Chương 3: Cưỡng chế khai bao hậu huyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: Cưỡng chế khai bao hậu huyệt

Lục Tử Hiên đuổi thiếu niên đang ngồi trên bàn đi, cầm khăn lau khô côn thịt, nhàn nhã mà đi tới dán vào sau lưng Đường Đường.

Đường Đường tay bị Nghê Hướng Dương bắt lấy, phía sau lại truyền đến nhiệt độ thân thể khô nóng, Lục Tử Hiên cà cà côn thịt trên eo cậu cọ xát, lỗ tai mẫn cảm cũng bị cắn cắn.

"Đừng.....cầu xin các người..."

Thân mình Đường Đường phát run, giọng nói xin tha mang theo chút nức nở.

Nghê Hướng Dương hít sâu một hơi, bắt lấy cằm Đường Đường ép cậu ngẩng đầu, con ngươi âm trầm nhìn chằm chằm vào khuân mặt nhỏ đầy nước mắt, nhỏ giọng mắng: "Mẹ kiếp, con thỏ này sao nhìn thiếu thao như vậy..."

Giang Triệt dựa vào cửa, lười nhác cho hai người kia một cái liếc mắt: "Đi vào rồi chơi."

Lục Tử Hiên buông lỗ tai ướt dầm dề của Đường Đường ra, lại ái muội nhéo một chút rồi mới dẫn đầu đi vào.

Nghê Hướng Dương không màng Đường Đường giãy giụa, mạnh mẽ kéo cậu vào gian phòng bên trong.

Đường Đường mềm mại nức nở xin tha càng khiến mấy người bọn họ nổi lên tà hoả, Giang Triệt lấy ra điếu thuốc ngậm trong miệng, chậm rãi đóng cửa lại.

----

Ngoài cửa là bàn học sạch sẽ, bảng đen nghiêm trang.

Bên trong lại là một mảnh dâm loạn, cùng với một đám dã thú động dục.

Ánh đèn ám vàng trên đỉnh đầu càng thêm ái muội, Lục Tử Hiên dùng cà vạt trói tay Đường Đường đang vùng vẫy lại, Nghê Hướng Dương phối hợp cởi bỏ nút áo sơ mi cậu, cũng thuận tiện kéo nốt quần dài cùng giày nhỏ.

"Không...cầu các người, tôi, tôi có thể cho các cậu tiền, tôi có tiền mà, cầu xin các cậu buông tha cho tôi được không?!"

Quần áo ngày càng ít, Đường Đường khóc đến không thở nổi, đáng thương hề hề nghẹn ngào.

Nghê Hướng Dương nghe xong thì không nhịn được cười, ôn nhu dùng ngón trỏ lau nước mắt của tiểu bạch thỏ, trong miệng lại nói vài câu thô tục: "Bảo bối, ca ca không cần tiền, ca ca chỉ muốn hung hăng làm em, làm cho lỗ nhỏ sưng lên, bên trong chứa đầy tinh dịch của ca ca, sau đó sinh hài tử cho ca ca, được không?"

Đường Đường bị doạ cho choáng váng, mắt to đầy nước trừng lớn: "Ô...tôi là nam! Không sinh được bảo bảo đâu, cậu buông tôi ra đi mà, ô ô."

"Ha."

Lục Tử Hiên bị cậu chọc cười, tay vuốt vẻ làn da mềm mại của Đường Đường, từ xương quai xanh xinh đẹp, lại tàn nhẫn niết niết đầu vú, thầm mắng: "Nghê Hướng Dương, cậu cởi xong chưa? Tôi sắp bị con thỏ này câu đến dục hoả đốt người rồi đây."

Nghê Hướng Dương cũng ngừng trêu trọc, hắn tiến lên hung hăng hôn Đường Đường một cái, sau đó lưu loát mà cởi nốt lớp quần lót cuối cùng của cậu.

Tay Đường Đường bị cà vạt trói lại phía sau lưng, áo sơ mi rũ xuống vắt ở khủyu tay, lồng ngực trắng nõn nổi bật lên hai viên hồng anh, vòng eo thon gọn, chiếc rốn bé xíu, hai chân thon dài trắng nõn, làm người khác không nhịn được nghĩ thầm giữ lấy cái eo này mà tàn nhẫn thượng một hồi.

Đáng chú ý nhất là hạ thân tiểu bạch thỏ còn trông thực mềm mại, tiểu gia hoả trắng nõn không có quá nhiều lông, phần đỉnh còn lộ ra màu hồng phấn, thẳng tắp sạch sẽ.

Lục Tử Hiên ánh mắt tối sầm lại, cúi người xuống không chút khách khí mà cắn đầu vú phấn nộn trước mắt, từng ngụm liếm mút vùng da trắng nõn, một tay khác vô cùng có kỹ xảo mà xoa nắn côn thịt xinh đẹp của nam sinh.

Vật nhỏ chưa trải sự đời được nam nhân xoa nắn một hồi liền trúc trắc ngẩng đầu.

"Ngô, không...ha, không cần...."

Ngực cảm giác thật thoải mái, phía dưới cũng vậy..

Đường Đường chưa bao giờ tự sờ vào điểm mẫn cảm của mình, hai viên đậu đỏ bị mút sưng lên, hồng hồng nhiễm thủy quang, vật nhỏ bên dưới bị kích thích tởi chảy nước, khoái cảm xa lạ từng đợt thổi quét, kích thích Đường Đường phát ra âm thanh nức nở, đôi mắt xinh đẹp nhiễm đầy nước mắt, hai chân vô lực đạp một cái đã bị người khác chặn lấy.

Nghê Hướng Dương nhịn không được mà nhéo nhéo mông thịt của cậu, một tay khác từ trên giá rút ra một lọ bôi trơn, hướng xuống phía sau Đường Đường tìm kiếm

Khi ngón tay dính dịch bôi trơn chạm vào huyệt khẩu, toàn thân Đường Đường khẽ run.

Đầu ngón tay thô to chầm chậm vói vào thăm dò, thịt ruột lại như vui mừng mà lấy lòng, Nghê Hướng Dương đợi cậu thích ứng một lát, sau đó bỏ thêm vào một ngón tay, hai ngón tay chọc vào rút ra, dần dần phát ra âm thanh nhớp nháp.

"Ha, khó... Ngô, khó chịu..."

Đường Đường bị đè lại trên mặt bàn, hai chân mở rộng, thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, ánh mắt mông lung, trong miệng tràn ra âm thanh mềm nhũn như tiếng mèo kêu.

Đột nhiên, ngón tay Nghê Hướng Dương tìm tòi trong huyệt khẩu không biết đụng phải chỗ nào, Đường Đường đột nhiên run lên, 'a' một tiếng, tinh dịch màu trắng sữa bắn tung toé đầy tay Lục Tử Hiên.

Sau cao trào, toàn thân Đường Đường mềm nhũn, miệng nhỏ há ra thở dốc, nước mắt theo khoé mắt chảy xuống, Nghê Hướng Dương cũng rút ngón tay từ trong hậu huyệt cậu ra.

Hai ngón tay hắn dính đầy dịch trong suốt, nhỏ xuống bụng của nam sinh trên bàn.

Thật là cực phẩm...

Giang Triệt ngậm thuốc lá, ngồi trên sofa, con ngươi âm trầm không chớp mắt mà nhìn Đường Đường đang chìm vào dư vị sau cao trào.

"Thỏ con, hậu huyệt bị cưỡng gian đến mức chảy nước a."

Nghê Hướng Dương đưa hai ngón tay dính đầy dâm dịch cọ vào trước ngực Đường Đường, sau đó đem người đang thất thần lật lại, móc ra côn thịt đã sớm cứng đến phát đau cọ xát tại hạ thân cậu, ngo ngoe rục rịch.

"Không....không cần..."

Phía sau cảm nhận được côn thịt cứng nóng chạm vào, thầm nghĩ mỡ lên tận miệng mà vẫn không ăn được, Đường Đường sắp ngứa chết, hận không thể chủ động nuốt vào vật thô to kia, nhưng vẫn phải biểu hiện bộ dáng hoảng sợ giãy giụa.

Mông nhỏ vặn vẹo, nhìn tưởng như cố tránh xa ra nhưng thực tế lại đang không dấu vết làm côn thịt cọ qua huyệt khẩu.

Nghê Hướng Dương hứng thú dâng trào, tiến tới bên tai cậu, ác liệt trầm thấp nói nhỏ: "Đường Đường bảo bối, lão tử phải khai bao cho em rồi."

Nói xong, quy đầu cực đại vọt thẳng vào nhục huyệt phấn nộn, hung hăng nghiền áp qua thịt ruột, một phát làm tận gốc.

"A---"

Đường Đường hai mắt mở to, nước mắt không khống chế được mà chảy xuống, cậu há miệng thở dốc.

Thịt ruột a dua mút lấy côn thịt, điên cuồng mấp máy.

"Hừ...thật sướng!"

Nghê Hướng Dương bị hút đến bay cả hồn phách, hắn chế trụ eo Đường Đường, hung hăng thao vào, hận không thể đem hai viên căng phồng cũng nhét vào trong hưởng thụ.

"Không! Ha....không, ân a...không cần!"

Quy đầu thô to hung hăng nghiền qua điểm mẫn cảm, Đường Đường kinh suyễn một tiếng khóc nức nở, huyệt đạo phấn nộn nhịn không được mà co chặt lại, sau đó lại bị côn thịt thô dài hung hăng mở ra.

Đường Đường sảng khoái tới mức chảy nước miếng, đầu ngực bị liếm mút đỏ bừng cũng ngứa lên.

Lục Tử Hiên nhìn một màn đông cung sống động trước mắt đã sớm nhịn không được, nhéo cằm Đường Đường, đem côn thịt dữ tộn cắm vào miệng nhỏ bên kia.

"Tê!"

Lục Tử Hiên nhắm hai mắt, thoải mái tới tê dại cả da đầu.

"Mẹ nó, cái miệng nhỏ này so với những kẻ khác đúng là tốt hơn nhiều." Lục Tử Hiên hưởng thụ một lúc, thầm mắng một tiếng, chậm rãi đưa đẩy.

"Ngô....ngô..."

Mùi tanh tràn ngập trong miệng Đường Đường, cơ hàm bị căng ra tới chua xót, nước bọt không khống chế được mà chảy xuống, phía sau hậu huyệt lại bị Nghê Hướng Dương điên cuồng đĩnh động, nhiều lần đem hung khí tiến vào thật sâu bên trong, hung hăng nghiền qua điểm mẫn cảm.

Đường Đường bị làm tới thất thần, tiếng khóc nức nở trở nên khó nhịn, mị thịt bên dưới gắt gao bao lấy côn thịt, miệng nhỏ phía trên bị một cái khác nhồi đầy, đầu lưỡi nhỏ cũng chậm rãi vuốt ve côn thịt trong miệng.

Khuân mặt tiểu thiếu gia ngây thơ bị xuân ý che kín, miệng nhỏ bị làm tới ngoan ngoãn phun ra nuốt vào côn thịt thô to dữ tợn.

Lục Tử Hiên sảng khoái nhắm mắt, nhịn không được mà trìu mến vuốt tóc nam sinh.

Con ngươi Nghê Hướng Dương đỏ lên, hung hăng bóp mông thịt mềm mại mà đâm vào, gầm nhẹ nói: "Mẹ nó, thỏ con lẳng lơ, nuốt hết tinh dịch rồi sinh cho lão tử bảo bảo nào!"

Côn thịt điên cuồng luận động khoảng trăm cái,  Nghê Hướng Dương hướng vào phía sâu bên trong Đường Đường mà hung hăng bắn ra một cỗ tinh dịch nóng bỏng.

"Ngô -----"

Đường Đường lại cao trào thêm một lần nữa, khoé môi đỏ tươi chảy ra chất lỏng trắng ngà, nguyên bản nhục huyệt phấn nộn bị thao thành màu hồng, cũng chảy ra từ trong một cỗ tinh dịch.

Nghê Hướng Dương hít sâu một hơi, hạ thân vừa mới phát tiết xong lại có xu thế ngẩng đầu.

Lúc này, Giang Triệt đang ngồi trên sofa mới động đậy, hắn tiến lên phía trước, cỏi bỏ cà vạt đang trói Đường Đường, đem cậu dịu dàng ôm vào lòng, cằm Đường Đường gác lên vai hắn, hai chân vô lực thõng xuống.

Giang Triệt niết hai cánh mông mềm mại trắng nõn, môi mỏng ngậm lấy vành tai Đường Đường mà cắn, đem côn thịt dữ tợn không phù hợp với diện vào của hắn mà con cọ kẽ mông cậu.

Nghê Hướng Dương và Lục Tử Hiên đã sướng qua một lần chỉ có thể hậm hực ngồi ở sofa nhìn chằm chằm động tác hai người, nhìn tấm lưng trắng nõn của Đường Đường mà cao thấp tự lộng.

Không chờ Đường Đường hoàn hồn từ cao trào ban nãy, côn thịt của Giang Triệt đã để ở huyệt khẩu, dùng sức đâm vào tận gốc.

"Ngô!"

Hai người cùng phát ra tiếng, Giang Triệt không hề dừng lại, ra vào liên tục.

"Ha, ân...a...A, thoải mái."

Cánh tay mảnh khảnh của Đường Đường ôm chặt lấy cổ nam nhân, âm thanh như mèo kêu rên rỉ, tiểu gia hoả thẳng tắp cọ cọ trước bụng hắn.

Tiếng thân thể va vào nhau vang khắp phòng, Giang Triệt véo mông thịt, dưới thân dùng sức, điên cuồng thao làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro