Bài Số 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăng Ơi
***

Trăng ơi! Trăng tàn trên bến ngày xưa
Trăng ơi! Bến xưa nay vắng, người xưa đâu rồi?
Người xưa nay ở phương nào?
Để tôi, bơ vơ một mình bến xưa.

Chiều hôm, năm nào người ra đi
Xuôi theo dòng sông về nơi chốn ấy.
Chỉ có ánh mắt ai hạt lệ ướt bờ mi
Nhìn theo bóng người xanh xanh, xa mờ.

Trăng ơi! Trăng vẫn là vầng trăng vàng.
Sông nay đã khác có còn như xưa.
Bến xưa, đò cũ, chẳng còn.
Người nay vẫn vậy, nhìn ánh trăng xưa.

Mình tôi trên bến ngày xưa
Nhìn khung cảnh mới, nhớ hoài năm nao.
Lũy tre nghiêng bóng bên sông
Có cô thiếu nữ mắt đen trộm nhìn.

Trộm nhìn, cho rõ, hồn ai
Người xưa xuống bến sang sông
Xuôi về chốn cũ, đến nay có còn
Mắt đen, tóc đó, năm nào.

Trăng ơi! Thời gian qua đi mất rồi.
Người xưa có nhớ bến xưa một người
Nhìn trăng, trăng sáng, ngỡ trông một người.
Nào hay, trăng sáng, trên sông một mình.

Người xưa, nay ở phương nào
Nhìn ánh trăng vàng, có còn nhớ không
Bến xưa chỉ có mình tôi.
Bơ vơ kiếp người, nhìn trăng nhớ người.

Trăng ơi! Kiếp người chỉ tựa sớm hôm.
Mới trông thấy đó, đến nay chẳng còn.
Trăng tàn trên bến ngày xưa
Nhìn trăng nhớ mãi mắt đen năm nào.

Hồn tôi, xin gửi ánh trăng
Theo dòng sông nhỏ chảy về nơi xa.
Bến xưa, người cũ năm nào.
Xin mời trở lại, nói câu tâm tình.

Người ơi! Trở lại sông xưa.
Nhìn trăng, nhìn cảnh, nhìn dòng sông xưa
Năm nào, nhìn trộm, nên câu
Tương tư kiếp người, đến nay bạc đầu.

Trăng ơi! Người ở phương nào
Có còn nghe được tiếng lòng của ai.
Tôi thời chỉ kẻ đa mang
Một câu bến cũ, người xưa đâu rồi.

Yêu thời khổ lắm ai ơi!
Có câu duyên nợ, có còn nhớ không?
Sông xưa, trên bến mình ai
Nhìn trăng, nhìn nước, nhớ hoài ngày xưa.
***

Lập Thạch
16:32/24/11/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro