Biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vây quanh tôi là bóng đêm vô tận
Những âm thanh chưa rơi xuống đã trôi qua
Cánh buồm hằng thèm khát biển bờ xa
Chợt mỏng thế giữa muôn nghìn sóng vỗ
Giá cái chết thản nhiên như giấc ngủ
Tôi ra đi cùng hớn hở môi cười
Nếu hiền dịu em với bàn tay gió
Lúc lên đường hồn phách được chơi vơi?
Thì cánh buồm kia làm gì có lỗi, em ơi
Chúa nhận hết chẳng một ai phạm tội
Ừ, trách cứ sóng biển vô tình
Tham mặn mòi chết đuối giữa trùng khơi.
- Em gieo mình hoà vào biển , nơi không có tội lỗi hay đức Chúa .Khổ thân em - người con gái tôi thương . Em đã cố gắng nhiều rồi , vất vả cũng nhiều rồi , để tôi đưa em về nhé ?

Về nơi thuộc về hai ta

Là nhà ......

Chỉ hai chúng ta thôi , em nhé ...


____@Alois ____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro