Khoảng lặng...!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một thoáng nhớ...một thoáng buồn...một chút mơ hồ lãng đãng...một ly cà phê nhạc nhẹ...một hình ảnh thoáng qua, nhạt nhòa như màu nước mắt...một không gian tĩnh lặng của đêm đông Hà Nội...

Một tình yêu như vừa chợt đến rồi lại vụt mất như nỗi buồn không hẹn trước...

Lại một nỗi nhớ hiện về như cơn gió, không gì cả...

Không một ánh mắt nhìn lại phía sau, tất cả như cuốn đi, cuốn đi vào dòng đời hối hả, vào công việc bận rộn...

Không một chút tình cảm sẻ chia...không một lời tâm sự...

Không thể làm gì...không thể vượt qua...không thể vùng dậy khỏi cơn mộng mỵ...

Dù dặn lòng phải cố quên...nhưng lại không thể...vô vọng...

Gặp lại nhau nhưng lòng như xa cách...vết nứt càng ngày càng sâu, càng rộng ra như không gì có thể hàn gắn...chới với...

Một vết thương không thể lành...

Một thoáng nhớ...một thoáng buồn...một chút mơ hồ lãng đãng...một ly cà phê nhạc nhẹ...một hình ảnh thoáng qua, nhạt nhòa như màu nước mắt...

Một chút không thể quên...

Một thời gửi lại...........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vodanhx7