Khói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điếu thuốc trên tay tàn dần theo từng hơi thở. Mùi khói thuốc ngập ngụa trong căn phòng nhỏ. Jungkook ngồi đó, đôi chân dài vắt chéo, tấm lưng trần dựa vào chiếc sofa, bình thản đến lạ thường. Ánh nắng cuối ngày len lỏi qua khe cửa sổ, rơi trên khuôn mặt điển trai của hắn. Bên má trái có một vết bầm mới nhưng cũng không quá ảnh hưởng đến vẻ đẹp đẽ của hắn ta. Vứt tàn thuốc sang một góc, lấy ra điếu thuốc cuối cùng trong bao, Jungkook trở nên cáu giận, châm lửa rồi ngả đầu ra sau. Một hơi khói dài, đưa jimin đến cạnh hắn. Đôi mắt, nụ cười và tất thảy của cậu hắn vẫn còn nhớ rõ. Nhưng Jimin đi rồi, cậu ấy chẳng còn có thể trở về nữa .

...

- Jungkook, mau lại đây !

Jungkook vứt điếu thuốc trên tay, ném luôn bao thuốc vừa mua vào sọt rác, chạy đến bên Jimin. Cậu có vẻ đang rất vui,đưa tay chỉ vào bức tranh trước mặt và cười thật rạng rỡ, đôi mắt híp lại, cong cong vành mắt. Trên giá vẽ có một bức tranh đã sắp hoàn thành. Đôi mắt như đang phán xét anh nhưng lại đượm một màu buồn bã. Có làn khói bay lên, một điếu thuốc tàn nằm dưới đất. Đôi mắt lửng lơ giữa không trung, mập mờ và vô định.

- Anh có hiểu nó không Jungkook ?

Anh nhìn cậu, rồi lại nhìn bức tranh. Đôi mắt vẫn đờ đẫn nhìn anh, còn anh thì trở nên bối rối và ngập ngừng

- Anh không rõ. Nhưng lần sau đừng vẽ nữa Jimin!

Nụ cười trên môi tắt ngóm, Jimin quay lưng lại về phía anh, cầm bức tranh và xé nát.

- Vậy khi nào anh bỏ thuốc thì hãy tìm em!

...

Nụ hôn trải dài từ khóe mắt xuống đôi môi mềm mại của cậu trai trẻ. Yết hầu lên xuống nuốt vào cơn kích thích đã rạo rực bấy lâu nay. Hắn nhìn cười cười rồi hôn xuống, đôi môi chạm vào làn da nóng bỏng, càng thêm kích thích. Bàn tay to lớn khẽ chạm vào ngực trái của cậu, khẽ rùng mình, cậu nhìn hắn rồi cười. Dưới lớp áo sơ mi mỏng tang, trái tim đang rạo rực những cảm xúc lạ thường, dục vọng cùng tình yêu đang trào lên, xâm chiếm cả tâm hồn cùng lý trí cậu. Cậu muốn hắn đến mức nào hắn còn không biết hay sao?

- Anh nhớ em !

Jimin giật mình, đẩy hắn ra khỏi mình, nhìn hắn đầy ái ngại :

- Vậy còn thèm thuốc nữa không?

Jungkook cau mày có chút tức giận nhưng vẫn im lặng . Jimin đi tới phía tủ, lấy ra một bao thuốc lá hiệu Jungkook vẫn thường hút. Cậu châm lửa, hít vào rồi nhả khói. Trong làn khói Jungkook thấy Jimin thực đẹp. Khuôn mặt thanh tú, làn da trắng ngọt ngào, đôi môi đỏ mọng lúc nào cũng khiến hắn trở nên mê muội . Mê đắm một bông hồng thật thú vị và càng trở nên kích thích khi mùi khói thuốc vờn quanh cánh mũi hắn, khơi dậy cơn nghiện vừa mới ngủ yên ít ngày qua. Jungkook tay nắm thành quyền, cố gắng gằn giọng để kiềm chế bản thân :

- Em hút thuốc từ bao giờ ?

Jimin khẽ động điếu thuốc, tàn thuốc rơi xuống sàn nhà, hít vào một hơi dài rồi nhả trước mũi Jungkook :

- Từ khi yêu anh !

Jungkook khựng lại, hắn không biết phải phản ứng trước câu nói đó thế nào. Cứ đứng như vậy một lúc lâu tận khi Jimin hút được một nửa điếu thuốc

- Vậy thì tại sao em bắt tôi cai thuốc!

Jimin vứt điếu thuốc còn đang cháy dở xuống sàn, lấy chân dẫm cho tàn hẳn rồi bước tới cạnh Jungkook. Cậu nâng lên khuôn mặt cứng ngắc của hắn lên, hôn xuống :

- Vì tôi yêu anh !

Có tiếng đổ vỡ trong phòng, Jungkook đập cửa nhưng không thấy Jimin mở cửa. Hắn trở nên lo lắng mà đạp cửa xông vào. Trong căn phòng nhỏ, mùi khói thuốc xộc lên, đồ đạc lộn xộn hết cả. Trên sàn la liệt những mảnh thủy tinh và màu vẽ. Giá vẽ đổ gãy ở góc phòng. Jimin đang điên cuồng kiếm tìm gì đó. Jungkook lao đến ôm lấy cậu vào lòng nhưng bị Jimin đẩy ra. Cậu gạt hết những lọ màu vẽ trên bàn, màu nước vấy bẩn cả chiếc áo trắng, chảy từng vệt xuống sàn nhà. Jimin ho sặc sụa, kiếm tìm trong cơn tức giận và trận ho dai dẳng. Jungkook kéo Jimin vào lòng, siết chặt cậu mặc cho thân hình nhỏ bé vẫn không ngừng giãy giụa.

- Em đang tìm cái gì ?

Jimin ngước mắt nhìn hắn, vẫn ho sặc sụa, nước mắt chảy ra từ khóe mắt :

- Thuốc....thuốc ho

Jungkook trợn mắt, đặt Jimin nằm trên đất, trở nên điên cuồng còn hơn cả Jimin vài phút trước, hắn lục tung căn phòng, tìm được một lọ nhựa chỉ còn lại một viên thuốc nhỏ. Hắn ôm lấy Jimin, sợ hãi đưa cho Jimin. Bàn tay hắn run run,giọng nói cũng ngập nỗi hoảng sợ :

- Em....em bị....sao vậy ?

Jimin nằm dưới nền đất lạnh, đôi tay bị những mảnh thủy tinh găm vào ứa máu. Nhìn hắn cười một chút rồi đưa viên thuốc lên miệng :

- Dọa chết anh rồi sao? Tôi bị gì không liên quan đến anh !

Jungkook cầm lấy bàn tay dính máu của Jimin, đưa lên xem xét một chút :

- Có đau lắm không? Anh đưa em đi bệnh viện ....

Jimin rút tay khỏi sự quan tâm của hắn, nở nụ cười nhạt :

- Anh về đi. Tôi không muốn gặp anh nữa.

Gượng mình đứng dậy, nhưng Jungkook kéo lấy bàn tay cậu. Jimin vùng tay ra, tức giận tát hắn. Trên khuôn mặt hơi rám nắng hằn lên vài vệt đỏ mờ mờ. Nhưng hắn vẫn ngồi đó, trơ ra nhìn Jimin. Cậu quát:

- Cút đi. Anh ghê tởm tôi lắm phải không? Mau cút cho xa đừng để tôi trông thấy anh!

Lớn tiếng với hắn càng làm cổ họng thêm khó chịu. Cậu lại ho, sặc sụa và cảm giác như có ai đó siết chặt cổ họng. Jungkook đứng dậy, định tiến lại gần nhưng ngập ngừng rồi quay đầu bước về phía cửa . Trước khi ra về còn bỏ lại vài câu vô nghĩa:

- Ngày mai anh lại tới thăm em!

Nhưng có lẽ hắn không biết rằng ngày mai đó sẽ chẳng bao giờ tới, chẳng thể tới được nữa...

Nửa đêm, mưa lớn ngoài hiên nhuốm không khí một màu lạnh lẽo và buồn bã biết nhường nào. Jimin ngồi bệt dưới đất, tay cầm chiếc bút chì vẽ vài nét nguệch ngoạc lên tập giấy đã sờn cũ. Cơn ho ập đến, Jimin cảm thấy khó thở mà ôm lấy cổ họng,nhưng cậu lại ho càng nhiều hơn. Trong cơn ho, Jimin nấc lên vài tiếng rồi bỗng thấy khoang miệng trở nên tanh mùi máu. Từ khoé miệng chảy ra chút máu tươi. Jimin sợ hãi thu mình lại, ôm lấy tập giấy vẽ ngồi trong góc phòng. Cơn ho vẫn hành hạ cậu, ngày một tồi tệ hơn cả hai chữ tồi tệ. Jimin nhìn tập giấy vẽ từ trong lòng mình rơi ra, những bức vẽ bay lên cuốn theo gió rồi rơi xuống trước cửa phòng. Jimin gượng mình bò tới phía cửa, muốn thu lại những bức vẽ. Trên sàn vẫn còn những mảnh vỡ sắc nhọn, những mảnh vỡ găm vào đầu gối cậu, tay cũng dính chút máu. Jimin ngã người trên những mảnh vỡ, cậu chẳng thể gượng dậy nổi nữa. Jimin lại ho, máu lại trào ngược lên ngày một nhiều. Jimin nằm vật ra, cố gắng hít thở một cách khó khăn. Trước khi chìm vào vô thức, hình ảnh Jungkook hiện lại thật rõ ràng trước mắt cậu. Hắn ôm lấy cậu, thì thầm vào tai cậu câu nói thật ngọt ngào :

- Anh nhớ em!

Jimin với lấy bức tranh vừa vẽ từ trong mớ hỗn độn trước cửa phòng, vẽ lên một hình trái tim và một dấu hỏi chấm bằng máu. Jimin từ từ nhắm mắt lại, bức tranh theo gió bay lên rồi rơi xuống những mảnh vỡ dính màu vẽ.

...

Jungkook khẽ chớp mắt, cảnh vật xung quanh trở lại căn phòng nhỏ nơi hắn sống. Trên sàn la liệt những vỏ chai rỗng, những vỏ bao thuốc đã hết từ lâu. Gạt tàn đầy chẳng thèm đổ, những điếu thuốc hút dở, những đầu lọc....

Hắn lấy từ ngăn tủ ra một tập giấy vẽ đã cũ. Những bức tranh được sắp xếp theo thứ tự ngày tháng. Jungkook ngồi sụp xuống, nhẹ nhàng vuốt lên những bức tranh một như đang nâng niu thứ quý giá nhất cuộc đời hắn.

Trang đầu tiên là một bức tranh đơn giản với hình ảnh một cậu trai trẻ trung, nụ cười ngọt ngào. Cậu ta rất đẹp và cao ráo. Trên tay cầm một điếu thuốc, đứng ở một ngã ba đường, xe cộ tấp nập. Ở góc phải bức tranh có một dòng chữ nhỏ : Hôm nay mình đã gặp anh ấy, anh ấy đẹp và thích hút thuốc thì phải? - 12/7/2011

Trang thứ hai, vẫn là cậu trai trẻ ấy, cậu ta nở nụ cười rạng rỡ với một cậu trai khác. Hai người có vẻ rất thân thiết khoác vai nhau. Nhưng cậu trai kia có một vết sẹo trên mặt. Ở lề đường có hai chiếc phân khối lớn . Ở góc phải lại có dòng chữ nhỏ:Anh ấy và bạn anh ấy. Mình có chút ghen tị với người kia. Phải chăng mình cũng là bạn của anh ấy! - 15/7/2011

Trang thứ ba, trang thứ tư rồi trang thứ năm cũng đều là hình ảnh cậu trai ấy. Cậu ta cười, cậu ta tức giận, cậu ta ở cửa hàng tiện lợi.....

Trang thứ hai mươi, cậu trai mang tên Jungkook quen thuộc, nắm lấy một bàn tay nhỏ hơn. Hình như họ đang bắt tay. Ở góc phải, dòng chữ nhỏ không thẳng hàng : Anh ấy nói rất vui khi biết mình, anh ấy sẽ chuyển đến khu này sống aaaa! - 28/10/2011

Trang hai mươi mốt, trang hai mươi hai, trang hai mươi ba....

Trang năm mươi : Jungkook chở một cậu trai nhỏ trên chiếc phân khối lớn của mình, cậu trai nhỏ hơi rụt rè mà nắm lấy gấu áo khoác của Jungkook. Trên đường cao tốc vắng, mặt trời lặn dần về nghỉ cùng mây xanh. Dòng chữ như nhảy múa trên trang giấy ở góc phải : Hôm nay Jungkook đã nói anh ấy thích mình. Mình yêu anh ấy chết đi được!!! - 1/3/2012

Jungkook vừa lật từng trang trong tập giấy vẽ vừa cười. Hắn cười đến ngây ngốc, cười đến chảy nước mắt rồi lại cười hềnh hệch. Hắn đã làm gì thế này? Jimin của hắn đã ngây thơ đáng yêu biết nhường nào. Tên cặn bã!

Trang thứ một trăm: Không còn là hình ảnh cậu trai tên Jungkook nữa. Hai lá phổi được tô màu đỏ thẫm. Một lá phổi đã bị nhuốm đen. Dòng chữ hơi mờ bên góc phải :Bác sĩ nói mình bị ung thư phổi gì đó. Giá như mình không hút thuốc.... - 8/9/2012

Trang thứ một trăm ba mươi: Một dấu X lớn màu đỏ giữa trang giấy lớn : Hôm nay mình đã khuyên anh ấy bỏ thuốc lá nhưng có lẽ anh ấy sẽ chẳng nghe mình đâu.... hút lại thuốc cũng không tệ đâu nhỉ? - 12/12/2012

Trang thứ một trăm ba mốt: Jungkook ôm lấy một cậu trai trẻ, đôi môi chạm vào khóe mắt cậu ấy. Dòng chữ lại như nhảy múa trên góc giấy trắng:Anh ấy nói nhớ mình... Mình yêu anh ấy mà phải không?- 17/12/2012

Jungkook khó khăn lật những trang cuối cùng. Những trang giấy trắng vương chút máu, những trang giấy không có máu thì cũng chỉ còn vài chữ : Hôm nay mình đã đuổi anh ấy về. Mình yêu Jungkook thế cơ mà? - 20/12/2012
Ở giữa trang giấy, một hình trái tim cùng dấu hỏi chấm được vẽ bằng máu trông thật chói mắt. Bức tranh dính chút màu vẽ .Hắn cố gắng mở thật to mắt nhìn cho rõ. Nhưng càng cố gắng mắt lại càng cay xè, càng cố gắng lại càng đau đớn . Lồng ngực hắn như thắt lại. Jimin, Jimin của hắn. Ừ , đến chết vẫn muốn yêu hắn, đến chết cũng chỉ vì nghĩ cho hắn ... Hắn gào lên trong đau đớn:

- Tôi phải làm gì đây jimin? Tôi bỏ thuốc rồi em về với tôi được không?

Hắn quỳ xuống, dập đầu lạy thật nhiều cái, tận đến khi giữa trán trở nên bầm dập vẫn không có ý định dừng lại. Đến khi kiệt sức, hắn nằm vật ra sàn nhà làm loảng xoảng cả một vùng. Máu chảy vương ra chỗ hắn nằm. Miệng hắn lẩm bẩm vài từ :

- Anh nhớ em ... nhớ em. Thật sự rất nhớ em....

Trong đau đớn, hắn lại uống rượu, rồi lại hút thuốc, uống rượu rồi lại hút thuốc. Rồi hắn thiếp đi, khóe mắt còn vương chút nước mặn đắng...

Vài ngày sau, người ta thấy hắn cầm theo một bó hoa cùng một tập giấy đã cũ đến trước ngôi mộ nhỏ của Jimin trong nghĩa trang thành phố. Hắn mỉm cười nhìn Jimin trong bức ảnh thờ, rồi nói :

- Jimin, em chờ có lâu không? Anh sẽ đến tìm em sớm thôi. Dùng cả kiếp sau để tạ lỗi có được không?

Hắn quỳ xuống trước ngôi mộ, đặt lên thềm đá tập giấy đã cũ rồi rời đi không quay đầu lại ...

Ngày hôm nay 20/12/2013, thi thể một cậu trai trẻ đã được tìm thấy tại nhà riêng. Tăng số người tự tử lên con số 200 trong 4 tháng vừa qua...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro