C7: Bình Minh Của Những Giấc Mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

View và June đang ngủ say sau một đêm dài đầy cảm xúc. Cả hai chìm trong giấc mơ, với những nhịp thở đều đặn hòa quyện vào nhau.

Ánh sáng ban mai nhẹ nhàng lọt qua tấm rèm, tạo nên một không gian ấm áp và yên bình.

June rúc vào lòng View, tìm kiếm sự an toàn và ấm áp từ hơi thở của người nằm cạnh.

View, dù vẫn còn lơ mơ, cũng cảm nhận được sự gần gũi này và nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy June.

June từ từ mở mắt, đôi mắt cô mờ mờ trong cơn ngái ngủ, nhưng cô có thể cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của View đang đập gần bên.

Cảm giác an toàn khi được View ôm trong vòng tay khiến cô không khỏi mỉm cười. Trong cơn mê man của mình, June nhẹ nhàng đưa đôi môi lại gần View, và một nụ hôn ngọt ngào khẽ chạm lên môi cô bạn.

Nụ hôn này không vội vã, không nồng cháy, mà chỉ là sự kết nối êm ái giữa hai người, như một lời chào buổi sáng dịu dàng.

View cũng tỉnh dậy dần dần, cảm nhận được sự ngọt ngào từ nụ hôn bất chợt này. Cô khẽ siết chặt vòng tay hơn, giữ June gần bên, như muốn bảo vệ cô khỏi mọi điều xấu xa trên thế gian này.

_"Chào buổi sáng, June" - View thì thầm, giọng cô vẫn còn lẫn chút ngái ngủ.

_"Chào buổi sáng, View" - June đáp lại, mắt cô vẫn nhắm nghiền, như muốn tận hưởng thêm chút nữa sự bình yên này. Nhưng rồi một thoáng lo lắng lướt qua tâm trí cô khi nhớ lại những gì đã xảy ra đêm qua. - "Cậu thực sự đã ngủ lại đây đêm qua, phải không?

_"Ừ" - View trả lời, đôi mắt cô đầy sự quan tâm. - "Không phải đã đồng ý với cậu rồi sao?"

June khẽ mỉm cười, nhưng trong lòng cô vẫn có chút lo lắng.

_"Mình biết, nhưng... nếu giáo sư phát hiện ra thì sao?"

Ngay khi cô nói điều đó, cánh cửa phòng ký túc xá mở ra với một tiếng "cạch" nhẹ.

Giáo sư Sprout đứng đó, đôi mắt sáng lên với sự bất mãn khi bà thấy View nằm cùng giường với June.

_"June, View! Hai em giải thích chuyện này ngay lập tức" -  bà nói, giọng nói của bà rõ ràng thể hiện sự tức giận nhưng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh.

June ngồi bật dậy, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.

_"Thưa giáo sư, em xin lỗi... View chỉ ở lại để... để đảm bảo em an toàn thôi ạ. Đêm qua em gặp chút rắc rối..." - June cố gắng giải thích, nhưng giọng cô lạc đi vì lo lắng.

_"Đủ rồi, June" - giáo sư Sprout ngắt lời, giọng bà nghiêm khắc hơn. - "Em đã biết rõ luật lệ của trường rồi. Việc View xuất hiện trong phòng của em là không chấp nhận được, bất kể lý do gì."

View cũng ngồi dậy, ánh mắt cô kiên định.

_"Thưa giáo sư, tất cả là lỗi của em. Em không muốn June cảm thấy bất an, nên em mới quyết định ở lại. Xin hãy phạt em, đừng trách June."

_"Cô đúng là rắc rối không nhỏ, View " giáo sư Sprout nói, không giấu nổi sự bất mãn. - "Cô đã gây ra đủ chuyện rồi, từ việc làm June gặp nguy hiểm, cho đến bây giờ là xâm phạm quy tắc của trường. Không thể để việc này trôi qua mà không có hình phạt."

Giáo sư Sprout nhìn View và June một lúc lâu, trước khi thở dài.

_"Tôi sẽ đưa việc này lên thầy Snape. Hãy chờ hình phạt từ thầy ấy."

June cảm thấy tim mình thắt lại, lo lắng cho View.

_"Giáo sư, xin hãy khoan dung cho View. Em thật sự không muốn cậu ấy bị phạt chỉ vì muốn bảo vệ em."

_"June" - giáo sư Sprout nói, giọng bà dịu lại một chút khi nhìn vào ánh mắt tha thiết của cô học trò mình yêu mến. - "Luật là luật. Thầy Snape sẽ quyết định hình phạt phù hợp."

---

Sau buổi học, View được triệu tập đến văn phòng của thầy Snape. Thầy ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt lạnh lùng nhìn View khi cô bước vào.

_"Cô thật biết cách khiến người khác đau đầu, View" - thầy Snape bắt đầu, giọng nói chậm rãi nhưng đầy sắc bén. - "Vừa mới tránh được một kiếp nạn lớn, giờ lại để mình rơi vào một tình huống khác. Cô nghĩ tôi nên làm gì với cô đây?"

View im lặng, cô biết rằng việc tranh cãi với thầy Snape sẽ chẳng giúp được gì.

_"Thưa thầy, em sẵn sàng chấp nhận bất kỳ hình phạt nào. Nhưng xin thầy đừng trách phạt June. Cô ấy không có lỗi gì."

Thầy Snape nhìn View một lúc, trước khi gật đầu.

_"Cô có vẻ biết bảo vệ người khác, nhưng lại không biết bảo vệ chính mình. Được rồi, hình phạt của cô sẽ là lao động công ích ở thế giới Muggle. Cô sẽ phải thực hiện trong suốt một tuần. Và nhớ là, bất kỳ vi phạm nào nữa, tôi sẽ không nhân nhượng."

_"Vâng, thưa thầy" - View cúi đầu chấp nhận, lòng cô nhẹ nhõm khi biết rằng June sẽ không bị liên lụy.

_"Cô có thể ra ngoài" - thầy Snape nói ngắn gọn, và View bước ra khỏi văn phòng, chuẩn bị tinh thần cho những gì đang chờ đợi mình.

---
Sau khi View rời khỏi hành lang để tiếp tục công việc lao động công ích của mình, June quay trở về phòng với tâm trạng nặng nề.

Tuy rằng mọi chuyện đã tạm ổn, nhưng lòng cô vẫn chưa thực sự yên.

Chưa kịp nghỉ ngơi, June nhận được một thông báo từ nhà trường rằng hai người anh của cô - James và Fah Wanwimol - đang trên đường tới Hogwarts.

Nhắc một chút về gia đình của mình. June lại thấy nhức đầu.

Nhà Wanwimol là một gia đình có bề dày truyền thống trong giới phù thủy, nổi tiếng về khả năng y thuật, nhưng lại vô cùng kín tiếng.

Gia tộc này từ lâu đã giữ vị trí vững chắc trong thế giới phù thủy nhờ vào tay nghề điêu luyện và kiến thức sâu rộng trong việc chữa bệnh và pha chế dược phẩm. Tuy nhiên, họ không thích phô trương, vì vậy ít ai bên ngoài biết rõ về gia thế thực sự của họ.

June Wanwimol là con gái út trong gia đình này, được bảo bọc từ nhỏ bởi những người anh trai của mình.

Mặc dù June thường tỏ ra khiêm tốn và ít khi nhắc về gia cảnh, nhưng ai cũng biết rằng cô là một trong những phù thủy tiềm năng, kế thừa tài năng từ các thế hệ trước.

James Wanwimol, người anh thứ ba của June, là một y sư hàng đầu trong giới, được đánh giá nằm trong top 3 những người có tay nghề giỏi nhất. James nổi tiếng với sự quyết đoán, khả năng chữa trị những căn bệnh hiếm gặp, và lòng yêu thương em gái đến mức cuồng nhiệt. Anh luôn bảo vệ June bằng mọi giá, và không ngần ngại đối đầu với bất kỳ ai dám làm tổn thương cô.

Fah Wanwimol, người anh thứ hai, cũng là một tài năng không kém. Tuy nhiên, thay vì theo đuổi con đường y sư như James, Fah lại chuyên sâu vào lĩnh vực dược sư.

Anh có kiến thức uyên thâm về thảo dược và các loại thuốc hiếm, thường xuyên được mời tham gia vào các dự án nghiên cứu quan trọng. Dù tính cách điềm tĩnh và ít nóng nảy hơn James, Fah vẫn cưng chiều em gái út và luôn sẵn sàng bảo vệ cô trước bất kỳ nguy hiểm nào.

Ngoài James và Fah, June còn có một người anh cả, một nhân vật đầy bí ẩn trong gia đình Wanwimol.

Ít ai biết nhiều về người này, ngoài việc anh ta rất ít khi xuất hiện và luôn giữ một khoảng cách nhất định với thế giới bên ngoài. Nhưng những ai biết về anh ta đều phải công nhận rằng anh có sức mạnh và khả năng đáng gờm.
Giống như James, anh cũng cuồng em gái út của mình nhưng còn hơn James và sẽ làm mọi thứ để đảm bảo an toàn cho cô.

Mặc dù gia đình Wanwimol không phô trương sự giàu có hay quyền lực của mình, nhưng trong giới phù thủy, ai cũng biết rằng họ có sức ảnh hưởng không nhỏ.

Nếu xét về gia thế và quyền lực, nhà Wanwimol chắc chắn hơn hẳn nhà View, và điều này khiến cho mối quan hệ giữa June và View càng trở nên phức tạp hơn.

Những giá trị truyền thống, sự kín tiếng, và lòng yêu thương gia đình đã hình thành nên một lớp bảo vệ vững chắc quanh June.

Nhưng đồng thời, nó cũng tạo ra áp lực không nhỏ cho cô, đặc biệt khi phải đối mặt với sự lo lắng và kiểm soát từ những người anh trai của mình.

Trong mắt họ, June không chỉ là em gái, mà còn là viên ngọc quý cần được bảo vệ khỏi bất kỳ ai có thể gây hại cho cô.

Mà bây giờ gia đình cô đã biết chuyện cô sử dụng thần chú cấm để cứu View và rất lo lắng.

June cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khi nghĩ đến việc phải đối mặt với họ, đặc biệt là James, người anh nổi tiếng với tính cách cuồng em gái.

June vội vã kéo cổ áo choàng của mình lên cao, che giấu vết hickey còn mới mẻ từ đêm qua.

Cô biết rõ rằng, nếu James hay Fah nhìn thấy dấu vết này, mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó.

Vài phút sau, khi June bước vào sảnh chính, cô đã thấy James và Fah đang đứng đợi cô.

James, với ánh mắt lo lắng nhưng đầy quyết tâm, ngay lập tức tiến tới chỗ cô. Anh nhìn cô từ đầu đến chân, như muốn kiểm tra xem em gái của mình có bị thương ở đâu không.

_"June, em có ổn không?"- James hỏi, giọng anh đầy căng thẳng.

June mỉm cười yếu ớt, cố gắng trấn an anh trai.

_"Em ổn mà, anh đừng lo. Mọi chuyện đã qua rồi."

Nhưng James không dễ bị thuyết phục. Ánh mắt sắc bén của anh ngay lập tức nhận ra một điều gì đó khác thường.

Khi nhìn thấy June cố tình kéo cổ áo lên, ánh mắt anh lập tức dừng lại ở đó.

_"June, em đang che giấu điều gì vậy?" -  James hỏi, giọng anh trở nên nghiêm khắc hơn.
Anh bước lại gần, kéo nhẹ cổ áo của June xuống trước khi cô kịp ngăn cản.

Đôi mắt của James tối sầm lại khi nhìn thấy vết hickey vẫn còn mới trên cổ em gái.
Mặt anh trở nên lạnh lùng và khó chịu. Cảm giác như mọi thứ trong anh đang sôi sục lên.

_"Đứa nào...?" - James lẩm bẩm, giọng anh đầy giận dữ.

June cố gắng giữ bình tĩnh, đưa tay ra nắm lấy cánh tay của James.

_"James, đừng hiểu lầm. Chuyện không như anh nghĩ đâu. Không có gì quá đáng xảy ra cả."

Nhưng lời giải thích của cô chẳng có tác dụng gì. James đã nổi cơn thịnh nộ, ánh mắt anh như muốn bùng nổ.

_"Đứa nào dám làm thế với em?!" -  Anh quát lên, quay đầu lại như muốn đi tìm ngay kẻ mà anh nghĩ là đã làm tổn thương em gái mình.

Fah, người anh thứ hai, bước tới và nhẹ nhàng đặt tay lên vai James, cố gắng trấn tĩnh anh.

_"Bình tĩnh nào, James. Hãy nghe June nói trước đã. Có lẽ mọi chuyện không như em nghĩ đâu."

June cảm thấy biết ơn Fah vì sự điềm tĩnh của anh. Cô gật đầu với Fah, rồi nhìn James với đôi mắt khẩn thiết.

_"Anh James, em thề là không có gì nghiêm trọng xảy ra đâu. Em biết anh lo lắng, nhưng xin hãy tin em."

Fah tiếp tục giữ James lại, cố gắng nói lý với anh.

_"Anh biết em yêu thương June nhiều thế nào, nhưng chúng ta không nên phản ứng quá mức. Nếu June nói không có gì nghiêm trọng, thì chúng ta phải tin tưởng vào lời của cô ấy. Huồng hồ, June chưa bị đánh dấu". Cả hai đều là Alpha nên tất nhiên cảm nhận được, June chưa bị đánh dấu bởi alpha khác.

James thở hắt ra, cố gắng kìm nén cơn giận trong lòng. Nhưng mỗi khi anh nhìn vào cổ của June, ánh mắt của anh lại tối đi.

_"June, anh sẽ không để chuyện này trôi qua dễ dàng đâu. Anh sẽ tìm hiểu mọi chuyện đến cùng."

June nắm chặt tay James hơn, giọng cô run run.

_"James, xin anh... Em không muốn chuyện này trở nên phức tạp hơn. Chỉ cần anh tin em, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà."

Fah nhìn vào ánh mắt của June, thấy rõ sự lo lắng và áp lực mà cô đang phải chịu đựng.

Anh thở dài và nhìn James, giọng anh trầm ngâm.

_"James, hãy để chuyện này qua đi. Chúng ta ở đây để xem tình hình của June, không phải để gây thêm rắc rối. Em gái của chúng ta đã chịu đủ rồi."

James hít một hơi sâu, cố gắng kìm nén cảm xúc của mình. Anh biết rằng mình nên tin tưởng vào lời của June, nhưng trong lòng vẫn không thể nào yên tâm.

_"Được rồi, anh sẽ tạm tin em. Nhưng anh không rời đi đâu. Anh sẽ ở lại trường một thời gian để theo dõi mọi thứ. Và nếu anh phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường, anh sẽ không tha thứ cho ai hết."

June gật đầu, nhẹ nhõm khi thấy James ít nhất cũng đã hạ giọng.

_"Em hiểu rồi, cảm ơn anh."

Fah bước tới và ôm nhẹ June, giọng anh dịu dàng.

_"Em phải chăm sóc bản thân nhiều hơn, June. Anh biết em đã trải qua nhiều chuyện, nhưng em không cần phải một mình chịu đựng tất cả. Chúng ta luôn ở bên em."

June cảm thấy ấm áp từ lời nói của Fah, cô gật đầu và khẽ cười.

_"Em biết, anh Fah. Em sẽ cố gắng."

James vẫn còn nhìn June đầy nghi ngờ, nhưng cuối cùng anh cũng đồng ý theo lời của Fah.

_"Được rồi, chúng ta sẽ ở lại đây một thời gian. Nhưng nhớ, June, anh sẽ luôn ở bên em, bảo vệ em khỏi bất kỳ điều gì."

June cười nhẹ, cảm thấy lòng mình được an ủi khi có hai người anh luôn yêu thương và bảo vệ mình.

Dù rằng tình huống này khá căng thẳng, nhưng sự quan tâm của James và Fah đã giúp cô cảm thấy an toàn hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro