùng nịnh mắt của nó, làm tên mèo vô thức đưa tay đến gần, chạm vào đầu vú giữa ngực. Sự mềm mại là thứ làm con mèo tinh có đôi chút phấn khích, bởi lẽ da thịt ở đây khi sờ vào còn thích hơn cả tấm thảm len nó hay chơi đùa trong phòng Hoài Nam.

Thế là gã chẳng kiềm được nữa, thôi thúc kỳ lạ khiến chú mèo muốn tận hưởng nhiều hơn nữa. Những ngón tay bắt đầu không kiêng dè mà chạm sâu, dùng lực nắn bóp quầng vú như đang đùa giỡn với món đồ chơi mềm mà Hoài Nam mua trước đó. Tên mèo tinh càng nắn càng phấn khích, khoé miệng nở một nụ cười tinh ranh đầy đen tối. Hai quả đồi trắng mởn bị gã hành hạ đến đau nhức vẫn chưa được tha.

Tiếp theo Tấn Khoa còn tận dụng những đầu ngón tay ngọn hoắc, chụp lấy đầu nhũ tròn, muốn nhấn mạnh vào, xem viên thịt ấy có trở lại như cũ được hay không. Khi gã cố tình kéo nó lên cao để nó giãn hết cỡ rồi mới thả ra. Con mèo lớn cũng không quên bày trò dùng móng tay sắc còn ấn vào giữa núm vú, nhằm tạo nên những lằn khuyết đỏ tươi, mà gã tự cho là ấn ký của bản thân tặng cho anh.

"Ưm, bé ơi...đừng đùa nữa, Anh đau quá." Hoài Nam trong cơn mê xoay tới lui mong cảm giác kỳ lạ biến mất, khi anh nhận ra ngực mình đang bị một thứ gì đó đè nén và hành hạ liên tục. Chàng trai nỉ non, cố gắng nhắc nhở chú mèo nhỏ thôi bày trò chọc ghẹo mà hãy yên lặng ngủ đi.

Dường như con mèo lì này đã bị anh chiều đến hư hỏng thì phải, bởi lẽ sau khi nghe nhắc nhở nó vẫn không thèm buông tha mà tiếp tục bày trò nhiều hơn. Tấn Khoa vuốt chiếc mũi nhỏ đang ngứa rồi chồm đến gần hơn tới khuông ngực trắng nõn của anh, đầu lưỡi hình tam giác đầy gai nhọn cũng bắt đầu chui ra khỏi miệng. Từng chút quét nhẹ lên núm vú, vừa chọc ghẹo vừa quan sát cảnh viên thịt nhỏ đang trốn bên trong, dần bị kích thích mà trồi ra khỏi phiến núm hồng phấn.

Đầu lưỡi con mèo tinh vô cùng mềm mại lại nóng hổi bất thường, vừa thấy viên thịt xuất hiện đã tinh nghịch đem nó nhấn thật sâu lại vào trong phần đồi nhỏ, sau đó dùng sức quấn lấy kéo ra ngoài. Trong suốt quá trình chơi đùa, gã cứ điều khiển cái lưỡi dẻo dai cùng đôi môi liên tục dùng sức hút mạnh hạt đậu, đem nó chà sát bằng phiến lưỡi đến khi toàn bộ phần thân cương cứng, biến thành màu đỏ tươi đầy đáng thương.

"Ưm, đừng..." Hoài Nam nức nở rên rỉ trong tình trạng nửa mơ nửa tỉnh, khi cảm giác đầu vú đang bị ai đó mút máp liên tục tra tấn thân thể anh. Chàng trai nhỏ cố lay lay thân thể, với hy vọng thứ gì đó sẽ bị chọc giận mà rời đi, nhưng dường như vô vọng. Bởi lẽ sau khi cố chống đối, núm vú anh lại càng bị giày vò nặng nề hơn, bởi những cái răng nanh không ngừng găm vào thịt vú.

Con mèo tinh cắn mút đến khi hai viên thịt sưng tấy lên, đẫm nước bọt của gã mới chịu thả đầu vú đáng thương ra. Hoài Nam trong cơn lim dim, cũng dần mở đôi mắt đã ươn ướt nước vì phấn kích mơ hồ. Tấn Khoa biết rõ anh sắp thức nhưng vẫn không chịu dừng hành vi biến thái của mình lại. Gã dần dịch người xuống sâu hơn, nhẹ nhàng tụt chiếc quần nhỏ đang bao bọc vật quan trọng của anh ra.

Vừa thấy dương vật bé xinh xuất hiện trước mắt với tình trạng ngẩng đầu và chảy dịch, gã liền thích thú đưa tay chạm vào. Vừa mới tiếp xúc lần đầu, sự nóng bức và nhẵn nhụi đã khiến Tấn Khoa càng thêm yêu thích, gã âm thầm nuốt nước bọt. Đôi môi nhỏ mon men đến gần quy đầu đang nhỏ nước, nhẹ nhàng lè lưỡi lướt nhẹ qua. Những ngón tay lớn cũng nhanh nhẹn ôm chặt phần gốc, nâng thân cây gậy mà tuốt lộng.

"Ưm, đừng....nơi đó không được..." Hoài Nam đã hoàn toàn thanh tỉnh sau khi nhận ra bản thân đang bị một ai đó quấy rối. Tuy nhiên sự bàng hoàng ấy lại gia tăng gấp bội vào lúc, anh thấy dương vật của mình đang nằm gọn trong miệng một người đàn ông lạ mặt, với đôi tai trên đầu và cái đuôi ngoe nguẩy sau lưng. Mắt Hoài Nam mở to, tay chân anh như bị khoá cứng khi dần tự khẳng định rằng mình đã gặp yêu quái, và thứ kinh khủng kia đang chuẩn bị ăn thịt anh.

"Cho tôi tinh dịch của anh đi, đừng vùng vẫy vô ích." Tấn Khoa thì thầm bằng giọng nói âm u lạnh lẽo cùng với đó là cái liếc nhìn đầy đáng sợ. Sau khi nói đe doạ, gã tiếp tục công việc dang dở với vật nhỏ đáng yêu. Đầu lưỡi thô ráp có gai li ti thè ra khỏi miệng, chậm rãi liếm quanh đầu khấc, từ từ đem hết thứ chất tanh nồng đang rỉ ra nuốt vào dạ dày.

"Ưm, hức....ra mất, hức đừng liếm..." Hoài Nam nức nở cầu xin, âm thanh khàn đặc vì sợ hãi, anh liên tục lắc đầu khi vật nhỏ đang được chăm sóc kỹ lưỡng trong khuôn miệng ấm áp, có dấu hiệu cao trào. Cảm giác mới lạ liên tục ập vào đầu Hoài Nam, đó là thứ kỳ diệu anh chưa từng được thử, khiến cậu trai còn non nớt chỉ trụ được một chút đã phải xin hàng. Dương vật vừa mới bị tên mèo tinh nuốt sâu vào cổ họng, anh liền không nhịn nổi sung sướng mà cong người bắn ra. Tấn Khoa hài lòng chun mũi tham lam nuốt hết toàn bộ, đến khi dương vật bé xinh đã được tẩy sạch sẽ, gã mới khẽ liếm mép khen ngợi bữa tối ngon miệng của anh dành cho mình.

"Cứu tôi với, yêu quái." Hoài Nam khóc nấc, cố gắng tìm cách lùi ra khỏi thứ kỳ lạ trước mặt. Nhưng có vẻ hoàn toàn vô dụng, khi gã đã nhanh nhẹn chắn trước mặt anh và liên tục tiến đến gần hơn.

Tấn Khoa chau mày khi thấy biểu hiện sợ hãi tột cùng của Hoài Nam, trong lòng thầm bĩu môi suy nghĩ - không lẽ gã biến thành người xấu đến mức ma chê quỷ hờn, nên mới khiến bé yêu phản ứng kịch liệt như vậy. Càng ngẫm nghĩ, chàng mèo lại càng cảm thấy bực bội, thế là gã quay người xuống giường, tiến đến công tắc bật đèn rồi đến trước gương nhìn thử bộ dáng của bản thân. Gã nhìn mình một lúc rồi quay đầu nhìn anh, khoé miệng lẩm bẩm gì đó vô cùng khó hiểu. Bộ dáng ngốc nghếch của Tấn Khoa khiến anh không hiểu gì vẫn phải nhếch môi cười nhẹ vì quá hài hước.

"Này, nói đi. Tôi xấu lắm hả?" Tấn Khoa sau một lúc đấu tranh tư tưởng cũng chịu quay lại giường, gã ngồi bịch xuống một cách đầy buồn bã, sau đó đưa mặt sang nhìn anh hỏi nhỏ.

"Không...." Hoài Nam giật mình, anh cứ tưởng gã định tiếp tục ăn thịt mình, ai ngờ lại hỏi một câu kỳ lạ như vậy. Chàng trai e dè đưa mắt nhìn lên, tuy nhiên thứ làm anh bất ngờ đến mức chẳng khống chế được biểu cảm là ngũ quan người trước mặt. Tên yêu quái khi nãy vừa liếm láp thân thể anh mang dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, đôi mắt gã mang một màu xanh biếc như muốn hút hồn người và cả làn da mịn màng kia nữa.

"Vậy sao anh có vẻ sợ tôi thế, bình thường anh hay nựng và khen tôi đáng yêu mà." Tấn Khoa ủ rũ, có vẻ vẫn không tin lời người trước mặt, gã mở miệng than thở, tự nhủ với bản thân rằng con người thật giả dối, hôm trước còn khen gã đáng yêu mà bây giờ đã trở mặt.

"Tôi, tôi không có thấy em xấu. Tại em làm mấy thứ khiến tôi sợ....ủa, em nói thường ngày tôi khen em, không lẽ em là bé Lười sao?" Hoài Nam thủ thỉ trả lời rồi bỗng hoảng hốt mở to mắt, như thể không tin vào điều mình vừa nghe.

"Ừm, tôi là con mèo anh nhặt về đó." Tấn Khoa tiến đến ôm lấy người trước mặt, gã dùng gò má mình cọ cọ vào tóc anh như khẳng định cho luận điểm mình vừa nêu ra.

"Tôi..." Hoài Nam ngập ngừng, không biết nên nói gì trước tình cảnh trước mặt, đến khi nhận ra tên mèo lại bắt đầu giở trò với mình. Bằng cách rê đôi môi nóng hổi kia đến vành tai nh mà mút nhẹ, sau đó lại dịch đến bả vai. Bộ dáng và cách hành xử hệt như vô cùng yêu thích anh khiến Hoài Nam cũng tự dưng xiêu lòng, không chút vùng vẫy để gã tự tiện cắn mút cần cổ và xương quai xanh của mình, đến khi hai nơi ấy mang vô vàn ấn ký tình sắc.

"Để tôi hôn anh nhé." Tấn Khoa phấn khích đòi hỏi một cách đầy tự nhiên, khi tên mèo nhận ra dường như bé nhỏ trong lòng đã dần chấp nhận sự hiện diện và những hành động biến thái của gã.

"Ừm..." Hoài Nam e thẹn gật đầu, anh cũng không hiểu tại sao bản thân lại buông thả như vậy, trước một tên yêu quái không tên không tuổi mà mình vô tình rước về nhà. Liệu có phải do anh quá thiếu thốn tình thương không, hay chỉ đơn giản vì yêu thích gương mặt đẹp đẽ vô cùng của gã?

Tấn Khoa vừa nghe được lời đồng ý của anh, gã đã không ngần ngại mà tiến đến đôi môi bé nhỏ, vội vã ngậm lấy rồi dùng sức mút mạnh. Hoài Nam non nớt không biết thế nào là hôn cứ giao mình cho tên mèo, từ từ hé môi theo bản năng khi thấy Tấn Khoa có vẻ như muốn tiến sâu hơn vào bên trong miệng mình. Gã mèo liếm liếm hai phiến môi mỏng, sau đó luồn chiếc lưỡi gai góc vào, bắt đầu hành tình càn quét mọi không gian bên trong. Tấn Khoa bị cảm giác nóng hổi của miệng anh làm cho yêu thích, cái lưỡi tam giác tham lam tìm kiếm xung quanh. Đến khi tìm được miếng kẹo dẻo anh đang giấu diếm liền nhanh chóng dùng sức quấn lấy, vừa trêu vừa chà sát. Lưỡi Hoài Nam bị gã quấn lấy, kéo vào vũ điệu dồn dã nóng bỏng và đầy ngọt ngào. Đến tận lúc hơi thở anh bắt đầu cạn dần sau hàng loạt cú thúc lưỡi gã mới rời đi.

Vừa tha cho nơi này, gã lại tìm kiếm nơi khác để chọc ghẹo, tên mèo ranh mãnh luồn qua eo anh rồi tiến xuống rảnh mông mềm mại. Những ngón tay được điều khiển cũng dần chạm đến nơi cần chăm sóc, nhanh chóng nhấn một ngón tay vào. Hoài Nam hét lên khi dị vật đâm vào bên trong nơi chưa từng được khai phá, thân thể anh bắt đầu run run như phản đối, cả gương mặt đáng yêu cũng đã đỏ ửng lên.

"Nơi đó, đừng hức..." Âm thanh nức nở bắt đầu vang lên, khi Tấn Khoa nâng eo nhỏ sau đó đặt chân anh lên vai và bắt đầu đưa đẩy ngón tay. Cảm giác trướng là thứ chàng trai cảm nhận đầu tiên, nhưng dần dà sự khó chịu ấy lại mang thêm một khoái cảm kỳ lạ làm anh không kìm được mà thở dốc, từ từ hoà mình vào trong. Ngón thứ hai rồi thứ ba, dị vật ấy liên tục được đút vào trong sau đó lại nhịp nhàng đưa đẩy đến một điểm gồ bí ẩn. Mỗi lần Tấn Khoa cố tình chạm vào nơi ấy, Hoài Nam lại nấc lên đầy thoả mái, cả vật nhỏ cũng hưởng ứng theo chủ nhân mà bắn hết lần này đến lần khác.

"Tôi vào nhé." Tấn Khoa vừa thủ thỉ vừa hôn hôn má anh, từ từ rút ba ngón tay đã đẫm dịch nhầy khỏi hậu huyệt mềm mại của Hoài Nam, chuẩn bị cho lần khai phá đầu tiên. Tên mèo ôm anh lên cao, dịu dàng cạ đỉnh đầu dương vật to lớn trước cửa huyệt đang rỉ nước.

"Lớn quá, tôi sợ....làm ơn." Hoài Nam nức nở, mắt anh mở to lên vì giật mình trước kích thước của nhân thú trước mặt. Cây hàng chỉa vào mông anh vô cùng khủng khiếp hoàn toàn không phải là kích thước của con người, đầu khấc ẩm ướt đang rỉ dịch và phần thân căng phồng tựa một cây thép vừa nung cùng những đường gân xanh tím bao quanh từ gốc đến đỉnh.

"Đừng sợ, tôi sẽ nhẹ nhàng với anh." Tấn Khoa vừa hôn môi anh vừa thủ thỉ bằng giọng cực kỳ dịu dàng, cây gậy bắt đầu di chuyển gần đến cửa hang, từng chút men theo vách nước mà chui vào trong. Bởi vì kích thước khủng nên khi mới đâm một chút, vách thịt non nớt liền bài từ gã mà co chặt, âm thầm khẳng định sẽ không cho dương vật xâm nhập thêm nữa. Tên mèo bị kẹp đến đau nhức, đành phải nhấp nhẹ nhàng từng chút một, tránh cho anh quá sợ hãi mà vùng vẫy, làm đau cả hai người.

"Ưm, hức...đau." Bé con trong lòng cũng dường như hiểu nỗi khổ bị bóp chặt của chàng mèo, nên cũng không cự quậy chút nào. Rất ngoan ngoãn mà tựa đầu vào ngực gã, vừa thở dốc vừa cố gắng thả lỏng bản thân để tạo ra thêm nhiều khoảng trống cho Tấn Khoa đâm vào. Đến khi toàn bộ sự hùng vĩ của cây gậy đã nằm gọn trong lỗ nhỏ mềm mại, Tấn Khoa mới thở phào nhẹ nhõm. Đôi môi ấm nóng tìm đến gương mặt nhỏ đang ửng đỏ, trải lên nó những nụ hôn như thể muốn khen ngợi cho sự đáng yêu của anh.

"Tôi động nhé, anh đồng ý không?" Tấn Khoa thì thầm, âm thanh ấm áp khi nãy của chàng mèo cũng đã chuyển sang khàn đục vì tình dục.

"Được, ah..." Hoài Nam khẽ nói, thân thể mềm mại tựa hẳn vào ngực gã, phía dưới của anh bắt đầu biểu tình đòi ăn khi tạo ra vô vàn cảm giác ngứa ngáy muốn được dương vật chăm sóc.

Tấn Khoa nâng mặt anh lên hôn nhẹ, sau đó lùi xuống sâu hơn đến cần cổ non mềm, há miệng cắn xé từng tất thịt ở nơi đây. Hạ thân gã bắt đầu di chuyển thật nhịp nhàng trong cách đâm rút, dương vật lớn được kéo ra đưa vào vô cùng dịu dàng. Thế nhưng cách đưa đẩy này lại tạo nên vô vàng kích thích, khi từng đường gân thô ráp được ung dung cạ vào thành ruột mỏng, thật nhiều thật nhiều như một hành động đánh dấu chủ quyền.

"Anh gọi tên tôi đi, tôi tên là Tấn Khoa." Chàng mèo thở dốc từng hơi nặng nề, liên tục thủ thỉ vào tai anh. Cảm giác ẩm ướt và mềm mại khi dương vật chôn sâu bên trong, khiến gã thích đến mức đầu óc dần chìm vào trong biển dục. Bàn tay lớn dịch chuyển từ eo xuống đôi gò mềm phổng phau, tham lam bóp nắn nắn nó thật mạnh bạo. Thắt lưng nhân thú cũng bắt đầu chuyển động nhanh hơn, dường như không thể điều khiển mong muốn được chiếm đoạt nhiều hơn sự chặt khít bên trong Hoài Nam.

"Khoa...hức, ahh ưm anh...thích lắm." Hoài Nam nức nở trong cơn cực khoái, thứ cảm giác kỳ lạ mỗi lần gã đâm nhẹ nhàng rồi chuyển sang giã mạnh vào lỗ nhỏ. Cứ liên tục ập vào mọi giác quan anh, khiến nó sung sướng đến mức làm ý thức dần tan ra như bọt biển. Đôi mắt của chàng trai đã hoàn toàn sưng húp, khoé mi đẫm nước, đôi tai ù ù chẳng còn nghe được chút âm thanh nào, ngoài việc phải rút sâu trong lòng gã mà chịu đựng từng cú thúc mạnh bạo.

Tấn Khoa nghe được thứ mình muốn liền phấn khích mà tấn công nhiều hơn. Khuôn miệng ấm nóng rê khắp xương quai xanh rồi rồi dừng ở đầu nhũ tròn, cái lưỡi dài của gã vươn ra quấn lấy nụ hồng, tham lam vừa hút vừa liếm. Hai chỗ nhạy cảm bị tập kích làm Hoài Nam sướng đến không thở nổi, thân thể nhỏ bé liên tục cự quậy cầu xin gã đừng trêu đùa anh nữa, cả gương mặt xinh đẹp cũng lem luốc toàn nước mắt. Tấn Khoa nghe anh rên rỉ đáng thương như vậy cũng không nỡ ăn hiếp anh quá nhiều, gã thôi không tấn công đầu nhũ nữa mà quyết định đổi kiểu.

Tên mèo bế anh quay người về phía gã, bàn tay lớn nâng đôi gò đào đã bị hành hạ đến đỏ ửng lên cao, không quên cắn mút mấy cái cho thoả thích mới chịu nhấn dương vật vào bên trong. Hoài Nam nức nở, tấm lưng trắng trẻo run rẩy không ngừng bởi chuyển động tàn bạo từ tên yêu quái phía sau. Từng dòng mồ hôi trong suốt sinh ra bởi sức nóng của hai da thịt lăn từng dòng suốt hỏm eo hông anh, khiến màu sắc của làn da như được nhuộm hồng vô cùng quyến rũ. Tấn Khoa thấy được cảnh này, trong lòng lại càng phấn khích gấp bội, tên mèo vừa cúi đầu liếm láp thưởng thức vừa dập hông, thúc từng cú như vũ bão vào khe mông ẩm ướt.

"Hức, đừng làm nữa...không chịu nổi hức...xin em." Hoài Nam nức nở cầu xin, âm thanh anh phát ra khàn đặc khi phải thở dốc từng hơi đầy nặng nhọc. Khoé mắt sưng húp đáng thương vẫn không ngừng tuôn lệ, từng dòng trôi dọc xuống má, cả đôi chân đang quỳ trên giường cũng đã gần như không thể trụ nổi nữa. Tuy nhiên, dù có mệt mỏi tột cùng sự hưng phấn đang được phát tán cũng không dừng lại khi tên mèo liên tục thúc hông vào điểm G ở huyệt động. Đầu khấc hung ác theo lệnh chủ nhân nhắm vào yếu điểm ấy mà trêu đùa, khiến Hoài Nam phải liên tục bắn ra trong cơn cực khoái.

Tấn Khoa biết mình đã đến giới hạn, nên dần đẩy nhanh tốc độ va chạm giữa hạ thân và hai phiến mông mềm mại. Đến khi tiếng thở cùng âm thanh lép nhép ngày càng dồn dập hơn, gã mới gầm nhẹ từ từ đem tinh dịch xuất vào trong động nhỏ, đánh dấu cho lần đầu tiên trong N lần định làm với anh.

"Chúng ta tiếp tục nào, chủ nhân."

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro