Chương 0: Mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truy cập website https://vnovel.net/ để tiếp tục đọc truyện hoàn toàn miễn phí!

Chương 0.

"Có lẽ cậu có liên quan gì đó với Doguk, nhưng riêng tôi, phản đối cậu vào Doguk." Se Hun khẳng định một cách dứt khoát.

Yoon Shin thoáng chút bất ngờ, cậu tự hỏi liệu mình có hiểu lầm điều gì đó không.

Trước đó, cậu được báo rằng Song Mi Hee, cùng chị gái cậu, đã thu xếp ổn thỏa mọi việc liên quan đến công việc của cậu tại công ty. Yoon Shin vẫn nhớ rõ hình ảnh Mi Hee và Se Hun tham dự phiên tòa xét xử của mình vài tuần trước, vì vậy cậu đã chắc chắn bản thân được nhận vào Doguk. Hiện tại, cậu đã chuyển đến khu nhà ở của công ty. Tuy nhiên, khi biết được Kang Se Hun, "biểu tượng thương hiệu" của Doguk, có vẻ hoài nghi về năng lực của cậu, Yoon Shin hơi bối rối.

Cậu im lặng đợi Se Hun tiếp tục.

Se Hun tỏ ra bình tĩnh nhưng biểu cảm và giọng điệu của anh mang theo chút mỉa mai: "Tôi thấy phiên tòa của cậu khá thú vị. Tôi cũng thích Charles Dickens. Trích đoạn từ 'Những kỳ vọng lớn lao' của ông ấy đặc biệt phù hợp. Lập luận của cậu rất cô đọng."

"Cảm ơn..." Yoon Shin vốn lịch sự, gần như vô thức nói.

Nhưng Se Hun ngay lập tức cắt ngang cậu: "Giữ lời cảm ơn đó cho đến khi tôi nói xong đi. Cậu sẽ không còn muốn cảm ơn tôi đâu."

Sự im lặng bao trùm trong giây lát. Bầu không khí có chút ngượng ngùng.

"Không có ý xúc phạm, nhưng theo quan điểm của tôi, một công ty luật lớn có lẽ không phải là môi trường lý tưởng cho cậu. Rất nhiều người đang vật lộn với những khó khăn cơ bản, và có lẽ việc hỗ trợ họ sẽ phù hợp hơn với lẽ phải của cậu, phải không?"

Dù khó chịu trước những lời lẽ mỉa mai của Se Hun, nhưng Yoon Shin không thể phản bác. Đúng là công việc tại Doguk mâu thuẫn với nguyên tắc của cậu.

Tuy nhiên, thế giới không vận hành theo mong muốn của một cá nhân. Doguk không phải lựa chọn duy nhất của Yoon Shin. Không thể nào một luật sư lão làng như Se Hun lại không hiểu điều này. Chỉ có một lý do khiến Se Hun nói những lời này với cậu.

Là một lời cảnh báo.

"Tại sao anh lại nói cái này với tôi? Mọi việc đã được quyết định xong hết rồi mà."

"Tôi ghét những việc không có nguyên nhân rõ ràng. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết rằng tôi hy vọng chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội hợp tác với nhau trong tương lai. Do đó, tốt nhất là chúng ta cũng nên hạn chế tối đa những lần gặp gỡ, kể cả những cuộc gặp tình cờ trong khuôn viên khu chung cư này." Se Hun dường như đã nói hết những gì cần nói. Anh gật đầu chào, ra hiệu mình sẽ rời đi rồi quay người bước đi.

Tất cả diễn ra chớp nhoáng khiến Yoon Shin không kịp phản ứng. Cậu muốn đáp trả lại nhưng chỉ biết cắn môi nhìn theo bóng Se Hun xa dần.

Se Hun bước thêm vài bước rồi rẽ vào hành lang tòa nhà A. Qua lớp cửa kính trong suốt, Yoon Shin dõi theo bóng hình anh tiến về phía thang máy. Cánh cửa thang máy mở rộng, Se Hun tiến vào, kết thúc cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của họ.

Sau khi Se Hun rời đi, chỉ còn lại mình Yoon Shin, vẻ mặt điềm tĩnh của cậu dần chuyển sang bực bội.

Biểu cảm khinh miệt, giọng điệu mỉa mai, khuôn mặt ngạo mạn đó.... Bực thật!

Yoon Shin rùng mình, rời mắt khỏi hướng Se Hun vừa rời đi, nhìn về phía tòa nhà C, nơi cậu định đến.

Hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, Yoon Shin tiến về phía thang máy rồi nhấn nút. Cuối cùng, cậu cũng trở về nhà.

Nới lỏng cà vạt, Yoon Shin lấy điện thoại ra, gọi cho thư ký của chị gái mình. Người ở đầu dây bên kia nhấc máy gần như ngay lập tức: "Vâng, cậu Do. Tôi có thể giúp gì cho cậu ạ?"

"Xin chào, tôi Yoon Shin đây. Tôi muốn hỏi về công việc của tôi ở Doguk. Tôi tình cờ gặp Kang Se Hun của Doguk ở sảnh đợi thang máy bãi đậu xe chung cư. Anh ta nói rằng anh ta không đồng ý với việc tuyển dụng tôi."

"À, vâng... Đúng là có một số bất đồng quan điểm giữa cô Song và anh Kang, nhưng... Mọi việc của cậu sẽ diễn ra suôn sẻ. Cậu không cần phải lo lắng đâu ạ."

Nghe câu trả lời đó, Yoon Shin nhíu mày.

Chỉ bằng vài câu ngắn ngủi ở sảnh đợi, Se Hun đã cho cậu biết rất nhiều thông tin. Đây là khu nhà ở riêng của Doguk. Cách nói của Se Hun ẩn ý rằng việc tuyển dụng Yoon Shin đã được quyết định, và anh không còn quan tâm đến vấn đề này nữa. Hơn nữa, khi bày tỏ mong muốn tránh tiếp xúc với cậu, Việc tình cờ chạm mặt trong khu nhà ở là giới hạn tối đa mà Se Hun có thể chấp nhận. Vì vậy, Yoon Shin nên chủ động hạn chế xuất hiện bên ngoài khu phức hợp để tránh những bất tiện và mâu thuẫn không cần thiết.

Yoon Shin nhận thức rõ sự bất đồng quan điểm giữa cậu và Se Hun. Nói một cách chính xác, cậu có được công việc này là nhờ có mối quan hệ của chị gái, và đây có thể là nguyên nhân khiến Se Hun – một người đề cao năng lực – không mấy thiện cảm với cậu. Tuy nhiên, việc một luật sư tài ba như Se Hun phải kiềm chế và cảnh cáo một luật sư trẻ tuổi như cậu là điều đáng để suy ngẫm.

Se Hun rõ ràng không chào đón Yoon Shin và phản ứng khá gay gắt với cậu.

Ban đầu, Yoon Shin định chịu đựng im lặng vài năm, như chị gái cậu mong muốn. Nhưng bây giờ, cậu cảm thấy hơi lo lắng.

"Hình như anh ta rất ghét tôi. Tôi nghe nói thứ bậc trong những công ty lớn rất rõ ràng. Liệu anh ta có thể gây bất lợi cho tôi không? Tôi từng nghe ở Doguk, lời của Luật sư Kang nói chính là luật."

"Nếu cậu lo lắng như vậy thì có cần tôi báo lại cho cô Do không? Có lẽ cô ấy có thể xử lý chuyện này." Thư ký đề nghị.

"Không, họ có thể hiểu lầm ý tôi rồi tình hình sẽ tồi tệ hơn thôi... Tôi sẽ suy nghĩ thêm. Nhân tiện thì chị Ikyung dạo này thế nào? Lâu rồi tôi không gặp chị ấy. Mọi chuyện ổn chứ?"

Người bên kia, vốn dĩ đang trả lời rất nhiệt tình, đột nhiên im lặng một lúc như đang do dự. Sau đó, Yoon Shin nghe thấy một giọng nói bình tĩnh đáp: "Tất nhiên rồi. Thưa cậu Do, tôi thành thật xin lỗi, nhưng nếu cậu không còn chuyện gì khác, tôi có thể ngắt máy được không? Hiện tôi đang bận xử lý một vấn đề quan trọng. Nếu cậu cần hỗ trợ gì, xin cứ liên lạc với tôi."

"À, chắc tôi đã làm phiền rồi. Tôi cúp máy đây."

Lời chào tạm biệt lịch sự của thư ký khiến Yoon Shin băn khoăn về câu trả lời đó. Khi đề cập đến tình hình của chị gái cậu, giọng điệu của quản lý có vẻ do dự rồi vội vã kết thúc cuộc gọi, như thể lo sợ cậu sẽ tiếp tục hỏi thêm. Điều này làm Yoon Shin cảm thấy hoang mang và nghi ngờ.

Gạt bỏ những suy nghĩ muộn phiền, Yoon Shin đi ngang qua phòng ngủ, bước vào phòng làm việc. Cậu ngồi xuống mép bàn rộng, ánh mắt hướng về tấm bảng acrylic gắn trên tường. Bảng danh bạ hiển thị tên và ảnh hồ sơ của các luật sư, luật sư quốc tế, kế toán viên và luật sư bằng sáng chế tại Doguk. Yoon Shin đã sắp xếp danh sách này để ghi nhớ những nhân vật chủ chốt nắm giữ quyền lực trong công ty.

"Kang Se Hun... Sự nghiệp khá ấn tượng với vô vàn thành tích nhỉ." Yoon Shin nhận xét, ánh mắt lướt nhanh từ dưới lên trên cho đến khi dừng lại ở những đối tác khác ngay phía dưới.

Se Hun nổi bật giữa các luật sư trung niên với tư cách là đối tác trẻ tuổi nhất. Dù việc lên được vị trí hiện tại khi còn trẻ ở một công ty luật mới không phải là hiếm, nhưng tại một công ty luật hàng đầu như Doguk thì thực sự rất nổi bật. Vị trí hiện nay đã khẳng định con đường thăng tiến nhanh chóng của anh.

Sau khi trở thành sinh viên trẻ nhất thi đỗ Đại học Quốc gia Seoul, Se Hun đã tốt nghiệp ngành luật và gia nhập Doguk. Ngay từ khi còn là luật sư tập sự, Sehun đã khẳng định năng lực nổi bật, thu hút sự chú ý trước khi sang Mỹ du học. Trở về Hàn Quốc, anh thi Đoàn Luật sư và được cấp phép hành nghề.

Mặc dù nhiều công ty luật uy tín khác ngỏ lời mời Se Hun, nhưng anh lại chọn quay lại Doguk, nơi có Mi Hee, đàn chị cùng trường đại học. Sau đó, thu nhập của anh tăng mạnh, giúp anh trở thành một luật sư hàng đầu của công ty.

Trong một công ty luật, lời nói của một luật sư kỳ cựu có sức ảnh hưởng to lớn, đặc biệt là đối với các luật sư mới.

Hiển nhiên, Yoon Shin nhớ lại những lời nhắm vào cậu: " Tôi ghét những việc không có nguyên nhân rõ ràng."

Se Hun dường như rất khó chịu với những tình huống như vậy, đúng như cách anh nói. Lạnh lùng và lý trí, anh dường như ghét bỏ bất cứ điều gì không có lời giải thích hợp lý. Yoon Shin đã nghe nhiều tin đồn về anh trong những năm qua, tự hỏi liệu có tin nào đúng không. Nhưng sau cuộc gặp gỡ và nói chuyện, Yoon Shin cảm thấy Se Hun còn lạnh lùng hơn cả những tin đồn đó.

Yoon Shin biết rõ rằng ngay cả khi được mọi người trong công ty chào đón, con đường của cậu cũng sẽ rất khó khăn. Tuy nhiên, với ấn tượng đầu không tốt của Se Hun dành cho cậu, tình hình sẽ càng trở nên căng thẳng hơn nữa. Xét đến vị trí vô cùng quan trọng của Se Hun ở công ty, Yoon Shin tha thiết hy vọng tránh chạm mặt với anh trong công việc. Hơn nữa, hai người ở khác tòa nhà nên cơ hội gặp nhau cũng ít đi, trừ khi giờ làm việc trùng hợp.

Thật kỳ lạ, Yoon Shin không thể xua tan cảm giác lo lắng.

"Rắc rối thật đấy."

Yoon Shin gõ nhẹ lên ảnh của Se Hun rồi thở dài.

***

Trong văn phòng của Mi Hee, Se Hun ngồi đối diện cô trên chiếc ghế sofa tiếp khách đơn giản. Anh quan sát cô, chân bắt chéo, vẻ mặt ngạc nhiên hiện rõ. Màn hình phía sau anh chiếu tin tức, hiển thị khuôn mặt sắc sảo, hung dữ của con trai thứ hai Tập đoàn Soo Han – anh rể của Yoon Shin.

Từ màn hình, giọng của phóng viên vang lên: "Chiều nay, tại phòng họp trụ sở Gangnam của Tập đoàn Soo Han, Giám đốc Jeong Won Yoo của Tập đoàn Soo Han đã tổ chức họp báo nêu rõ quan điểm của ông về tranh cãi gần đây liên quan đến hành vi bạo hành nhân viên."

Mi Hee dùng điều khiển tắt tiếng màn hình tivi sau lưng Se Hun. Khi căn phòng trở lại yên tĩnh, Se Hun lên tiếng.

"Tôi không hiểu tại sao chị lại chọn cộng sự và bắt tôi phải hướng dẫn mà không hỏi ý kiến của tôi trước." Se Hun nói với giọng điệu lười biếng.

Mi Hee gượng cười: "Se Hun, tôi nghe nói Do Yoon Shin là người khá tỉ mỉ. Cậu ấy không chỉ hoàn thành tốt nhiệm vụ mà còn chú ý đến mọi chi tiết. Cậu ấy giỏi tìm kiếm tiền lệ và đào sâu vào các báo cáo điều tra. Hơn nữa, cậu ấy không ngại bày tỏ suy nghĩ của mình, không hề nản lòng trước những luật sư dày dặn kinh nghiệm. Không phải cậu thích những cộng sự như vậy sao – những người giỏi về chuyên môn và không ngừng kiên trì học hỏi? "

"Tất nhiên, tôi thừa nhận điều đó, miễn là họ hiểu tôi."

"Se Hun, hay là cởi mở một chút..."

"Nếu chị muốn tôi cởi mở, thì trước hết nên hỏi ý kiến của tôi. Chẳng phải chị đã cấp cho cậu ta một căn hộ rồi sao? "

Mi Hee không thể phản bác nên đành im lặng.

Se Hun nhân cơ hội để nói thêm: " Tôi đã nói rõ với chị là tôi không muốn tuyển cậu ta. Nếu chị cứ muốn nhận cậu ta mà bỏ qua ý kiến của tôi, thì ít nhất để cậu ta tránh xa tôi ra. Chẳng lẽ chị không đánh giá được tính cách của cậu ta sao? Cậu ta sẽ can thiệp vào mọi chuyện, liên tục chất vấn, 'Điều này vi phạm luật pháp,' 'Điều kia vi phạm đạo đức nghề nghiệp,' 'Anh không hối hận vì công ty sẽ bị thâu tóm trong thương vụ M&A này sao?' Tôi không thể chịu đựng một cộng sự quá cảnh giác, lãng phí thời gian và soi mói mọi hành động của mình. Chuyển cậu ta đi nơi khác đi."

"Se Hun, không thể được." Mi Hee trả lời.

"Vậy thì phân cậu ta vào đội kiện tụng đi. Ít nhất ở đó, cậu ta có thể tìm được vị trí phù hợp hơn. Tôi không thể giữ cậu ta. Chả nhẽ chị coi công việc chỉ là trò đùa thôi sao?"

Se Hun càng kiên quyết hơn, khiến Mi Hee phải cố gắng thuyết phục: "Luật sư trưởng Kang – hay đúng hơn là trưởng nhóm Kang Se Hun – mỗi nhóm đều cần các thành viên tập sự để xử lý các công việc nhỏ nhặt và tẻ nhạt. Thế nhưng, nhóm của cậu vẫn thiếu cộng sự trẻ. Tôi có cần giải thích tại sao không?"


"Bởi vì không ai trong số những kẻ ngu ngốc đó đạt tiêu chuẩn của tôi."

"Chính xác! Bất kỳ luật sư nào tôi cử đến chỗ cậu đều không chịu đựng được! Tính cách khó chịu của cậu khiến họ mất tinh thần, khóc lóc rồi cuối cùng là nghỉ việc. Điều đó xảy ra thường xuyên đến mức chỉ có những luật sư dày dặn kinh nghiệm chịu đựng được tính khí của cậu mới trụ lại được. Tôi đã tuyển dụng và chấp nhận Do Yoon Shin vì tôi đã đánh giá cao cậu ấy và tin rằng cậu ấy phù hợp. Chẳng lẽ cậu không nghĩ mình cần một vài cộng sự trẻ để giao các nhiệm vụ nhỏ, đỡ tốn công sức sao?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro