Chương 1:du hàng thời gian (1/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một chiếc ô tô hạng sang màu đen trầm chạy trên con đường núi ngoằn ngoèo, Khương Hinh Ngọc trong bộ vest nhỏ thơm tho trông thanh lịch và đứng đắn, trên mặt trang điểm tinh tế khiến làn da của cô ấy trông mỏng manh, nhưng lộ rõ từ biểu cảm trên khuôn mặt của cô ấy lúc này cho thấy tâm trạng của cô ấy rất tệ.
  
  Khó trách mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn, cô và Trần Nghị kết hôn chưa đầy nửa năm, sau khi kết hôn anh dành hơn một nửa thời gian cho các chuyến công tác nước ngoài.
  
  Ông nội, chú và dì của cô mấy lần rủ cô về nhà ăn cơm, hắn vẫn không thể cho dù là sinh nhật lần thứ 70 của ông nội cũng không thể trở về gấp
  
  Không nói những người trong bữa tiệc sẽ nghĩ về cô như thế nào, Khương Hinh Ngọc, những người trong gia đình cô ấy cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn với hai người họ.
  
  Anh bận rộn đến mức không có thời gian cùng cô về nhà gặp gỡ người lớn tuổi, tiệc sinh nhật của ông nội đã kết thúc, ngày thứ hai nàng còn muốn bồi hắn trở về hướng ông nội giải thích.  
Jiang Xinyu nhìn Trần Dịch, người đang mặc một bộ vest màu đen ngồi ở một bên, nhắm mắt dưỡng thần, đôi mắt hơi nhắm lại, đường nét lông mày và sống mũi rất xuất sắc, nhưng đường nét góc cạnh trên khuôn mặt lại rất thanh tú. rõ ràng vì sự mệt mỏi của hắn mà hiện ra vài phần nhu hòa
  
  Nhìn khuôn mặt này, Khương Hinh Ngọc đã dập tắt ngọn lửa trong lòng.
  
  Cô tự nhủ còn có tài xế ngồi ghế trước, trên xe không thể cãi nhau, muốn cãi nhau thì phải về nhà.
  
  Cô lấy điện thoại di động ra, ngẫu nhiên mở một nền tảng và bị một mẩu tin tức hấp dẫn.
  
  "Tiểu hoa đán Lý Nhiên và Trần thị sắp có một khoảng thời gian vui vẻ, bụng hơi nhô ra. Có hy vọng được gả vào một gia đình giàu có." Khương Hinh Ngọc nhấp vào, và những bức ảnh động bên trong khiến cô huyết áp tang cao
  
  Trần Dịch, người cao và thẳng trong bộ vest đen, và Lý Nhiên, người tràn đầy hương vị ngôi sao với đôi môi đỏ rực, sánh vai bước ra khỏi khách sạn.
  
  Cô không để ý bụng Lý Nhiên có lồi hay không, Nhưng hai người cùng nhau ra khỏi khách sạn.
  
  Cuộc hôn nhân giữa cô và Trần Dịch là hôn nhân thương mại và không được công khai.
  
  Khương Hinh Ngọc nhanh chóng bình tĩnh lại sau khi bị kích động.
  
  Tính đến nửa năm kết hôn với Trần Dịch, số lần anh qua lại với cô có thể đếm trên đầu ngón tay, khoảng thời gian anh nhiệt tình với cô nhất chính là mỗi lần anh đi công tác về. Còn những lúc khác, cô chẳng khác gì người trong suốt trong mắt anh.
  
  Trần Dịch nhéo sống mũi, mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó điều chỉnh tư thế nói: "Lần này là lỗi của tôi, về sau sẽ không phát sinh."
  
  Hắn đang xin lỗi cô , nhưng Khương Hình Ngọc đã khịt mũi lạnh lùng.
  
  Trần Dịch, nghiêng đầu nhìn cô, nhớ tới mình đã bỏ qua bao nhiêu lần, sau khi kết hôn quả thật đã bỏ rơi cô, anh khẽ cau mày nói: "Chú Vương, dừng xe đi đến tiệm bánh ngọt mua cho. cô ấy..."
  
  Khương Hinh Ngọc ngắt lời, sự tức giận của cô ấy thoát ra từ những từ ngắn gọn "Tôi không ăn"
Trần Dịch chuyển ánh mắt, nhin thấy cửa hang hoa bên cạnh tiệm bánh ngọt, "mua cho tôi bó hoa". Mua cái gì không quan trọng, hắn chỉ muốn đuổi tài xế xuống xe. 
  Bác tài xế Vương đáp ứng, dừng xe, xuống xe.
  
  "Thần Dịch, chúng ta ly hôn đi."
  
  Khương Hinh Ngọc ném điện thoại cho hắn, cảm thấy khó chịu không thể diễn tả được.
  
  Trần Dịch cho rằng mình đã nghe nhầm nên kinh ngạc cầm điện thoại lên và cau mày khi xem tin tức.
  
  Người phụ nữ này là ai? Hắn không ấn tượng chút nào.
  
  "Tôi làm sao có thể nói ngươi mỗi ngày đều bận rộn không có thời gian về nhà, ở bên ngoài trái ôm phải ấp thật thật vui vẻ, anh đem tôi thành cái gì?" Khương hinh ngọc tính tình rốt cuộc áp chế không được, thanh âm lên cao, hốc mắt đỏ bừng, trên đường đi đã bắt đầu chửi thề.
  
  Khi Trần Dịch đang cố gắng giải thích với Khương Hinh Ngọc rằng hắn không liên quan gì đến nữ diễn viên này và không ôm cô ta bên ngoài, hắn đã choáng váng trước cảm xúc mạnh mẽ đột ngột của cô .
  
  Ngay khi Khương Hinh Ngọc sắp biến thành một người phụ nữ đanh đá, một tiếng còi chói tai vang lên và một luồng ánh sáng mạnh xuyên qua tấm kính.
  
  Khi cô quay đầu lại, nhìn thấy một chiếc xe tải lớn đâm vào mình, đồng tử của cô đột nhiên co rút lại. Ngay sau đó, cô bị ép vào trong vòng tay của Trần Dịch
  
  Vào lúc đó, Khương Hinh Ngọc đã rất ngạc nhiên.
  
  Cô chưa bao giờ nghĩ rằng hắn sẽ bảo vệ cô khi nguy hiểm ập đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro