Không Tên Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tỉnh thành phía bắc Trung Quốc, hộp đêm Kim Đế.

Hộp đêm là nơi vàng thau lẫn lộn, dạng người nào cũng có, thường xuyên phát sinh sự tình rắc rối, thế nhưng hộp đêm Kim Đế đến nay vẫn luôn yên ổn thái bình, chủ yếu phải nhờ đến chủ nhân thực sự của nó, Lăng Chí Cương.

Lăng Chí Cương xuất thân hắc đạo thế gia, từ đời ông nội hắn bắt đầu trở thành lão đại hắc bang, đến đời sau cha truyền con nối, bất quá nam nhân Lăng gia quả thật có bản lĩnh, lãnh khốc tàn nhẫn lại có mưu lược, từ thế hệ này qua thế hệ khác trải đường bắc cầu, đem vị trí lão đại hắc bang ngồi thật vững vàng.

Lăng Chí Cương lúc ấy trở thành lão đại mới hai mươi tám tuổi, so với ông nội cùng cha hắn năm đó đều trẻ hơn, thế nhưng tay chân đàn em cấp dưới không ai không phục. So với các bậc tiền bối mà nói, Lăng Chí Cương kỳ thật đã mở ra một thời đại khác, tuy rằng có bối cảnh hắc đạo, thế nhưng lại bằng chính thực lực của mình, lên làm cục trưởng cục cảnh sát thành phố S.

Lăng Chí Cương trong thành một tay che trời, hắc đạo bạch đạo đều phải nể mặt, việc làm ăn buôn bán ngầm cũng thuận buồm xuôi gió, trong đó bao gồm các hộp đêm của liền mấy tỉnh thành. Người biết hắn nói chung có hai cách xưng hô, có người gọi hắn Lăng cục, nhưng đa phần gọi hắn là Lăng lão bản.

Thân là Lăng cục Lăng Chí Cương quần áo gọn gàng, một bộ dáng nhân vật cấp cao. Thân là Lăng lão bản Lăng Chí Cương lạnh lùng tàn nhẫn, giết người *bất quá đầu điểm.

(giết người chẳng qua chỉ là chém cho đầu rơi xuống đất thôi, đại ý bảo đối phương chết có gì mà phải sợ, không phải sợ chết)

Là nam nhân, Lăng Chí Cương kỳ thật rất có mị lực, đồng thời mang hai thân phận hắc đạo bạch đạo khiến hắn có khí chất đặc biệt hấp dẫn, ngoài sáng hắn là quý ngài quần áo gọn gàng trầm ổn điềm đạm, trong tối hắn bạo ngược cường thế tràn ngập chiếm hữu dục. Đối với nam nhân như vậy, từ điển có từ vô cùng thích hợp để hình dung.

Từ này, là mặt người dạ thú.

Sinh nhật Lăng Chí Cương tổ chức ở hộp đêm lớn nhất thành phố, Kim Đế, bằng hữu của hắn bây giờ đang đụng phải một vấn đề nan giải: Không biết nên chọn gì làm quà sinh nhật cho hắn.

Lăng Chí Cương từ nhỏ phú quý hào môn, bằng hữu bên người không phải con ông cháu cha thì cũng chính là phú thương quyền quý hạng nhất. Người tướng mạo tuấn mỹ tên Trương Giang Hòa, cha hắn là phó chủ tịch tỉnh, nổi danh là hoa hoa công tử, bên ngoài nhìn vào thấy hắn cùng Lăng Chí Cương có quan hệ, thực ra thuần túy là vì một bụng tâm địa gian xảo, việc làm ăn không thể thiếu loại người này để tô điểm bề ngoài. Trương Hoành Viễn trên danh nghĩa là tổng tài Kim Đế, ngày trước cùng Lăng Chí Cương là anh em sinh tử, sau khi kết hôn liền an phận, sự tình hắc đạo hắn gần như không tham dự, tham dự là một người khác tướng mạo tương đối hung ác, tên Trần Văn.

Trương Giang Hòa liếc mắt nhìn thoáng qua cánh cửa, nhỏ giọng hỏi Trương Hoành Viễn: "Mấy nữ sinh vừa gọi vào đâu rồi?"

"Anh ấy không vừa ý. Tôi nhìn cũng không thuận, nữ sinh bây giờ nào còn giống như trước, đẹp thì đẹp, nhưng chẳng có gì đặc sắc. Trần Bưu tìm được vài em chân dài khá được, đáng tiếc không phải chim non. Nếu bình thường thì coi như tàm tạm, nhưng hôm nay lại là sinh nhật anh ấy, ai dám dâng thứ không sạch sẽ chứ?"

Trương Giang Hòa nghiêng đầu nhìn vào trong, nói: "Tôi thấy anh hôm nay tâm tình không tốt, mấy ngày nay có người không an phận muốn gây chuyện, việc trong nhà cũng chưa giải quyết xong."

Một nhân viên thấp gầy mang một chai Brandy tới, Trương Giang Hòa biết là rượu cho Lăng Chí Cương, cũng không nhìn cứ để hắn đi qua, dựa vào hành lang liếc sang Trần Văn bên cạnh, thở dài nói: "Đây là chai thứ hai?"

Trần Văn nhíu chặt mày, nói: "Tôi đang muốn nhân dịp lão đại cao hứng cầu một chút chuyện, nhưng tình hình bây giờ chắc là không được, nếu anh ấy uống say thì việc của chúng ta sẽ xong xuôi, lão đại uống say cái gì cũng có thể làm được."

Nhân viên kia dường như nghe được lời hắn nói, nhân viên nhỏ bé cẩn thận đẩy cửa ra, nói: "Tiên sinh, rượu của ngài......"

Trong phòng không bật đèn, một mảnh tối đen, chỉ dựa vào đèn đường bên ngoài xuyên qua cửa sổ thủy tinh hắt vào, nam nhân tựa phía trước cửa sổ, trong tay đang cầm ly rượu.

Nhân viên phục vụ đứng trong bóng tối, có chút tò mò, nhịn không được ngẩng đầu lên len lén liếc mắt một cái đánh giá vị khách trong phòng

Lăng Chí Cương quần áo tùy ý, cổ áo sơ mi mở ra hơn phân nửa, lộ ra đường nét cơ ngực màu lúa mạch cùng một chút lông ngực, hắn là đàn ông phương Bắc điển hình, thân hình cao lớn cường tráng, thân một mét chín, mũi cao thẳng, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng uy nghiêm, tràn ngập khí chất vương giả không giận mà uy, trong bóng tối đứng cạnh cửa sổ sát mặt đất.

"Để đó đi." Hắn khẽ lắc ít rượu còn lại trong ly, thanh âm trầm thấp, còn mang theo một chút cảm giác say rượu mệt mỏi, thanh âm rõ ràng tràn ngập từ tính, tự nhiên khiến cho người ta sợ hãi. Nhân viên nhanh chóng đặt đồ trong khay xuống, lại không lập tức đi ra ngoài mà thật cẩn thận ngẩng đầu lên, ở trong bóng tối nói: "Tiên sinh...... Bằng hữu của ngài bên ngoài đang lo lắng cho ngài, hy vọng ngài đừng uống nhiều."

Một bọn hồ bằng cẩu hữu, vừa nhìn thấy hắn uống rượu giải sầu lá gan liền rúm lại! Lăng Chí Cương nhịn không được nhếch khóe miệng. Bản thân hắn lớn lên thập phần anh khí, nhưng đại khái bởi vì tính cách lạnh lùng, ngũ quan thâm thúy, ánh mắt âm trầm tối tăm, uy áp người khác không dám tới gần. Thế nhưng khi cười lại thêm vài phần tà khí, mắt mày âm trầm cực kỳ mê người, nhân viên bỗng nhiên cảm thấy sợ hãi, vội cúi đầu lui ra ngoài.

Trương Giang Hòa ở bên ngoài đang dựa trên tường, đột nhiên nảy ra ý nghĩ, hỏi: "Cậu nói xem có phải anh ấy chán chơi đàn bà rồi không ? Nếu không chúng ta cho ảnh thay đổi khẩu vị?"

Trần Văn choáng váng: "Cái gì gọi là chán chơi đàn bà hả? Ý cậu là gọi nam hài đến?

"Việc này cũng chẳng hiếm lạ, lần trước Vương tổng kia, ngay từ đầu cũng không thích, kết quả nếm thử một lần xem mùi vị thế nào, hiện tại mỗi ngày đều tìm đến tiểu nam hài xinh đẹp. Thỉnh thoảng đổi khẩu vị nha, thử xem thử xem !"

"Trương Giang Hòa, cậu đừng có gây chuyện!"

"Nếu không thích thì thôi, tôi đây chỉ có ý tốt, lão đại cũng chẳng đến mức vì chuyện cỏn con này mà trách tôi."

Trương Hoành Viễn cau mày, cảnh cáo nói: "Vậy cũng phải có giới hạn, đừng tìm tuổi quá nhỏ, nếu không chịu không nổi lão đại giày vò."

Trương Giang Hòa vừa nghe liền lập tức mở miệng: "Các cậu đều nói anh ấy trên giường lợi hại, tôi cũng tò mò rồi đấy! Ngày nào đó tôi sẽ cùng ảnh tỷ thí một trận!"

Trần Văn nhịn không được bật cười, nói: "Không chỉ kĩ thuật lợi hại, chính là lão đại thể lực cực tốt, lại thêm tàn nhẫn, Trương tổng bảo cậu phải thật sự chú ý, đừng để xảy ra án mạng. Đương nhiên người cũng phải tuấn tú, nếu không lão đại chướng mắt, anh ấy kén chọn, nhiều năm như vậy cũng không nhìn trúng ai."

Luôn luôn bát quái Trương Giang Hòa càng thêm kích động, nhanh chóng quét qua bốn phía đánh giá một phen, chuẩn bị tìm hàng thượng đẳng, nhưng đây là ý tưởng đột nhiên nảy ra, thật đúng là không dễ tìm, hắn đang định xuống tầng dưới xem xét, ai ngờ vừa xoay người liền thấy nhân viên đưa rượu vừa rồi cho Lăng Chí Cương đang đóng cửa đi ra, một thiếu niên thanh mảnh, mặt trắng môi đỏ mọng, thanh tú dễ nhìn.

Trong hành lang lý ánh sáng dịu nhạt, Trương Giang Hòa vừa thấy liền ưng, chậc chậc tán thưởng nói: "Mĩ nam nha!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro