Tình yêu của đôi ta đến đây là vừa đủ.
Không nhiều ... cũng không ít
Vừa đủ để lãng quên.
Chuyến đi của chúng ta đến đây là ..vừa đủ
Nhân lúc còn chưa tới chân trời góc bể...
Tôi cũng không nhất thiết phải tới tòa thành ấy..
Bầu tời chập tối.. tối cũng vừa đúng lúc
Vẻ đau khổ của tôi sẽ không bị ai nhìn thấy
em về đi...đừng bận tâm tôi nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro