bâng khuâng ngây dại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tôi thấy mình ngờ nghệch, giữa cánh đồng mặt trời tí hon.

cánh chim đập, chao lượn vài vòng xoắn ốc. chúng cuộn tròn trong tiết trời thoáng đãng, âu yếm tiết sang thu. tôi rướn thân hình nhỏ xíu cố bắt chiếc mũ bị gió đánh bay xa xôi, nhưng có vẻ hoàng hôn đã đánh gục ham muốn quái gở ấy. tôi phủi chiếc quần rộng thùng thình và ngồi xuống, chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiều diễm mộng mơ.

trước giờ, chỉ thi sĩ mới ví đám mây thành cô tình nhân tháng tư mà các ngài thường mong nhớ. còn tôi khăng khăng cho rằng mây là mây, do hơi nước tích tụ nên. cách nói của tác gia màu mè quá, biết sao được, vì khi tôi viết câu này đã màu mè lắm rồi.

bầu trời nhuộm màu quýt chín ngọt lành.

bông cúc dại ven đường lắc lư cười nắc nẻ, tôi trèo lên yên xe đạp, băng qua cánh rừng mơ mộng trong truyện cổ anderson. ngọn đồi già giắt ngang hông, thanh kiếm cỏ sắc lẻm chói loá, người kiếm sĩ mẹ kể thề sẽ đánh cướp cứu làng nay chìm vào giấc ngủ say nồng. không ai biết anh ta là ai, xuất thân từ đâu.

toà nhà chọc trời chớp nháy phía sau con, bỏ lại kỉ niệm neo dạt. tiếng ve kêu rộn đêm hè sâu lắng, những ngôi sao xa mập mờ lặng lẽ gột rửa lớp tủi hờn da diết. bánh xe lăn vòng, muôn nẻo gập ghềnh trắc trở. tôi đẩy nhẹ gọng kính tròn tụt dần xuống môi, quả bóng chày vẫn giữ chặt trong túi áo khoác đỏ chói, có nhẽ chẳng nên gặp nhau làm gì. cho khỏi bận lòng tôi, khỏi đợi chờ anh.

tôi đi, không đích đến. chuyến xe buýt cuối cùng lướt ngang vai.

chỗ tóc mượt của tôi, chiếc đĩa nhạc hiếm bố cất giữ. và tôi cũng rối trí, túng quẫn, bần hàn như kẻ lang thang ngửa tay nhặt từng cắc bạc. hạ năm nay đến sớm, sao lại có mưa xuân phập phùng thế kia, nhỉ. tiếng chuông nhà thờ rung, ngân vang bản thánh ca tuyệt mĩ.

tôi đi, không đích đến.
tại cơn mưa xuân thấm lưng áo,
tại chuyến xe buýt cuối cùng lướt ngang vai.
tại đĩa nhạc lâu mòn, sứt mẻ.
hay tại một mảnh tình vắt ngang đời.

hoặc có thể nói...tôi đi vì tôi không biết đích đến.

ai nỡ quét màu xanh lam ngang dọc, giấu tôi, giấu mùa quýt chín trĩu cành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro