Bài Số 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em Có Biết Không?
***

Em giết tôi rồi có biết không?
Ngày ấy ra đi buổi chiều hôm
Đường nhỏ, vườn xưa, hoa mới nở
Trời thả tơ vương, người thi sĩ.
***
Em giết tôi rồi, giết tôi rồi.
Chỉ có cái thân, hồn chẳng có
Giấc mộng uyên ương tan nát cả
Con tim nhức nhối, rượu giải sầu.
***
Em giết tôi rồi, sao nỡ giết?
Một người khổ, một kẻ đa tình
Chẳng chữ nghĩa, chẳng chút văn chương
Chẳng hoa mỹ, trêu hoa ghẹo nguyệt.
***
Thế mà sao, em làm như thế?
Hả người yêu, một vị giai nhân
Để kẻ đau lại càng đau hơn
Để người khóc, hạt lệ ướt mi.
***
Em giết tôi, vô tình, cố ý
Chẳng công lí, chẳng quan tòa
Chỉ có tôi một kẻ khốn khổ
Chết đi rồi, ai còn nhớ thương?
***
Giết tôi rồi vui không hả em?
Có nhớ rằng người xưa đã chết
Bên gốc cây một kẻ vô hồn
Nhìn ánh trăng, hạt lệ ướt mi.
***
Tôi đã chết, hồn tôi đã chết
Người ra đi chiều hôm một thủa
Đường vắng bóng người xưa, tôi chết
Hóa thành đá để mãi nhớ thương.
***
Tôi đã chết, vì tôi đã chết
Mấy ai yêu không chết bao giờ?
Chết đi rồi cũng tại yêu thôi
Yêu mà chết muôn người tình nguyện.
***
Tôi cũng thế, tình nguyện vì yêu
Một kiếp người vì yêu mà chết
Chết đi rồi cũng đã được yêu
Có khổ đau cũng kiếp con người.

Tôi chẳng trách, chẳng trách em đâu
Người đã lấy hồn tôi đi mất
Giờ tôi chết, nhưng vẫn nhớ thương
Người ra đi một buổi chiều hôm.
***

Lập Thạch
9:50/15/11/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro