Trị liệu sư làm lại từ đầu - End

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại thời điểm ấy, vẻ mặt của Flare trở nên hiểm độc hơn.

Tuy nhiên, sau đó, cô ta mỉm cười dịu dàng, một thứ vô cùng phù hợp với cái danh công chúa.

“Thật ra thì, ta không hiểu những gì cậu đang nói cho lắm.”

“Vậy sao? Thế thì tôi sẽ dùng nó cho mục đích của riêng mình.”

Tôi đã tiếp tục giả vờ như bị kiểm soát sau khi đã lấy lại được ý thức, mọi thứ chỉ vì một mục đích cuối cùng là đánh lừa được Flare.

“Chính xác là cậu tính làm gì?”

“Viên đá hiền nhân này cực kỳ có giá trị để cường hóa sức mạnh của người dùng nó. Tôi thậm chí có thể ma thuật dù vô lý đến đâu. Với sức mạnh đó, tôi sẽ dùng [Hồi Phục], có một thứ tôi muốn sửa chữa.”

Đúng vậy, đó là thứ đã sai lệch đi.

Đó là thứ mà tôi chắc chắn không thể có được bằng cách thông thường.

Thứ gì đó mà tôi thật sự khát khao, từ tận đáy lòng mình.

“Ngươi, không thể nào!?”

“Tôi sẽ dùng [Hồi Phục] lên cái thế giới thối nát này, và bắt đầu lại từ lúc chúng ta gặp nhau, 4 năm trước.”

Thông thường, dù tôi có mở rộng phạm vi đến đâu, [Hồi Phục] vẫn không thể chạm đến thứ đó.

Tuy nhiên, miễn là tôi có viên đá hiền nhân này thì tôi sẽ làm được.

“Cái-, chuyện đó là không thể. Ngươi không thể nào làm được chuyện đó. Mà nếu ngươi có làm được, kí ức của ngươi sẽ biến mất nên ngươi sẽ lặp lại sai lầm một lần nữa thôi.”

“Phải, cũng có thể sẽ như vậy.”

Sau khi nghe được lời tôi, khuôn mặt của Flare dịu đi.

“Nếu đã vậy, đừng làm điều vô ích như thế. Nếu cậu đưa viên đá đó cho ta, một cuộc sống hạnh phúc đang chờ cậu phía trước. Hoàng tộc sẽ chắc chắn điều đó.”

Tôi cười vào mặt cô ta, và cô ta đưa tay ra.

Trong mắt cô ta đang nói rằng hãy giao viên đá hiền nhân ra.

Cái con bé ngu ngốc này, nó nghĩ tôi sẽ đồng ý với nó cơ đấy.

“Tất nhiên sẽ có khả năng tôi quên mọi thứ và chuyện này sẽ lặp lại. Thường thì chuyện đó sẽ xảy ra. Tuy nhiên, chuyện đó sẽ không xảy ra. Kể cả khi nếu mọi thứ biến mất, tôi tuyệt đối sẽ không quên được vết thương này.”

Sự tuyệt vọng và nỗi đau tôi đã trải qua khi tôi không phải chính mình và nỗi buồn khi tôi có lại được ý thức, những thứ cảm xúc và kí ức đã khắc sâu vào linh hồn tôi.

Tôi có linh cảm rằng những thứ cảm xúc ấy sẽ không bao giờ phai nhòa, dù có trải qua bao lâu đi chăng nữa.

Tôi chắc chắn điều đó. Cái tôi mới chắc chắn sẽ tìm ra được khả năng của [Recovery Heal] và bắt đầu lại.

“Ngươi thật sự tính làm thế thật sao?”

“Hẹn gặp lại, công chúa. Khi tôi quay lại và gặp cô một lần nữa. Tôi sẽ chắc chắn rằng tước đoạt tất cả mọi thứ của cô.”

“Thằng ngu nhà mày!”

Flare nhận ra rằng tôi nghiêm túc về nó, và chĩa trượng của cô ta về phía tôi.

Tuy nhiên, đã quá trễ rồi.

Tôi dồn ma lực của mình lên đến đỉnh điểm, bây giờ tất cả thứ tôi cần là sử dụng nó.

Từ viên đá hiền nhân, một tia hào quang màu đỏ lóe lên.

“[Hồi Phục]”

Tôi dùng [Hồi Phục] lên cái thế giới thối tha này.

Nó sẽ quay về trạng thái mà tôi mong muốn.

Nếu sự kiện bốn năm ấy không hề xảy ra, tôi sẽ trở lại thời điểm đó.

Lần sau, tôi sẽ làm tốt hơn, và tôi chắc chắn mình có thể làm được.

Kể cả khi toàn bộ kí ức tôi mất đi, nỗi đau trong tâm hồn này sẽ làm tôi nhớ lại mọi thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro