Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khấu khấu.

Nghe được âm thanh, Kiều Niệm lười nhát mà quay đầu.

Bên trong cái chuồng là con thỏ đen tròn vo.

Thấy Kiều Niệm quay đầu lại, con thỏ đen dùng hai cái móng vuốt nhặt một củ cà rốt lên, từ trong lồng sắt nó đưa qua cho kiều niệm: "cà rốt này đưa cho ngươi ăn, ngày hôm qua ta đã để lại hai củ"

Kiều Niệm không nhìn vào củ cà rốt, mà nhìn vào đôi mắt đen tròn của nó, từ bên trong rõ ràng nhìn thấy chính mình là một con thỏ màu trắng, Kiều Niệm ngã gục xuống.

Cô tiếp thu hiện thực trước mắt, cô trở thành con thỏ.

Trước đó, cô đã từng là bốn thể người.

Ở kiếp đầu tiên, gia cảnh cô bần hàn, để thay đổi số phận của chính mình cùng cha mẹ, cô đã thức đêm để học, liều mạng học tập, phát huy trạng thái tốt nhất để thi đại học, thành tích được công bố, cô trở thành trạng nguyên của toàn tỉnh, trấn trưởng tự mình đến nhà chúc mừng, kiều Niệm kích động chạy ra phía sau núi ngửa mặt lên trời cười điên đại, cứ như vậy, mà đi đời nhà ma.

Ở kiếp thứ hai, cô xuất thân từ thế gia võ thuật, dưới sự giám sát nghiêm khắc của gia phụ, cô liều mạng tập võ, hai mươi tuổi liền đăng đỉnh võ thuật quốc nội, sau khi được cup, cô tiếp tục lao đầu vào huấn luyện, nhưng mệt mỏi quá độ, ngã xuống sân tập không bao giờ tỉnh lại.

Ở kiếp thứ ba, cô trở thành phú nhị đại, lão ba phong lưu, bên ngoài có năm đứa con, mẹ cô bị bức chết, Kiều Niệm cùng bọn họ tranh đoạt để trở thành người thừa kế, cô sử dụng âm mưu, hai mươi hai tuổi thành công giành được vị trí người thừa kế, cô thức dậy sớm hơn so với con gà ngủ muộn hơn con chó, trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ hai mươi ba, cô uống quá nhiều rượu xã giao với khách, say rượu ở khách sạn rồi mất.

Ở kiếp thứ tư, cô là thiên tài, mười tuổi trở thành đại lão truyện tranh, mười lăm tuổi thành kim bài từ khúc, mười tám tuổi toàn tài máy tính, vô số công ty liều mạng tranh đoạt các bản thảo và lời bài hát của cô, cùng với các chương trình cao cấp. Kiều Niệm bị vướng vào các hợp động vô tận, vĩnh viễn đều không xong các bản thảo, làm không xong từ khúc cùng với các chương trình cao cấp, sau khi làm việc suốt một tuần, cô đột nhiên chết trên bàn máy tính của mình.

Sau khi chết, cô lại lần nữa đưa tới cửa vãng sinh.

Bốn lần cố gắng mà làm người nhưng lại chết sớm, Kiều Niệm tuyệt vọng, cô sống chết cũng không chịu sống lại, thà làm một cô hồn dạ quỷ cũng không làm người.

Cô kịch liệt giãy giụa, cánh cổng vãng sinh cuối cùng cũng đóng lại trước mặt cô, mặt khác cánh cửa màu trắng mở ra, còn không đợi cô hỏi cái này là đi đâu, đã bị ai đá cho một cái, liền lọt vào thông đạo kỳ quái, vừa mới tỉnh lại, liền nằm trong cái chuồng thỏ này.

Hồi tưởng lại đau đớn của bốn kiếp trước, giờ phút này nhìn vào cơ thể mập mụp lông xù xù của chính mình, kiều Niệm cảm thấy thật thất vọng.

Mẹ nó so với người còn không bằng.

Tuổi thọ của nhân loại tốt xấu gì còn có trăm tuổi, nhưng mệnh của thỏ được bao lâu? Nhiều nhất chỉ có mười năm là đã chết.

Bi ai!

Thật là mẹ nó quá bi ai!

Con thỏ đen bên cạnh nhìn thấy cô không trả lời, lại lấy cà rốt hướng trước mặt Kiều Niệm "ăn đi, nó rất ngọt"

Kiều Niệm sống không còn gì nuối tiếc " không ăn"

"Ngươi có phải hay không sinh bệnh"

"Đừng phiền ta"

"Đinh, tiểu tỷ tỷ, ta thật vật vả lắm mới mở ra được, ngươi như thế nào có thể kêu ta phiền?" Giọng nói nhuyễn manh của thỏ đen rất khác với giọng điện tử vang lên trong đầu kiều Niệm, ngữ khí ai oán.

Kiều Niệm nhìn xung quanh, hai con thỏ im lặng, cô không kiên nhẫn "ngươi lại là ai?"

"Tiểu tỷ tỷ, ngươi có thể gọi ta là tân hệ thống Tiểu Manh". giọng nói điện tử có chút ngượng ngùng mà giải thích, "bởi vì ta còn đang trong quá trình thử nghiệm, rất nhiều công năng cần ngươi giúp ta kiếm tiền "

Kiều Niệm ngẩn ra.

Hệ thống?

Ở kiếp thứ hai và thứ ba khi mệt đến mức cạn kiệt, cô sẽ xem một ít tiểu thuyết trên internet để thư giản, lúc đó cô còn nghĩ, nếu cũng có một hệ thống có thể giúp cô sống lâu hơn thì tốt rồi.

Không nghĩ đến nguyện vọng không thực tế này lại trở thành sự thật.

Đợi đã.

Cô nghi hoặc hỏi: "hệ thống hệ thống, vì sao còn muốn ta phải kiếm tiền?"

Cô đến làm một con sủng vật, không thể sảng khoái mà cho cô kéo dài tánh mạng sao?

"Đúng rồi, nếu ngươi kiếm được một nghìn nhân dân tệ, ngươi có thể kéo dài tánh mạng của mình trong một ngày, ta có thể phát triển thêm nhiều tính năng khi nhận được tiền"

"Ta sẽ giúp ngươi thay đổi nó"

Kiếm tiền làm gì mà phiền toái như vậy, nếu cô ra tay, đây chắc chắn là hệ thống mạnh nhất.

"Ta cũng muốn nhanh chóng trở thành hệ thống mạnh nhất, nhưng tiểu tỷ tỷ, ta đang tồn tại ở trong đầu của ngươi, ngươi muốn thoát khỏi đầu của chính mình sao? Ồ, không đúng, dù ngươi có làm thế thì cũng không thể thấy ta, ta sẽ chỉ thoát ra khỏi não thỏ"

Kiều Niệm: "..."

Thời điểm cô làm người có hệ thống này thật tốt, cuộc sống của một con thỏ là bao lâu? Lâu hơn so với rùa vạn năm tuổi sao?

Tân hệ thống Tiểu Manh đọc hiểu suy nghĩ của cô: "tiểu tỷ tỷ, chết tử tế không bằng tồn tại"

"Hiện tại nếu ta chết, có thể mang ngươi cùng đầu thai làm người không?"

"Cái này, ta cũng không biết, nhưng ta dám khẳng định sẽ có rất nhiều biến số, chẳng hạn như đã chết thì không thể sống thêm, hoặc là sống không quá hai mươi tuổi, hay đầu thai so với thỏ còn không bằng, ngay cả tân hệ thống Tiểu Manh này cũng sẽ biến mất, còn tỷ như..."

Kiều Niệm: "...Ngươi có thể có cái kết luận chính xác, mà không phải tỷ như nữa không?"

" Không thể, ta là tiểu manh, ta còn biết rất nhiều"

Được! Ngài là Tiểu Mang ngài lớn nhất!

Kiều Niệm vỗ trán, "ta sẽ sống được bao lâu?"

"Ách?"

"Ta dù sao cũng phải biết ít nhất là bao nhiêu năm để theo dõi phải không?"

Hệ thống yếu ớt mà trả lời, "không rõ lắm, nhưng ngươi yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không thu tiền ngươi kiếm được còn không cho ngươi thêm tuổi thọ"

"..." Kiều Niệm nhân nại mặc cả "một nghìn nhân dân tệ mà chỉ thêm có một ngày, quá ít, ngươi không kiếm tiền nên ngươi không hiểu, tiền thật sự rất khó kiếm"

"Ai nha ai nha, tiểu tỷ tỷ, ta sắp hết pin rồi, ta phải đi nạp điện trước mới có thể trở lại, ngươi nhanh chạy đi kiếm tiền, mà kiếm nhiều tiền hơn, ta có thể đổi cái siêu dung lượng pin rồi"

Đinh, tân hệ thống Tiểu Manh đang ngoại tuyến.

Kiều Niệm: "..."

WTM! Tại sao các hệ thống của người khác không nghe nói còn phải nạp điện? Như thế nào tới cô, còn phải đi kiếm tiền để mua siêu dung lượng pin? Đúng thật là xúi quẩy mà.

Cũng đúng đi, chỉ cần có thể trường thọ, dù chỉ là một con thỏ cũng không sao, huống chi, trong đầu là tất cả các kỹ năng học được trong bến kiếp trước, dù sao cũng không khó để kiếm tiền.

Khấu khấu.

Kiềm Niệm quay đầu lại lần nữa.

Con thỏ đen dùng hai cái móng vuốt giơ củ cà rốt lên, vẻ mặt thành khẩn mà nhìn cô, "ăn đi, ăn liền có sức lực".

Kiều Niệm "..."

Khá kiên trì.

Cô vươn móng vuốt tiếp nhận, nở một nụ cười thân thiện, "cảm ơn!"

Cà rốt vừa đến tay, trong đầu vang lên giọng nói điện tử "đinh, hệ thống đã sạc một su, có thể sống lâu thêm hai phút, tiếp tục cố gắng!"

Kiều niệm"..."

Hai phút? WTM!

Bất quá, một củ cà rốt, tục mệnh được hai phút?

Thì ra chỉ cần có thể nạp vào, mặc kệ có là tiền hay những vật khác!

Cũng đều được.

Vài giây sau, cô nheo mắt lại, Tiểu Mang ngươi không phải đang ngoại tuyến sau?

Tiểu Manh "tôi chỉ vừa mới sạc trong một phút, ai nha ai nha không còn sức nữa, tiểu tỷ tỷ, tiếp tục cố lên ha!"

Kiều Niệm: ".."

Cô nghiêm túc hoài nghi, bởi vì cô không chịu đầu thai nên mới đưa cái hệ thống bị hỏng này để trừng phạt!

Nếu kiếm tiền có thể tục mệnh, cô liền kiếm ít tiền đi.

Bốn kiếp đầu tiên đều đoản mệnh, vì vậy đời này cô phải sống tới trăm tuổi.

Cô hiện tại đang ở trung tâm thú cưng cao cấp, gồm ba tầng, mỗi tầng đều là thú cưng, các loại thú cưng đều có, kiều Niệm với thỏ đen đang ở trong một phòng kính, cô và những con thỏ khác là hàng hóa để bán ra, ở chỗ này khả năng độc lập kiếm tiền là không lớn, phải nghĩ biện pháp để trốn thoát khỏi đây.

Cửa kính được mở ra, một vài cô gái làm việc ở đây vào tới.

"Nhanh lên, điều khiển từ xa! Điều khiển từ xa ở đâu?" Cô gái có mái tóc đuôi ngựa vào trước, không có nói xin chào với những chú thỏ trong phòng như thường lệ khi cô đi làm, mà là vội vàng nắm lấy điều khiển từ xa bật TV, chọn kênh.

"Cô chậm quá! Nhanh lên, tin tức tài chính kinh tế của tam đài"

"Cô chậm lại một chút, màn ảnh của Mộ Tổng đã qua rồi kìa"

Ba cô gái khác còn lo lắng hơn cô gái tóc đuôi ngựa, hận không thể đoạt lấy điều khiển từ xa để tự mình làm.

"Các người đang làm gì vậy?" Cuối cùng một cô gái tóc ngắn bước vào, nhìn các cô một đám khẩn trương vây quanh màn hình TV, cũng tò mò mà thò lại gần.

Cô gái tóc đuôi ngựa cuối cùng cũng điều chỉnh đến tam đài, giọng nói cô run rẩy: "Mộ tổng! Hôm nay tin tức tài chính kinh tế sẽ có Mộ tổng"

Cô gái tóc ngắn vẻ mặt ngây ngốc, "ai?"

"Tổng tài tập đoàn Mộ Môn! Cô đừng nói chuyện, Anh ấy không bao giờ chấp nhận bất kỳ cuộc phỏng vấn nào, trên internet cũng không có hình ảnh nào, hôm nay nếu không phải tập đoàn Mộ Môn họp báo ra mắt sản phẩm mới, anh ấy sẽ không xuất hiện trước màn ảnh, khó có cơ hội này, nên đừng quấy rầy tôi!" Cô gái kia trả lời ngắn gọn, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình TV, cũng không dám chớp mắt.

"Là hắn?" cô gái tóc ngắn cười nhạo, "vì vị trí Mộ Tổng mà bức cha của chính mình thành người thực vật? Nam nhân máu lạnh vô tình như vậy cư nhiên các ngươi mê hắn?"

Cô gái tóc đuôi ngựa trừng cô một cái, "kia đều là bịa đặt, Mộ tổng mới không phải là cái loại người như vậy!"

Cô gái tóc ngắn lắc đầu, "điên rồi, cả hai đều điên rồi"

"Đợi lát nữa ngươi nhìn thấy anh ấy đừng điên, Mộ tổng thật sự rất là đẹp trai!"

"Vì anh ấy ta nguyện ý điên"

"Tới tới! Ah ah ah ah!"

"Ah ah ah mộ tổng thật soái!"

Tiếng hét chối tai trên sân khấu.

Đầu của Kiều Niệm bị chấn đến tê dại, vẫn nghe các cô ấy nói chuyện về vị Mộ Tổng này, cô cũng ngồi dậy, dựa vào lồng sắt bên cạnh, móng vuốt hưởng thức cử cà rốt của thỏ đen vừa mới đưa qua, lười nhất mà nhìn về phía TV đối diện.

Năm nhân bóng đáng cao lớn đỉnh bật, mái tóc đen nhánh được tỉa gọn ngàng, bước chân sinh phong, vạt áo màu đen đăng bay.

Hình ảnh có thể so với nam diễn viên điển trai trong bộ phim thần tượng.

Với tấm lưng hoàn mỹ và đáng người xuất sắc như vậy, Kiều Niệm không nhịn được khuôn mặt của hắn thêm một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dương