Chương 4: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn thích tôi (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Gấu Lam

Ở gần Nhất trung có một phố ăn vặt, mỗi lần đến thời gian tan học , bọn học sinh mặc đồng phục xanh trắng tràn vào, cả con đường hóa thành hải dương.

Cao Ngọc đâm ống hút uống trà sữa, một tay cầm điện thoại di động linh hoạt gõ một chuỗi ký tự ha ha ha ha . Bỗng chốc, hai nam sinh cùng trường đi ngang qua, chị em của cô kích động kéo ống tay áo của cô, nhỏ giọng rít gào: "Ngọc Ngọc, vừa nãy có hai tiểu ca ca thật đẹp trai !"

Cao Ngọc thuận miệng nói rằng: "Họ có thể đẹp trai hơn đàn anh Sở sao?" Một bên nể tình ngẩng đầu lên.

Bàn ăn phía trước , có hai nam sinh cao to đứng sóng vai, theo động tác của bọn họ, có thể nhìn ra dưới đồng phục học sinh rộng rãi kia ẩn giấu đường cong dẻo dai .

Nam sinh cao nhất nhận lấy hai que kem, một cây vị anh đào một cây vị muối biển, nghiêng đầu   mình thì thào với bạn học đi cùng, đem kem ốc quế màu xanh cho đối phương.

Nam sinh kia lộ ra gò má thành công khiến chị em của Cao Ngọc lần thứ hai phát ra tiếng chuột rít gào, mà bản thân Cao Ngọc trực tiếp bóp nát trà sữa, một tay mang theo mùi sữa thơm từ đồ uống chảy xuống.

Người chị em kia cười ra tiếng: "Ngọc Ngọc cậu cũng quá kích động rồi!"

Cao Ngọc khà khà hai tiếng, rút ra tờ giấylau lung tung trà sữa trên tay , con ngươi nhìn chằm chằm hai nam sinh kia. Mắt thấy bọn họ sắp phải rời khỏi, lập tức lấy  điện thoại ra chụp ảnh, động tác nhanh đến cơ hồ có thể nhìn thấy tàn ảnh.

Mấy phút sau, một  tin mới xuất hiện trên Tieba Nhất trung .

【 Báo! ! ! Phát hiện hai tiểu ca ca lớn lên cực kỳ đẹp trai! ! ! 】

LZ: Lâu chủ là học muội năm nhất, đã sớm nghe nói nam sinh Nhất trung chất lượng rất cao, nhưng mà sau quân huấn tất cả mọi người đều thành người đào than đá. Ngày hôm nay ăn cơm với bạn ở Hoa mẫu đơn lâu , phát hiện hai tiểu ca ca, có ai biết không? Có thể cho tui phương thức liên lạc của  bọn họ hăm! [ trái tim ][ tranh ảnh ]

1L: Oa thật đẹp trai —— ơ? ? ? Chờ chút hai người này không phải cái kia dhafnaofh83^#^fahu

2L: Đàn em cẩn thận, hai người bọn họ là Fae4154^^afe

3L: Người đến nhặt xác, cái tin này chìm đi.

Thang Viện Viện xem đám comment, lơ ngơ, hai tiểu ca ca này có vấn đề gì sao?

Cô cũng không ngờ rằng, một bài đăng như vậy, ở trong lớp hai mươi lại nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ.

**

[ Nặc danh A] Diệp ca sao có thao tác này, cùng Cố Tô  ăn kem ốc quế? ? ? Lẽ nào Diệp ca.. [ gấu mèo đau đầu kinh sợ.jpg]

[ Nặc danh B] Đừng nghĩ bậy, ăn một bữa cơm mà thôi, thảo luận lý tính chút đi.

[ Nặc danh C] Tôi đã sớm nói Diệp Dịch  và chúng ta không phải người cùng một con đường, tụi bây không tin, hiện tại xem như là ván đã đóng thuyền! [ khinh thường ]

Lâm Nguyệt mới vừa gội đầu xong, để đầu tóc ướt nhẹp ngồi ở trên giường.

Bạn cùng phòng Thang Viện Viện ngồi ở giường đối diện, cau mày nói: "Lâm tỷ, bồ trở lại rồi, nhanh khóa mõm đám nặc danh trong lớp đi, bên trong có một người bị bệnh thần kinh kìa."

"Có chuyện gì, bệnh thần kinh? Lớp chúng ta mới thành lập hai tháng đã nuôi ra sâu vương hả ? Đến, để mình xem là ai —— "

Khăn mặt Lâm Nguyệt để trên bờ vai, rút đồ sạc điện thoại di động ra, ngón tay trượt mấy lần, một đám tin tức nặc danh đập vào mi mắt.

Lâm Nguyệt mới nhìn qua, đã không nhịn được nhăn lại lông mày nhỏ nhắn, mắng: "Mịa nó, mẹ hắn là ai vậy, trên lớp chúng ta có người nói chuyện bẩn như thế sao? !"

Liền thấy trên màn hình điện thoại di động, [ Nặc danh C] đang điên cuồng xoát bình luận.

[ Nặc danh C]: Đồng tính luyến ái thật buồn nôn, tao vừa nghĩ tới tao và nó ở trong một lớp học, tao chỉ muốn phun!

[ Nặc danh C]: Tại sao Cố Tô tên rác thải này có thể tồn tại ở Nhất trung chứ,  bộ có tiền là được à?

[ Nặc danh C]: Diệp Dịch cũng thật buồn nôn, biết nó là đồng tính luyến vẫn cùng nó ăn cơm chung, hắn cũng là đồng tính luyến ! Hằng ngày khẩn cầu đồng tính luyến ái bị hủy diệt.

Những ngôn luận như vậy, vẫn xem như là ôn hòa, còn có nhiều lời  khó coi hơn, làm cho không người nào có thể tưởng tượng đây là xuất ra từ miệng một học sinh cao trung. Lớp học có người không nhìn nổi, lên tiếng ngăn lại, nhưng người bình thường sức chiến đấu căn bản không sánh bằng một người bị bệnh thần kinh, người kia không những không thu liễm, ngược lại càng hăng hái, nguyên lớp bị quấy nhiễu đến bẩn thỉu xấu xa.

Lâm Nguyệt lập tức tắt trò chuyện của  nặc danh lại .

[ Hệ thống tin tức ]: Nhân viên quản lý đã cấm nặc danh trò chuyện.

[ Lâm Nguyệt ]: Nặc danh C là ai ? Tôi ngược lại không nghĩ tới trong lớp chúng ta có bạn học không tố chất như thế, cậu nói chuyện không cần tích chút khẩu đức sao?

Còn có, Cố Tô cùng Diệp ca ăn một bữa cơm thì làm sao, cậu ta từng đánh cậu à, hay là trộm tiền của cậu? Vừa vặn tất cả mọi người ở đây, vậy tôi  nói luôn, ngày hôm nay bà cô đây lại bị tên ngu ngốc Lý Văn Thành kia chặn lại, nếu không phải Cố Tô giúp tôi, thì mấy người phải lần lượt đến bệnh viện tặng hoa cho tôi.

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Lượng thông tin có chút lớn, tiểu lão muội, chuyện ra sao? ? ?

Lâm Nguyệt suy nghĩ một chút, cảm thấy được việc này giải thích có hơi phiền toái, thẳng thắn nhấn âm thoại, liên miên cằn nhằn nói mấy phút.

Nguyên lai Tiếu Thanh Sơn cứu cô, Lâm Nguyệt cảm thấy chính mình không thể cứ như vậy mà chuồn, liền quyết định đi tìm viện binh. Cứu binh này một phải biết đánh nhau, hai là có thể cấp tốc chạy tới, ba là không có cái nhìn phiến diện với Tiếu Thanh Sơn, ứng cử viên số một xuất hiện ở trong đầu của cô chính là Diệp Dịch.

Cô cũng không nghĩ tới, hai vị lão đại tình đầu ý hợp, à không, là ăn nhịp với nhau, ngắn ngủi gặp mặt một lần, đã có thành tựu "Cơm bằng hữu" .

Nghe Lâm Nguyệt giải thích, trong lớp an tĩnh một phút chốc, một cái bọt khí nhô ra.

[ Nguyên hái ]: Ngạch, kỳ thực trên lớp không phải đồn rằng Cố Tô đánh lớp trưởng Sở vào bệnh viện sao? Chị của tôi ở bệnh viện làm y tá, mới vừa lúc ăn cơm tôi hỏi chị ấy, chị ấy nói hình như là người nhà lớp trưởng Sở ngã bệnh, người ta đi bệnh viện chăm sóc, thái dương bị thương là do thức đêm không cẩn thận đụng trúng.

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Sở Minh Viễn đã sớm làm sáng tỏ việc này, nhưng vẫn có người cảm thấy hắn bị đe dọa có khổ không dám nói.

[ Thang Viện Viện ]: Như vậy xem ra, Cố Tô cũng không đáng sợ như lời đồn .

Lâm Nguyệt mở mắt ra, Thang Viện Viện đối diện phóng qua một cái mị nhãn .

Lâm Nguyệt lập tức làm tư thế trúng đạn, xốc nổi ngã trên giường.

Thang Viện Viện đi đầu hạ nhiệt, cũng có không ít bạn bè đi ra nổi bong bóng:

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Ha ha ha ha, tôi sáng nay đã nói tụi bây cảnh giác quá nặng, giáo bá cũng là người mà, làm sao tùy tiện đánh người chứ?

[ Nhiễm Bảo ]: Mọi người chúng ta đều  quan tâm Diệp ca mà, nghe đồn   đến giáo viên Cố Tô cũng dám đánh, nếu cậu ta động kinh, làm Diệp ca của chúng ta bị thương thì sao?

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Nói tới lời đồn, tôi mới vừa nghe thấy , nói Nguyệt tỷ phẫn nộ xông lên phòng ngủ nam ở lầu sáu , đám con trai đều bị sợ vãi tè rồi ha ha ha ha ha.

[ Lâm Nguyệt ]:... Đó là sự thật.

[ Lương Vĩnh Nhạc ]: Anh hai! Cô rốt cục thừa nhận tâm lý của mình là  giới tính nam sao?

[ Lâm Nguyệt ]: Lăn, bà cô đi tìm Diệp ca hỗ trợ. Điện thoại di động gọi không được, tôi còn cách nào chứ?

Cô CALL Diệp Dịch mãi cũng không có người nghe, đành phải thừa dịp bảo vệ không chú ý, một hơi xông lên phòng ngủ nam, lưu lại một truyền thuyết.

Trong lớp tràn đầy khí tức sa điêu(?) khoái hoạt,  ngay lúc này, ủy viên học tập phát ra một đoạn tin tức dài.

(?): Gần âm với từ "XX", một từ chửi thề. Vào đầu năm 2018, nó đã trở thành một từ phổ biến trên Internet. Ý nghĩa chính của nó cũng phát triển từ một từ chửi thề đơn giản thành một từ vựng mơ hồ trung tính có nghĩa là "buồn cười". Do bản chất của các từ, trong hầu hết các trường hợp, chúng được sử dụng để chỉ tiếng cười gây ra bởi sự ngu ngốc, ở lại tự nhiên hoặc sự ngu ngốc có chủ ý của các bên, nhưng cũng có thể được mở rộng cho tất cả các hành vi hài hước.

[ Hướng Hiểu ]: Tôi nhớ tới thời điểm mới vừa khai giảng,  bởi vì thành tích mình kém nên bị người khác cho rằng là đàn em quậy quạng(?), lúc đó tất cả mọi người phát hiện ra rất oan ức, nhưng sự tình chúng ta làm ngày hôm nay, cùng những người kia làm có gì khác chứ? Lúc đó chẳng phải chưa từng tiếp xúc với người ta, chỉ dựa vào tin đồn đã dán nhãn mác lên cho người khác sao?

(?):từ gốc là tiểu hỗn hỗn, chủ yếu đề cập đến những người trẻ khoảng 16 hoặc 17 tuổi đang lang thang trong xã hội. Nói  HH quậy phá, gái hư.

Hướng Hiểu là một cô gái thẹn thùng hướng nội , nói chuyện với người khác sẽ mặt đỏ, cô có thể phát ra ngôn luận như vầy, hiển nhiên vì quá ngột ngạt nên phẫn nộ.

Trong lớp sau một trận tạt nước lạnh, lục tục có bạn học phát biểu ngôn luận, chống đỡ cái nhìn của Hướng Hiểu .

—— tôi lúc học lớp mười, có tin đồn sẩy thai, còn bởi vậy bị giáo viên tìm đến nói chuyện. Lúc đó chính mình tuyệt vọng trốn ở trong nhà vệ sinh khóc. Tôi tự nói với mình, tuyệt đối không phải người giống như bọn họ nói, nhưng không nghĩ tới hôm nay vẫn phạm vào sai lầm như thế.

—— tôi cũng vậy, nghe một chút tin tức ngầm đã tin là thật, còn tự nghĩ mình rất thông minh, kỳ thực tôi chính là thằng ngu!

Lớp hai mươi , là lớp do năm mươi tên học lực kém hợp thành tập thể lớp. Không quản ban thành lập ban đầu dự tính gì, nhưng lòng tự trọng của học sinh xác thực đều bị thương tổn.

Thời điểm lớp mới vừa thành lập, không chỉ là học sinh, đến ngay cả giáo viên chủ nhiệm lớp cũng xem thường bọn họ. Lưu Kim phụ trách lớp số học, nhưng thời điểm giảng bài lại qua loa cực kì, chiếu ppt một lần đã xong việc, chỉ cho bọn họ bài thi nhưng không chịu sửa. Cả lớp học vốn  thành tích không tốt, lại gặp loại giáo viên không chịu trách nhiệm này, thành tích học tập càng ̀ xuống dốc không phanh. Mà lúc này, Diệp Dịch đứng dậy, chửi Lưu Kim đến mặt đỏ tới mang tai, lớp hai mươi lúc học số học mới đi vào quỹ đạo, cái này cũng là lí do vì sao cả lớp đều gọi Diệp Dịch là Diệp ca .

Chính  bởi vì từng bị người khác có thành kiến, kỳ thị ,lớp hai mươi mới có thể thả xuống tư thái thừa nhận sai lầm của mình.

[ Diệp Dịch ]: Các người ở đây làm gì vậy, đại hội kiểm điểm?

Lúc này mọi người mới phản ứng được, Tiếu Thanh Sơn vẫn chưa thêm vào nhóm, thế nhưng một người trong cuộc khác còn ở trong đám đây!

[ Nhiễm Bảo ]: Diệp ca, Cố Tô có phải ở cùng với cậu không, cậu giúp chúng tôi nói lời xin lỗi được không?

[ Diệp Dịch ]: Cậu đã là đứa nhỏ thành thục, cũng không thể để cho ca thay cậu chùi đít.

Nói thì nói thế, đầu óc Diệp Dịch vẫn hơi mơ hồ.

Hắn lúc thường không vào nhóm lớp, ngày hôm nay cũng là nhất thời hứng khởi mới mở ra [ Nhất trung Ngũ độc giáo ].

Lướt qua từng tin nhắn , ánh mắt Diệp Dịch càng băng lãnh.

Cái tên nặc danh C kia——

"A, lại tới một con này!"

Âm thanh Tiếu Thanh Sơn đánh gãy suy nghĩ của hắn, Diệp Dịch tắt màn hình, một con mèo đen từ trong bụi cỏ đi ra, sau khi vòng quanh Tiếu Thanh Sơn vài vòng , mềm mại ngã trên mặt đất. Mà con mèo cam bên cạnh đã sớm lộ ra cái bụng mèo, tức giận meo meo hai tiếng, xoay càng thêm xinh đẹp.

Hai con mèo này đều là vua một cõi ở Nhất trung,  thích nhất là dùng cái mông đối diện với bạn học mưu toan sờ mó nó, thế nhưng thấy Tiếu Thanh Sơn đi ngang qua,  đều dồn dập ngã xuống đất ăn vạ, còn kém ở trên mặt viết xuống bốn chữ "Mau tới vuốt ta" .

Khóe miệng của Tiếu Thanh Sơ ngậm cười, một tay một con mèo, đúng là người thắng cuộc nhân sinh mà.

Diệp Dịch nở nụ cười một tiếng, cũng không nguyện dùng những chuyện hư hỏng kia đi nhiễu loạn tâm tình vui vẻ của cậu, ở trong nhóm lớp trả lời ——

[ Diệp Dịch ]: Được, không lấy chuyện này đi phiền cậu ấy, đợi chút nữa tôi mời cậu ấy vào nhóm, nên làm như thế nào chắc mọi người đều biết?

Mặc khác, Nặc danh C tự lo lấy. [ mỉm cười ]

Không bao lâu, tin nhắc nhở mới trên nhóm lớp.

[ Hệ thống tin tức ]: Nhân viên quản lý [ Diệp Dịch ] mời [ Cố Tô ] gia nhập nhóm trò chuyện.

Một đám biểu tình hữu hảo bao kèm theo tung hoa xoát đầy màn hình.

Bầu không khí nhóm lớp hòa hợp, bên trong phòng ngủ nam trống rỗng, lại có một người khinh thường "Phi" một tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro