151 - 155

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: https://sieucapbaoboi.wordpress.com/2017/07/23/ho-mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/

 Chương 151: ở trên đường

Bên đống lửa trại, hai người Hạ Tử Trọng cầm trong tay bánh đậu đỏ được lén đổi từ lương khô và bánh bột ngô trong không gian, bên ngoài trùm kín bằng túi lại lợi dụng bóng đêm thâm sâu nên không ai có thể nhìn ra được sự khác biệt của hai người. Trong túi đeo lưng của bọn họ còn có một ít đồ hộp quân dụng đã quá thời hạn được quân đội phát xuống, bởi vì vừa mới ra căn cứ, mọi người ai cũng không phải ăn những thứ này. Lúc này, tất cả Tam Ban đều đồng loạt ngồi vây tròn bên đống lửa, Doãn Đông tuy rằng là đội trưởng của Tam Ban, nhưng không hề cưỡng ép sắp đặt, bọn người Hạ Tử Trọng không tập hợp trước mặt hắn, hắn cũng không gò ép, chỉ là nam nhân dáng dấp có chút hèn mọn ngồi bên cạnh thấp giọng nói gì đó với hắn.

Hai người một mặt ăn đồ ăn, một mặt tò mò đánh giá người xung quanh, có người vẻ mặt hưng phấn, có người vẻ mặt trầm trọng, đa số những người đi chuyến này đều cũng không có ôm hi vọng gì lớn lao, cũng không ít người biết mình ở trong đội ngũ bị người ghen ghét nên mới có thể bị ép tham gia vào lần hành động này. Ngay cả người trong quân đội cũng như vậy, không ít binh lính trên mặt đều vô cảm —— cho dù phải nghiêm túc chấp hành nhiệm vụ cấp trên đưa ra nhưng ai cũng biết rõ nhiệm vụ này cửu tử nhất sinh (chín phần chết một phần sống), vì thế cũng không phải tất cả mọi người đều đồng ý chủ động tham gia.

Phương Hách tựa đầu vào bên tai Hạ Tử Trọng thấp giọng hỏi: "Hôm nay xảy ra chuyện gì thế?" Xe ở chỗ bọn họ cũng không có xảy ra vấn đề gì, mặc dù biết trên đường có xe hỏng, xe khác cũng đã được kiểm tra, nhưng tình huống cụ thể thế nào bọn họ cũng không rõ.

Hạ Tử Trọng khẽ lắc đầu, hắn lén lút thoát ý nghĩ để Bạch Cầu(*) bay ra ngoài, ẩn núp trong bóng râm đuổi theo mấy người vội vã đi vào lại vội vã đi ra ngoài ở phía sau kia. Những người này vừa mới từ căn cứ chạy về, trên chiếc xe việt dã nhỏ của bọn họ còn chở theo không ít linh kiện ô tô. Sau khi đi vào báo cáo liền đem những thứ đồ này đến vùng phụ cận chỗ mấy chiếc xe bị hỏng.

(*) ở đây bản gốc ghi là 团子 – phiên âm ra có nghĩa là Đoàn Tử, Ú không biết mấy chương kia có dịch tên bé tròn tròn trắng trắng này là Đoàn Tử hay không hay vẫn ghi là Bạch Cầu, vì Ú có lướt qua mấy chương thì thấy nhà truyendammy dịch là Bạch Cầu, nên nếu có đổi thì mọi người có thể nhắc Ú để sửa lại nha. Thật ra Ú muốn để tên là Đoàn Tử hơn, bởi vì nghe nó dễ thương, cơ mà như thế thì lại có thể không ăn nhập với 150c đầu, nên có gì mn cứ nhắc Ú nha!

Thông qua "mắt" của Bạch Cầu nhìn thấy động tĩnh của những người kia, Hạ Tử Trọng sáng tỏ bất đắc dĩ cười nói: "E sợ lần hành động này, trên đường xảy ra không ít tình hình rồi."

Phương Hách cũng nhìn thấy được dáng vẻ bận rộn vây quanh xe của những người kia, trợn mắt lên: "Có ít nhất ba, bốn chiếc xe đều bị hỏng ư? Đây cũng quá. . . . . ." Cậu vốn là định nói chất lượng xe quá kém, thế nhưng đầu óc liên xoạt một cái chuyển sang một giả thuyết hoàn toàn có lí lẽ hơn, vẻ mặt cũng ngay lập tức ủ rũ, "Này chắc là đã gặp phải một đám tang thi quy mô lớn rồi. . . . . ."

"Trên đường chúng ta phải cẩn thận nhiều hơn." Sau khi biết rõ chuyện gì đã xảy ra, Hạ Tử Trọng liền để Bạch Cầu quay trở lại không gian. Không để ý tới mấy thanh âm cố ý gây sự "Muốn ra ngoài! Muốn ra ngoài! Muốn ma ma ôm!" không ngừng lặp lại trong đầu, ăn hết mấy cái bánh đậu đỏ trong tay , Hạ Tử Trọng vỗ vỗ tay cầm lấy bình giữ nhiệt bên cạnh. Bên trong bình giữ nhiệt có một ít nước canh —— canh nóng mà được mở nắp mùi thơm sẽ liền theo đó khuếch tán ra ngoài, mà canh này là do Phương Hách hầm nhừ rau cải cùng thịt gà, sau đó được cho vào bình giữ ấm, trừ phi trực tiếp uống vào miệng còn nếu không cũng sẽ không thể tỏa ra vị thơm quá mức lộ liễu, rất thích hợp để bổ sung dinh dưỡng trong trường hợp thế này.

Dù sao, bọn họ phải ở với những người này một thời gian dài, nếu như muốn trong khoảng thời gian này duy trì dinh dưỡng cân đối mà không để người khác phải chú ý, thì cách tốt nhất chính là sử dụng những thứ trong mắt người khác chỉ là nước bình thường để mà bổ sung.

Bọn họ bình thường sẽ xách bình giữ nhiệt ở trước mặt mọi người giả vờ đó là nước nóng, trong không gian có không ít cái giống hệt, bên trong sớm đã được Phương Hách cho đầy các loại canh loãng, nếu không phỉa bởi vì nhiệm vụ lần này khá là bất ngờ, cậu không phải mất nhiều công sức mà bày ra nhiều trò gian như vậy, nếu không phải vậy không chắc tất cả bình giữ nhiệt trong không gian cậu đã có thể cho đồ đầy vào trong ấy!

Phương Hách "nghe" thấy Bạch Cầu trong không gian đang chơi đùa, nếu như bình thường nói không chừng cậu sẽ để Bạch Cầu ẩn thân mà ra ngoài chơi, nhưng mà hai tiếng "ma ma" này. . . . . . khiến cho khí phách nam tử hán vẫn còn cuồn cuộn chạy trong người Phương Hách vô cùng khó chịu, vì thể thẳng thắn xem như gió bên tai.

"Tối hôm nay đến phiên mọi người của Tam Ban, mỗi ban cử ra hai người, mỗi người hai tiếng rưỡi." Quách Binh cùng Doãn Đông ba người bọn họ thương lượng xong chuyện trực đêm liền bắt đầu sắp xếp người trực đêm nay.

Về hai sĩ quan phụ trách chính cùng với hai người lái xe? Lúc này đều tụ tập bên một đống lửa, cùng mấy binh sĩ khác tụ lại cùng nhau cơm nước xong xuôi. (Ú: câu này chém ấy, đọc raw ko hiểu gì cả T.T)

Ngày đầu tiên xuất phát mọi người xui xẻo gặp phải tình hình xe bị người động tay chân, sáng sớm ngày kế tiếp, bên ngoài đã bắt đầu mưa nhỏ liên miên, cảm giác tựa hồ so với trận mưa trước dai dẳn hơn, không ít người đều lẩm bẩm —— không biết bên SH thị trời có đẹp hơn không?

Đoạn đường từ SH thị đến chỗ Trịnh thiếu úy dĩ nhiên nắm được, bây giờ trong nước bất luận nam bắc đều đồng dạng trời âm u, mưa phùn, bất quá hắn đã sớm bởi vì đi đứng bất tiện mà đã lên xe chỉ huy, đương nhiên không nghe được thanh âm nghị luận của mấy người phía dưới.

Mọi người lên xe khởi hành, lần thứ hai hướng nam đi tới.

Dọc theo đường đi, trên đường cái đi qua mấy vùng thôn trấn phụ cận đều có thể dễ dàng nhìn thấy không ít tang thi, có một số nghe được thanh âm ở phía xa xa liền bắt đầu chạy đuổi theo phía sau xe, trên đường cái bị tổn hại lầy lội mang theo từng tầng từng tầng nước bùn, trong cơn mưa mù mịt liên miên kia lại nhìn thấy mấy dáng vẻ thế kia thật sự là khiến người khác phải kinh hãi.

Bởi vì xe vội vàng chạy đi, mà mọi người bây giờ lại không cần xuống xe đánh tang thi, vì thế tất các dị năng giả, cùng quân nhân đều cuộn người trong xe tu dưỡng tinh lực.

Hạ Tử Trọng đang kiểm tra con dao Nepal(1)đặc biệt của mình, vũ khí này là sau khi quân đội được thiết lập hắn đã đặc biệt đề cập lên, mỗi người tham gia nhiệm vụ có quyền trang bị hai cái, của hắn là dao Nepal, của Phương Hách là dao găm ba cạnh(2), còn các dị năng giả khác của Luân Hồi(*) thì có thể dùng những thanh đại đao nặng hơn, tất cả đều nằm bên trong nhóm.

(*) Luân Hồi có phải là tên một nhóm quân binh trong này không vậy mn ???. Ú đọc lướt nên không thể nào xác định được có tên này không, mn ai coi rồi thì nhắc Ú dùm với nha T.T.... Vô cùng vô cùng cảm ơn sự trợ giúp!!

Ngoài ra mỗi người còn được trang bị thêm một cây súng nạp đạn đum đum(*) cùng với 50 viên đạn đặc biệt. Loại này đạn đặc biệt này vừa mới được cải tiến, tuy rằng ở trên xe khẳng định có chút dư thừa, thế nhưng trừ phi gặp phải trường hợp quá nguy hiểm thì ai cũng không nỡ dùng những thứ đồ này.

Mà người của Luân Hồi còn khiến bọn họ vui mừng hơn, hai tên sĩ quan kia đại thể sẽ có một người ngồi vào vị trí ghế phụ, còn người kia chỉ cần bị che khuất tầm mắt, liền không biết bọn họ đang làm những gì. Bọn người Doãn Đông ngồi ở một chỗ khác, càng không biết người của Luân Hồi đang suy nghĩ gì —— ở một góc xe, mấy kỹ thuật viên của Luân Hồi hai ngày nay sau khi tháo mở đạn thì cân nhắc bỏ thêm một ít kim ngân được chia theo tỉ lệ vào.

Mở tung nó ra hay thậm chí là làm giả cũng rất dễ dàng, khó khăn chính là tỉ lệ kim ngân—— nếu cho ít nói không chừng khi găm vào mục tiêu thì sau đó lại sẽ không nổ tung, mà có bỏ nhiều kim ngân hơn thì cũng vô dụng. Nếu như cho thiếu, vậy căn bản vũ khí đặc biệt cũng chả có được hiệu quả gì, còn không bằng dùng vũ khí phổ thông còn hay hơn.

Chuyện này không phải một ngày một đêm là có thể nghiên cứu ra, hơn nữa trên xe người ngoài không ít, xe lại dao động, bọn họ cũng chỉ có thể tranh thủ thời gian suy xét.

Việc nghiên cứu tỉ lệ kim ngân không vội vàng được, đây là việc liên quan đến kỹ thuật chuyên môn nên hai người Hạ Tử Trọng cũng không thể giúp được gì, nhưng bởi vì bọn họ thuộc thành viên của ban Doãn Đông, cũng vừa vặn có thể ngồi ở gần bọn Doãn Đông hỗ trợ che chắn tầm mắt, ở thời khắc mấu chốt có thể nhắc nhở một chút gì đó.

Phong Hệ dị năng lặng yên không một tiếng động theo chu vi Phong Hệ khuếch tán hướng về bốn phương tám hướng, tang thi ở nơi phụ cận không hề ít, một số chúng nghe được âm thanh liền nhanh chóng vây quanh đám xe phụ cận. Lần này phía căn cứ phái ra không ít nhân thủ, một đại đội toàn Dị Năng Giả, hơn 100 nhân khẩu, càng không cần phải nói bên trong ban hậu cần còn có một vài Dị Năng Giả hệ đặc biệt, ngoài ra quân đội cũng phái ra hơn hai trăm người, sáu chiếc xe tải quân dụng, sáu chiếc xe Lục Chiến, cùng với một chiếc xe chỉ huy, hai chiếc xe tăng.

Trình độ dị năng cấp ba của Hạ Tử Trọng đã đạt được tương đối cao, Phong Hệ dị năng ở thời điểm phát động nếu như không muốn gây chú ý với người khác thì căn bản không ai có thể phát hiện ra được, tựa hồ giống hệt không khí bình thường đang lưu động xung quanh, bình thường đến không thể bình thường hơn, căn bản sẽ không có bất kỳ điểm gì lạ lùng.

Nhắm mắt lại, sau khi điều khiển một vòng lớn gió ở phụ cận đoàn xe, Hạ Tử Trọng mới hơi mở mắt ra. Phương Hách ngồi bên cạnh hắn nãy giờ vẫn chú ý đến diễn biến trong xe, thấp giọng hỏi: "Thế nào?"

"Có mấy tang thi cấp ba, có điều trong chốc lát không thể đuổi kịp xe của đội chúng ta." Chỉ cần đoàn xe không gặp sự cố . "Cấp hai cùng cấp hai trở xuống khoảng chừng có khoảng hai, ba trăm cái." Hạ Tử Trọng nói hướng về cánh cửa ở đuôi xe mà nhìn.

Đoàn xe vì phòng ngừa xuất hiện nguy hiểm nên lúc xe đi cửa xe không được đóng chặt—— bốn phía xe tải chỉ bọc một tầng vải bố không thấm nước, vì thế khả năng phòng ngừa ngoại lực nguy hiểm là số không, nếu như lúc này lại đem cửa xe đóng kín một khi phát sinh nguy hiểm trái lại không thể bảo vệ mà đối với mạng người trong xe còn có uy hiếp lớn hơn.

"Vậy cũng được." Phương Hách tựa đầu trên vai Hạ Tử Trọng, khép hờ mắt, "Em chợp mắt một lúc."

"Ừ, ngủ đi, có chuyện anh sẽ kêu em." Dầu trên xe không thể dùng hết trong một lúc nên đoàn xe hoàn toàn không cần dừng xe tiếp tế. Nghe nói đoàn xe xuất phát trước đều được cải tạo lại hết, hòm thư được đổi có thể tiếp ứng nguyên liệu trong xe để xe có thể thuận lợi tiếp tục di chuyển, tất nhiên không phải lo lắng về vấn đề hết năng lượng. (Ú: thật sự là không tài nào hiểu được nghĩa câu này nói gì, câu gốc là: "邮箱被改得可以从车里直接加油更加方便持续行驶了, 自然不用担心续航问题", mọi người ai biết thì sửa lại giúp Ú nha)

Trên xe chỉ huy, Ngô Thiếu ngồi ở một góc trong tay siết chặt một viên tinh hạch, chính là đang vận dụng dị năng hấp thụ năng lượng bên trong tinh hạch. Hắn tuy rằng bởi vì cùng chuyện của Tống gia mà không thể không đẩy chính mình ra làm người chết thế, nhưng bất kể là cha của hắn, hay mẹ của hắn, cũng đều không hy vọng hắn thật sự chết ở bên ngoài. Sau khi biết chuyện này, quản gia liền suốt đêm thu thập tinh hạch cùng một vài món vũ khí đóng gói lại đem theo phòng thân, đồ ăn các thứ tất cả đều mang tới cho hắn, lúc này mới không thể không tự mình đưa con trai của mình đi.

Trên người Ngô Thiếu mang hơn một ngàn viên tinh hạch, đem dị năng của hắn miễn cưỡng đẩy đến cấp hai là tuyệt đối không thành vấn đề. Nếu không phải mỗi người đều có hạn mức nhất định hấp thụ tinh hạch mỗi ngày, khi bản thân sớm biết sẽ bị đẩy ra căn cứ chịu chết trước liền liềm mạng đem dị năng ép đến cấp bậc cao hơn tí nữa rồi !

Không chỉ mình hắn, lần này lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, hết thảy mọi người đều sớm đã có phương pháp đem theo sưu tập, đổi lại tinh hạch mang theo bên người, chỉ cần có cơ hội liền liều mạng hấp thu năng lượng bên trong, nửa điểm cơ hội cũng không muốn thả lỏng. Cho đến khi dùng hết —— tang thi ở bên ngoài xe không thể đếm xuể, chỉ cần tập hỏa giết chết một nhóm, bọn họ liền hoàn toàn có thể được tiếp tế!


Chương 152: tang thi chimĐoàn xe đi suốt đêm, toàn bộ tài xế trên xe cũng đều là hai người luân phiên thay đổi, tranh thủ có thể đi bao xa thì đi, trên xe có mang theo xăng tuy rằng có đủ để bọn họ đi khoảng mười ngày nửa tháng nhưng tuyệt đối không cách nào chống đỡ được đến SH thị. Cũng may bọn họ biết mấy địa điểm có khả năng có thể cung cấp xăng, dọc trên đường đi không ít thì nhiều cũng tiếp thêm được chút ít. Còn vấn đề thức ăn nước uống. . . . . . Nước còn tạm ổn, mấy ngày gần đây cơ hồ trời đều mưa 24/24, trên mỗi chiếc xe đều có bồn để chứa nước, nhưng đồ ăn nhất định phải tính toán phân chia tỉ mỉ.Diêm Tân đang nhìn bản đồ của lần hành động này, đây là bản đồ được đặt làm riêng sau khi kết hợp với người của Trình thiếu úy lần trước đi lên hướng bắc, mấy nơi mà người của Trịnh thiếu úy đi qua, địa phương vô cùng nguy hiểm nhất định phải tránh khỏi, ai biết được ra ngoài những địa phương này có xảy ra mấy sự tình khủng bố hơn nào không.Đang muốn gọi Trịnh thiếu úy đến bàn bạc địa điểm nghỉ ngơi, bỗng nhiên —— bên trong bộ đàm truyền đến tiếng kêu khẩn cấp!"Có thứ gì đó! Trên trời có thứ gì đó đang tới!"Không biết là trong xe số mấy có người phát hiện có uy hiếp trên bầu trời, lập tức thông báo."Toàn bộ đội viên đề phòng! Cảnh giới viên, phân biệt tình huống!" Diêm Tân nắm lấy bộ đàm, đi đến bên cửa sổ xe nhìn về phía bầu trời mù mịtHạ Tử Trọng lúc này đã lấy túi đựng dao Nepal xuống, cùng Phương Hách cảnh giác nhìn về phía giữa không trung. Báo động này không phải là do hắn phát hiện đầu tiên , bởi vì phần lớn sự chú ý của hắn đều đặt ở dưới đất cùng với trên tầng trời thấp.Bên trong xe tầm mắt của mọi người đều đặt ở trên người đàn ông có dáng vẻ hèn hạ ở bên cạnh Doãn Đông, người kia vẻ mặt căng thẳng liếc nhìn, là người kia bỗng nhiên kêu to lên có thứ gì đó ở trên trời, Doãn Đông sau đó lập tức hướng về bên trong xe sĩ quan kêu lên —— gã hèn hạ kia có dị năng gì thế? Là thăm dò? Hay là cảnh giới?Mặc kệ người kia có dị năng gì, trên trời lúc này đã có thể nhìn ra bộ dạng của kẻ đột kích.". . . . . . Lại là tang thi chim? !" Một người bỗng nhiên chỉ vào giữa không trung, vẻ mặt hoảng sợ kêu lớn lên."Các đoàn xe chú ý! Dị năng Giả Viễn Trình phụ trách mỗi xe phòng ngự bầu trời, đoàn xe đi theo xe chỉ huy đổi hướng về phía đông, tiến vào các tòa nhà cộng đồng để phòng ngự! Dị năng Giả hệ Cận Chiến phụ trách bảo vệ Dị năng Giả Viễn Trình, phòng ngừa tang thi phụ cận tập kích đoàn xe!"Trên xe cấp tốc phát sinh lệnh chỉ huy, bởi vì không rõ nguyên nhân bị nhiễu nên âm thanh truyền đến mỗi xe vô cùng ầm ĩ."Dị năng Giả Viễn Trình, chuẩn bị! Mỗi Dị năng Giả Cận Chiến đi theo bảo vệ một Dị năng Giả Viễn Trình!" Trong buồng xe sĩ quan lập tức phản ứng lại, kéo thùng xe phía trước dẫn tới cửa sổ buồng lái, "Hai người chú ý đường xá! Theo sát xe phía trước!"Giữa bầu trời đã xuất hiện những điểm đen nhỏ, vô cùng nổi bật, bọn chúng đã phát hiện tung tích của đoàn xe, đang điều chỉnh phương hướng bay tới nơi này.Ba vị tiểu đội trưởng ở trên xe Hạ Tử Trọng có thể nói đều khá là có kinh nghiệm, sau khi nhận được lệnh liền nhanh chóng sắp xếp xong vị trí cho mỗi người.Tuy rằng phần lớn thành viên bên trong ban của Hạ Tử Trọng cũng không quen biết Doãn Đông, nhưng vào ngày đầu thành lập tiểu đội, mỗi người mang dị năng gì, thuộc về loại hình gì, đều phải báo cho tiểu đội trưởng để tiến hành thống nhất kế hoạch, giống như lúc phân công xa thế này, chỉ cần nắm rõ mọi thứ thì rất nhanh sẽ phân phối xong vị trí phòng thủ của mỗi người.Nói tóm lại, trên chiếc xe này người tham chiến xa có vẻ ít hơn người tham gia cận chiến. Người trên xe tuy rằng cơ bản đều là Dị năng Giả, nhưng như Thổ Hệ, các Dị năng Giả hệ Sức Mạnh đều cơ hồ không cách nào ở trên xe đang di động có thể tiến hành tấn công xa.Phương Hách cầm theo dao găm ba cạnh của mình chăm chú canh giữ ở bên người Hạ Tử Trọng, dù sao thì theo việc sắp xếp hệ dị năng đi lên, hệ tốc độ làm sao cũng không tính được lộ trình dài, hơn nữa khả năng cận chiến của cậu bởi vì được luyện qua võ công bí tịch trong không gian nên cũng không phải yếu, hơn nữa còn có vũ khí đặc biệt trong tay.Hạ Tử Trọng đứng ở đuôi xe, ở trước mặt vị trí hắn đang đứng lúc này vải bố không thấm nước đã được kéo lên bày ra một cái "cửa sổ", trận mưa nhỏ dai dẳng này đối với việc ứng phó đám tang thi chim này không ít thì nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng , càng không cần nhắc tới một số vấn đề chưa kịp chú y tới.Đoàn xe bỗng nhiên quay đầu chuyển hướng, trên xe chỉ huy có người phán đoán ra phụ cận có một thị trấn, mà thị trấn lại có một vài nhà kho, có thể tạm thời làm công sự phòng ngự để mọi người tránh né một trận. Nhưng cũng bỏ quên một vấn đề khác —— có thị trấn, cũng có nghĩa là có tang thi!Đám tang thi bởi vì nghe được động tĩnh mà kéo bầy về phía đường cái, đoàn xe liền rẽ sang hướng khác, không may trùng hợp lại đụng phải đám tang thi từ phía đông đi tới. Tuy rằng số lượng cũng không tính là nhiều, nhưng chỉ cần gặp phải mấy con tang thi biến dị thì phiền phức vô cùng.Hạ Tử Trọng tâm tư vừa chuyển tới nơi này, bỗng nhiên —— phía trước không biết chiếc xe nào truyền đến một trận tiếng hét thảm thiết!Trên xe này chưa kịp phân biệt được xe phía trước đã xảy ra chuyện thì đã không còn bản lãnh đi bận tâm cái khác —— tang thi chim còn chưa tới, thì đám tang thi dưới đất đã nhào đến xe này rồi !Một con tang thi hưng phấn quơ hai tay, nhào về phía xe Hạ Tử Trọng bọn họ ý đồ tùy tiện kéo một người nào đó xuống làm đồ ăn vặt, "Xì" một tiếng, không biết ai ra tay chém đứt cánh tay của nó. Ngay sau đó lại là một quả cầu lửa bay tới, đánh nát đầu tang thi."Viễn trình không cần để ý đến, cận chiến bảo vệ tốt đội viên bên cạnh cùng xe cộ!" Thanh âm của Doãn Đông truyền đến, bình tĩnh ban ra hiệu lệnh.Không thể không nói, Doãn Đông ngoại trừ trước kia ở cùng một chỗ với Ellen nên ở ngoài khiến nhiều người không lọt mắt, thì năng lực bản thân hắn xác thực rất mạnh. Sức phán đoán, bình tĩnh, quả đoán, mỗi một điều đều đủ để hắn có thể một mình chống đỡ một phương. Tuy rằng cho tới bây giờ Hạ Tử Trọng bọn họ cũng không biết rõ người này đến cùng có dị năng hay không? Nhưng bây giờ nhìn hắn có thể dễ dàng phán đoán ra thế cuộc của chiến trường, lựa chọn phương thức tác chiến tốt nhất, cũng không phải không thừa nhận năng lực của hắn. Mọi người lập tức điều chỉnh tốt tâm tình, người trên xe cũng không phải chưa từng thấy tang thi, vừa nãy bởi vì bất ngờ gặp phải tang thi, lại bị tấm vải bố không thấm nước ngăn trở tầm mắt nên mới hơi hơi hỗn loạn một trận, hiện tại sau khi phản ứng lại liền lập tức điều chỉnh tốt, cấp tốc tạo ra phòng ngự chuẩn bị.Mọi người ở trên xe này vận khí không tệ, đám tang thi nhào tới bên cạnh đại thể đều là cấp một cấp hai , cũng không có tang thi đặc biệt khó khăn nào. Ngược lại xe phía trước kia, tựa hồ bị một tang thi cấp ba trực tiếp nhảy vào trong xe dẫn tới hỗn loạn không nhỏ. Cũng may, mặc kệ hỗn loạn thế nào, trên xe đều là Dị năng Giả cùng quân lính mang theo vũ khí đặc biệt, rất nhanh sẽ phản ứng lại."Đến rồi!" Quách Binh nãy giờ luôn chú ý trên trời, thấy dáng dấp tang thi chim đã có thể ngờ ngờ nhìn được liền hô lên, "Hệ Viễn Trình chuẩn bị!"Mọi người ở bên ngoài thu thập vật tư xung quanh, thời điểm đánh tan thi, động vật biến dị, tang thi cấp cao, tang thi động vật đều gặp được không ít, nhưng tựa hồ xưa nay chưa từng nghe qua có người gặp phải tang thi chim, huống chi là một đám tang thi chim vô cùng quy mô. Bây giờ sau khi nhìn thấy được dáng vẻ của đám tang thi chim này, mọi người mới rốt cuộc lý giải được tại sao trước giờ vẫn chưa từng nhìn thấy tang thi chim. . . . . .Bất kể là con người hay động vật, thì trên cơ thể sau khi biến thành tang thi đều xuất hiện dấu hiệu thối rửa không giống nhau, nếu như là bị tang thi động vật khác tập kích mới biến thành tang thi thì địa phương không còn nguyên vẹn trên người càng nhiều hơn.Coi như thân thể hoàn hảo thì trên cơ thể sau khi biến thành tang thi cũng sẽ nhanh chóng xuất hiện hiện tượng bong tróc thịt. Việc này nếu đặt trên người lục súc vẫn còn tốt chán, dù sao chúng nó vẫn còn có cánh tay đùi phải để đi. Nhưng đặt ở trên người chim. . . . . .Loài chim một khi tha hóa, lông chim trên người sẽ cấp tốc bóc ra, coi như thịt trên người chúng nó không mất đi mấy lạng, nhưng chim mà không có lông thì làm sao mà bay ! !Đám tang thi chim cấp một cơ bản triệt để là đồ phế, cho dù sau khi tang thi hóa xong ở bên trong đông đảo các loại động vật khác đồng thời hành động, nói không chừng đã bị con gì đó không nhìn thấy mà một cước giẫm chết. Còn nếu như gặp phải người, muốn săn mồi là nhân loại. . . . . . Hai cái chân bé xíu ngắn chủn của bọn nó có đuổi kịp theo không thì hẳn nói!Tang thi chim cấp một đau đớn khổ sở cơ bản không có bao nhiêu con có thể nhịn chờ đến lúc một con mồi nào đó ngu ngốc mà đem mình dâng đến tận miệng, vì thế không ít bọn chúng đã tự đào thải chính mình. Còn những con dư lại, tỉ lệ tồn tại coi như ít hơn nữa, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có, một khi động vật bị tang thi hóa tiến hóa đến cấp hai. . . . . . Loài chim tuy rằng vẫn không thể lại tìm lông trở về, nhưng cũng rất có thể tiến hóa theo một hướng khác.Trên người đám chin nhăn nheo đen thui kia xuất hiện thêm một màng mỏng nối giữa hai cái cánh trơ xương nhọn hoắc với phần bụng của bọn nó, thấy rõ tình cảnh này ai nấy đều không khỏi nuốt một ngụm nước bọt —— thật xấu, sau này chắc là sẽ khong muốn ăn thịt gà nữa rồi. . . . . . Tuy rằng hiện tại cũng đã không có mà ăn.Từng đạo từng đạo ánh lửa, lưới điện, lưỡi dao gió không ngừng xuất kích lên trời, đoàn xe dưới sự chỉ dẫn của xe chỉ huy đang chuyển hướng tiến vào công sự tạm lánh một hồi bão táp.Hại mưa rơi ngày càng dày, các Dị năng Giả phải ngước mặt lên trời đánh tang thi thỉnh thoảng phải giơ tay vuốt mặt một cái, để tránh ảnh hưởng lớn đến tấm mắt hành động."A ——! !" Một tiếng vang ầm ầm đi kèm không ít tiếng gào của người, lúc mọi người lấy lại tinh thần, một chiếc xe bọc thép đã bị một đám dây leo không biết từ đâu chui ra từ dưới lòng đất bao chặt lấy!"Thực vật biến dị ! !""Lửa! Dùng lửa thiêu đi!""Đốt rễ của nó ! !"Sắc mặt mọi người trong nháy mắt đều biến sắc. Không giống với mấy tang thi khác, động vật biến dị, thực vật biến dị càng phiền phức hơn, hơn nữa còn rất khó chơi!Nhức đầu nhất chính là —— chúng nó cơ hồ giết không chết!"Nhắm chính xác vào rễ của nó mà ra tay! Dùng hết sức đánh nát!" Đám người Quách Binh cũng phát hiện trụ thực vật biến dị này, số lượn tang thi phụ cận cũng không nhiều, phần lớn là bởi vì nghe được âm thanh mới dao động đến tìm thực ăn, xem ra nơi này tựa hồ đúng lúc là địa bàn của cái cây biến dị này, số lượng tang thi còn lại nằm trong phạm vi có thể giải quyết được của mọi người. Các Dị năng Giả phản ứng lại từng luồng từng luồng ngũ quang thập sắc đánh tới trụ thực vật này, đừng nói là những người này, ngay cả hai người Hạ Tử Trọng dưới tình huống này quyết định không sử dụng năng lực cũng không biết làm thế nào mới có thể mau chóng giết chết cái thứ dây dưa khó khăn này.


Chương 153: phòng thủ chiếnHạ Tử Trọng nhắm mục tiêu vào đống rể xanh vàng lẫn lộn của cái cây đang quấn lấy xe kia, dùng đao trong tay "vung" một phát mạnh mẽ về phía cái cây kia. Lợi dụng vũ khí trong tay đem Phong Hệ dị năng cùng dị năng hệ Kim Loại gia trì ở phía trên, chém ra "đao khí", phương thức công kích như vậy so với tay không dùng Phong Hệ dị năng uy lực càng tích tụ, càng có uy lực, cũng bổ trợ không nhỏ về mặt tốc độ. Hơn nữa Hạ Tử Trọng luyện loại "võ công" kia, "Nội lực" dĩ nhiên đem dị năng cùng võ học truyền thống hoàn toàn kết hợp với nhau, do đó ánh đao dường như chỉ có trong tiểu thuyết kia mang theo từng trận nội lực mạnh mẽ mà phát huy công kích, có thể nói cũng coi như là một niềm vui bất ngờ.Phương Hách không có biện pháp tấn công tốt từ phía xa, trừ phi là sử dụng súng tầm ngắm xa, vì thế lúc này cậu chỉ có thể cảnh giác cầm dao găm ba cạnh hỗ trợ quan sát tình huống bên cạnh, tình cờ giơ tay là có thể đâm trúng đầu tang thi đang nhào đến gần đó.Đám tang thi chim trên trời nói nhiều thì cũng nhiều mà nói ít thì cũng tương đối ít. Lít nha lít nhít mặc dù chỉ có bốn, năm trăm con, tuy rằng có thể đếm được số lượng không ít nhưng cũng may cái đầu khá nhỏ, phương thức công kích có hạn, một lần sử dụng dị năng quy mô lớn cuối cùng cũng ngăn cản được thế tiến công của bọn nó một hồi.Thực vật biến dị thật sự rất hung tàn, nhưng không chịu nổi số lượng Dị năng giả đông đảo ở đây, hơn nữa bên trong xe quân đội cũng đã lấy lự đạn đốt ném ra, trực tiếp đánh về phần rễ của nó, thêm vào các Dị năng giả cứ chém chém giết giết dĩ nhiên có thể chém đứt đám dây mơ rễ má lộ ra trên mặt đất của nó!Theo sau tiếng vang "ầm ầm", cái cây đang cuốn lấy xe bọc thép cũng đang ầm ầm ngã xuống đất, mọi người không khỏi hoan hô một trận.Chiến đấu còn chưa có kết thúc! Tang thi hướng về phía thị trấn ngày càng nhiều, trên trời tang thi chim cũng lần thứ hai bay đến, vòng vòng chuẩn bị một đợt công kích!Dù sao, vừa nãy bị vô số tấn công từ các dị năng không ít thì nhiều cũng có ảnh hưởng đến bọn chúng, nên hiện tại đám tang thi chim có thể bay lên lại đa số toàn cấp hai trở lên! Thế nhưng đa số các Dị năng Giả phía dưới đều mới chỉ ở cấp một, nhiều nhất chỉ có một phần năm người có dị năng là cấp hai, hơn nữa tất cả những Dị năng Giả này không ít người đều chuyên về cận chiến.Cấp một đánh cấp hai, trừ phi năng lực vừa vặn tương khắc, hay hoặc giả là có skill đặc biệt nào đó mới có thể vừa vặn giết chết đối phương, nếu không sẽ giống như đợt công kích hoàn toàn không có độ công kích vừa rồi, chỉ có chút ít tang thi chim bởi vì màng mỏng trên cánh bị rách nên mới rơi xuống, cùng với chút ít bị trực tiếp chém đứt cổ, còn lại rất nhiều con bị thương rất nhanh sau đó lại có thể vùng dậy tấn công tiếp!——————————Đoàn người Hạ Tử Trọng thì đang liều mạng tác chiến ở căn cứ phía nam, trong căn cứ, một ít chuyện tình cũng dần dần mất khống chế.Căn cứ nhiệm vụ lần này ngoại trừ phía quân đội phái ra không ít nhân thủ ở ngoài, cũng có không ít tiểu đội của Dị năng Giả dốc hết toàn lực. Những người ở phía trên kia bởi vì một ít người rời đi, vì thế nhân cơ hội có một số chuyện không thể nói với người ngoài nên xếp thân tín của mình vào, cũng là tạm thời để ở một bên không cần để ý tới, nhưng mặt khác, những tiểu đội rời đi kia đã từng phạm phải sai lầm, hoặc giả hỏi thăm được bọn họ trong thời gian ngắn sẽ không trở về được hoặc kẻ địch, hoặc phản ứng của bạn bè, liền phơi bày ra hết trước mắt quần chúng. (Ú: câu này tôi chém ấy, thật sự là lời văn của vị tác giả này khó hiểu vl, hoặc giả là vì tôi không biết tiếng bông nên thấy nó khó hiểu )Trước hết mọi người được biết chính là tình huống của tiểu đội Tinh Không.Tinh Không lão đại đã từng ở trong căn cứ Phong Vân một thời gian, được đông đảo tiểu đội nghiêm chỉnh ủng hộ rầm rầm, có thể kể từ lúc cùng Bá Chủ hợp tác bị tập kích, đến sau này vì cùng Bá Chủ phân cao thấp mà tiêu hao tinh lực, nên cái tiểu đội danh chấn một phương lúc trước này cũng dần dần suy yếu.Lần này, người của Tinh Không sở dĩ vội vã tham gia nhiệm vụ lần này là vì đối với cái chết của Ellen lúc trước cũng có chút quan hệ. Hết cách rồi, Tống đại tiểu thư muốn truy tra nguyên nhân tử vong của chồng chưa cưới, nên tất cả mọi người lúc trước có qua lại với Ellen tự nhiên đều nằm trong phạm vi "điều tra", Tinh Không lúc đó cùng Bá Chủ công khai ở bên trong biệt thự ở một tiểu khu ra tay đánh nhau, liền tự nhiên ngay lập tức đã bị Tống gia theo dõi, chạy ai cũng không thể chạy bọn họ. Bởi vậy, tiểu đội Tinh Không lần thứ hai tổn hại cuối cùng không thể không bị ép chuyển ra khu biệt thự, tạm thời tìm mấy gian phòng ở một tòa cao tầng nào đó ở tạm. Nhưng hôm nay, mấy căn phòng này đều mở tung cửa ngõ, hết thảy đồ bên trong ngay cả một miếng gỗ rách nát cũng biệt vô âm tích.—— người đi rồi, trời mới biết lúc nào sẽ trở về, một số người có cừu oán, nên nếu có tin tức gì rất nhanh sẽ có người biết. Bọn họ biết lần hành động này phần lớn thành viên đều là những quân cờ thí trở thành bia ngắm của một vài thế lực, đương nhiên sẽ không đối với bia ngắm bọn họ khách khí lưu lại đồ vật.Coi như người của Tinh Không cẩn thận hơn, nhưng sào huyệt của bọn họ cũng bị người ăn cắp.Tinh Không thật sự là quá xui xẻo, cho dù sau đó có một ít đội lục lọi, có mấy người trước khi rời đi đem gì đó của chính mình giao cho những người khác, bọn họ lúc này cũng rõ ràng đều ôm một bộ dáng giả bộ hồ đồ, không tự mình động thủ trộm đồ trước mặt người khác là tốt lắm rồi!"Cái quái gì thế này? Cửa sổ tại sao lại khó mở như vậy?""Chà, miếng kính lớn như vậy hiện tại cũng không phải dễ tìm, bên ngoài cũng không có địa phương nào có thể đi, chúng ta phải cẩn thận một chút. . . . . .""Được rồi được rồi, chỉ có nhiêu đồ này thôi sao? Nghe nói đám người tiểu đội trước không đem xe theo, nếu có thể lấy xe bọn họ, cho dù không dùng được cũng có thể bán được giá tốt, như thế còn không phải có giá trị hơn rất nhiều một miếng kích bể này sao?""Được rồi được rồi! Mở ra mở ra!""Nhanh tay lên, đừng để một lúc nữa người ta nhìn thấy. . . . . .". . . . . ."Ơ? Sao trong phòng trống trơn thế này? Xe đâu?""Không đúng. . . . . . Trước đó chúng ta đã phái người quan sát mà, chả lẽ lại không thấy được xe bọn họ đi qua?""Lão đại, có khi nào có kẻ lợi dụng nẫng tay trên không?""Đúng! Nhất định là người trong khu biệt thự làm ra, nếu không đám xe kia đi ra ngoài người chúng ta đều có thể thấy được!". . . . . .Hai tòa nhà trống rỗng, chỗ ở trống trơn, tuy rằng bên trong khu biệt thự có không ít binh lính qua lại dò xét, nhưng. . . . . . Phía trên căn cứ chính thức có biết người trong hai tòa biệt thự này phỉa làm nhiệm vụ gì không, bây giờ cửa lớn của bọn họ không phải rất tệ sao? Chỉ có kính là bị người ta gỡ đi thôi, nhà lại không hề phá bỏ, căn cứ cấp cho bọn họ cũng chỉ nói đảm bảo không thu hồi lại bất động sản chứ chưa hề bảo sẽ giữ gìn luôn cả đồ vật bên trong.Đương nhiên, nếu như ở bên ngoài vừa vặn gặp phải kẻ trộm hay là muốn lợi dụng thời cơ nẫng tay trên, chẳng qua cũng chỉ là mất của. . . . . . Không ai báo án, đồ vật chắc là cũng bị chính phủ lấy đi, chờ bọn hắn sau khi trở về báo mất sẽ giải quyết thôi. Càng không cần nhắc tới, hai tiểu đội ra ngoài làm nhiệm vụ này rất có thể cũng không có tin tức trở về, tin tức nhận được cũng chỉ là hỏi thăm từ phía chính phủ, còn như có người cố ý để lộ ra hay không ấy hả? Điều này thì không rõ lắm.——————————————"Hướng năm giờ, trên trời không có mục tiêu.""Hướng bảy giờ, trên trời không có mục tiêu.""Hướng mười hai giờ yêu cầu trợ giúp! Tang thi cấp ba, tang thi cấp ba ! !"Chiến đấu vẫn còn tiếp tục, đoàn xe lúc này đã rút đến sát biên giới nội thành, tìm được một gian xưởng tương đối lớn, sau khi dọn dẹp chiếm đóng thì bắt đầu thủ vững trận địa, thuận tiện tiêu diệt uy hiếp từ trên trời.Có điều sau khi tiếp xúc một khoảng thời gian ngắn mọi người liền phát hiện, khả năng công kích cùng với cấp độ của tang thi không đồng nhất với nhau.Đám tang thi sau khi thăng cấp tuy rằng sức công kích cũng sẽ tăng lên, nhưng ngoại trừ một số ít phương thức công kích xuất quỷ nhập thần khiến người ta không tài nào đoán được thì đa số vẫn rất dễ đoán ra. Có thể bởi vì tập tính khi còn sống của những tang thi động vật này không giống nhau, phương thức công kích ngay từ đầu so với tang thi phổ thông càng quỷ dị khó lường.Cũng may, nếu như không phải bọn họ đi chuyến này khá đông người , lại ngay lúc đầu ưu tiên đem mục tiêu khóa chặt trên người đám tang thi chim đang lẩn quẩn trên bầu trời, thì bọn họ bây giờ sợ là sớm đã không thể đáp trả mà gây nên tổn thất quy mô lớn rồi không chừng?"Tổ chữa bệnh tăng nhanh tốc độ cứu trị đi, công binh kiểm tra mỗi chiếc xe, chờ cho đến khi trên trời không còn thấy bóng dáng tang thi chim thì mau chóng rút quân!" Diêm Tân chờ điều tra viên từ trên nóc nhà xuống báo cáo xong liền lập tức hạ lệnh.Bọn họ muốn tìm một chỗ ẩn thân để có thể dễ dàng đánh bại đám tang thi chim kia, nhưng ở đây dù sao cự ly khu sinh hoạt quá gần, thanh âm chiến đầu của bọn họ cơ hồ đều thu hút hết đam tang thi phụ cận đi đến !!Lúc đoàn xe rút lui, một chiếc xe bị một con tang thi cấp ba nhảy vào thùng, nhất thời không phát giác ra xém tí nữa các thành viên trên chiếc xe này đều đã bị tiêu diệt hết. Nếu như không phải mọi người cuối cùng bỏ thêm kim ngân vào đầu đạn dum dum bắn nát đầu con tang thi kia, e sợ chiếc xe này, hơn một trăm con người tất cả đều không sống nổi.Vào lúc này một trăm con người trên chiếc xe kia đang nằm ở giữa kho tiếp nhận trị liệu từ các Dị năng Giả hệ trị liệu.Đương nhiên, không phải chỉ có những người này, những người trước đó bị thương vì tham chiến để mở đường vào nhà xưởng cũng đang xếp hàng chờ đến lượt điều trị của mình.Không thể không nói, mang theo ba người hệ trị liệu rất có ích, đặc biệt sau khi căn cứ cấp trên cãi cọ nhau một hồi đến cuối cùng cả hai bên không thể không điều ra một Dị năng Giả hệ trị liệu đi theo, hơn nữa ngay từ đầu đã có một Dị năng Giả hệ trị liệu của tiểu đội Luân Hồi đi theo, khiến đội ngũ xuất hành lần này xa xỉ đến độ một khi để cho người bình thường trong căn cứ sau khi biết được sẽ trông mà thèm đến hận không thể thay người vào.Tuy rằng người bị thương số lượng không ít, nhưng ba Dị năng Giả hệ trị liệu vẫn có thể xoay xở được, bệnh độc tang thi coi như tốc độ lây nhiễm có hung mãnh hơn nữa thì cũng có ít nhất hai giờ đồng hồ làm bước đệm, đủ để bọn họ phát huy năng lực cá nhân."Cẩn thận!""Là tang thi cấp ba!" Mọi người một tràng la lên, một hướng nhà xưởng bị một con tang thi cấp ba mãnh liệt nhào tới hướng này, một lúc sau liền tạo ra một lỗ thủng thật to trên tường!Mọi người sau khi thử vững nửa giờ, kho rốt cục bị đánh rách một lỗ.Ngay sau mấy giây mặt tường bị đánh phá, "Ầm ầm" một tiếng, trần nhà cũng bị một con tang thi đánh vỡ, đang hướng về phía đám người đang trị liệu mà nhảy xuống!"Viễn trình dị năng! Tập trung hỏa lực!" Diêm Tân âm thanh vừa hạ xuống, vách tường hướng khác lại bị đánh tan. . . . . .Ba con tang thi cấp ba từ mỗi phương hướng khác nhau tấn công vào nhà xưởng, tuy rằng ba con tang thi này đều là hệ sức mạnh, nhưng cho dù có tang thi cấp hai hệ sức mạnh hỗ trợ đục tường, chúng nó cũng có thể ngay lập tức giết đi vào!Sau khi vách tường thứ ba bị phá tan, trái lại chỉ có một con tang thi nhào về phía đám người, nguyên nhân chỉ có một —— nó là một con tang thi hệ tốc độ!Mọi người kinh ngạc còn chưa kịp hét lên, binh khí trong tay vừa nhấc lên, liền nghe đến "vút" một tiếng, một bóng người đã vụt ra ngoài, đang ngăn cản móng vuốt của con tang thi này!


 Chương 154: phá vòng vâyHạ Tử Trọng cùng Phương Hách đúng lúc lại ở ngay lỗ hổng đội hình do ba con tang thi kia tạo nên, nhìn thấy một con tang thi cấp ba đang nhào lại phía này, thế nhưng lực chú ý của mọi người nếu không phải là đang chú ý đến hai con tang thi kia thì cũng đang dồn hết hỏa lực để đánh về phía tang thi đang từ không trung rơi xuống kia, còn con tang thi này không một ai để ý đến.Bởi vì nhờ không ngừng tập luyện chiến đấu mà cả hai phối hợp cực kỳ ăn ý, lúc này Hạ Tử Trọng vừa ngăn trở công kích đầu kia của tang thi, ánh sáng hắt ra từ lưỡi dao còn chưa kịp tắt đã thấy Phương Hách lao ra như một tia chớp, từ bên cạnh sườn lách ra sau gáy, trực tiếp đâm xuyên qua tinh hạch trong đầu của tang thi!Trơ mắt nhìn một con tang thi cấp ba vừa xông tới, chưa kịp thấy nó thể hiện uy vũ gì đó thì đã bị giết chết, toàn bộ quá trình nhanh đến mức hoàn toàn không nhìn rõ được! Tình huống gì thế này?!Những người khác phản ứng không kịp, nhưng những người trong tiểu đội Luân Hồi cũng đã phối hợp với hai người một khoảng thời gian khá lâu nên rất nhanh đã phản ứng lại.Quách Binh quét mắt nhìn về phía cái đầu kia của tang thi một chút, liền lập tức hạ lệnh: "Thổ Hệ, ngăn chặn chỗ hổng! Cận Chiến canh giữ ở chỗ hổng, phụ cận trước cửa sổ, những người khác thì cứ theo quy tắc dã chiến mà làm theo!" Dứt lời liền liếc mắt ra hiệu để ý đến khu vực trung tâm đang rối tung với Hạ Tử Trọng —— bọn họ còn có một người hệ trị liệu ở trung tâm, nếu như không phải nguyên nhân này thì mới nãy bọn họ cũng không bị cấp ba tang thi đột nhiên xông tới quấy rầy tiết tấu nhịp nhàng.Thổ Hệ Dị Năng Giả của tiểu đội Luân Hồi lập tức theo bản năng tuân theo mệnh lệnh của Quách Binh xây lên một bức tường đất, đem đám tang thi cấp ba đang muốn đồng loạt xông lên phía sau cản ngã hết —— Tường đất chính là từ mặt đất trồi lên, ngay khi tang thi đang từ lỗ hỏng xông vào liền từ mặt đất trồi lên mạnh mẽ hất tung hết tất cả, tang thi bị đụng lại văng ra phía sau đụng phải đám tang thi đang đứng phía sau, thế là ngay lập tức loạn tung cả lên.Hạ Tử Trọng không để ý tới cái đầu tang thi trên đất kia, lấy hành động vừa nãy của Phương Hạnh thì tang thi này đã chết chắc rồi vì thế liền lập tức quay người di chuyển về hướng trung tâm. Từ trên trời giáng xuống chính là một con tang thi tứ chi biến dạng, tứ chi đặt trên mặt đất, động tác vô cùng nhanh chóng tựa như một con nhện biến dị khổng lồ, tứ chi cong lên, búng lên búng xuống một hồi liền có thể nhảy vào đám người túm đại lấy một nạn nhân mà gặm cắn! Trên đất vươn vãi một ít máu tươi, không biết là của con ma đen đủi nào, lúc này nó đang bám vào một cánh tay khác, mạnh mẽ xé rứt một miếng thịt xuống.Dị Năng Giả xung quanh mắt đỏ ngầu cầm vũ khí ném về phía nó, tứ chi một khúc của nó lại búng lên, lần thứ hai tránh thoát!Tang thi nhảy đến giữa không trung, hướng về phía một đám người khác điều chỉnh phương hướng lại một lần nữa định nhảy vào trong tóm lấy con mồi nhưng bỗng nhiên phát hiện một luồng khí tức mãnh liệt hướng về nó đập tới!Luồng gió màu xanh pha thêm chút hào quang vàng óng, mà đặc biệt bên trong luồng sáng màu vàng rõ ràng mang theo một khí tức vô cùng mạnh mẽ, nếu như bị chém trúng chắc chắn bản thân sẽ bị trọng thương!"Cảm giác" mơ mơ hồ hồ này khiến con tang thi kia ở giữa không trung dứt khoát đổi hướng, trốn thoáy đạo ánh sáng vàng nguy hiểm kia, thế nhưng vẫn bị một đạo ánh sáng vàng khác quét trúng, trên tay không biết bị trúng bao nhiêu nhát, còn cái cổ bị chém đứt một nửa không chịu nổi sức nặng của đầu khiến đầu của nó nghẻo qua một bên trong vô cùng kinh dị, nhưng hành động của nó vẫn không mất đi sức lực, chỉ cần ăn chút đồ ăn, liền khôi phục lại. . . . . .Đại não không được kiện toàn của nó còn chưa kịp hiểu kế hoạch của đối phương, thì đã thấy một bóng người vốn nguyên bản theo sát luồng gió kia vọt đến sau lưng nó, trong nháy mắt nó sắp rơi xuống đất bỗng nhiên nhảy lên, từ phía sau cổ của nó mạnh mẽ đâm sâu vào đầu. . . . . .Diêm Tân kinh ngạc nhìn thân ảnh gầy nhỏ thoáng cái đâm chết tang thi kia lại chạy về điểm phòng thủ ở vách tường đối diện, lẫn vào đoàn người không thấy bóng dáng, trong lúc nhất thời những người trong phòng chứng kiến một màn kia đều không khỏi mở mắt há mồm, nếu như không phải ở giữa căn phòng còn chễm chệ cái đầu của tang thi kia thì bọn họ cơ hồ cho rằng những gì mình vừa thấy chỉ là ảo giác.Trở lại vị trí phòng thủ của mình, hai người Hạ Tử Trọng dựa theo phương vị (phương hướng và vị trí) đã phân công trước đó tiến hành phòng thủ. Loại đấu pháp giống như núp trong mai rùa thế này vô cùng khó chịu, xác tang thi bị giết chết phía trước sẽ ngã xuống tại chỗ, dần dần sẽ chất thành một cái tường xác chết vô cùng gây trở ngại cho hành động, căn bản chưa kịp xử lý thì tang thi ở phía sau đã xông lên. Bọn họ hiện tại không phải là ở tường cao bên trong căn cứ tiến hành phòng thủ, mà là canh giữ ở trên đất bằng, chỉ cần đánh tới một trận liền căn bản không có cách nào nhìn thấy tình huống bên ngoài!Mà tình huống này thế nhưng lại đồng thời phát sinh ở mọi phía xung quanh.Doãn Đông quét mắt nhìn về phía Hạ Tử Trọng và Phương Hách một chút, giơ tay đẩy đẩy kính mắt, thấp giọng hạ lệnh cho những thành viên của Bá Chủ bên cạnh mình hãy noi theo đấu pháp của tiểu đội Luân Hồi của Quách Binh tiến hành phòng thủ."Mặt trên còn có tang thi!" Không biết là tiếng thét thảm thiết của ai, ngước mắt liền nhìn thấy trên trần nhà đang có tang thi "bò" vào, trong lòng mọi người lại nặng nề—— mãi mãi không kết thúc được!Diêm Tân đánh giá tình huống trên trần nhà, điều ra mấy Viễn Trình Dị Năng Giả kiềm chế tang thi phía trên, lập tức kêu lên một người hỏi: "Người bệnh tình huống thế nào?""Đã cứu trị bảy tám phần, vừa nãy nháo một trận lại bị thương thêm vài người." Ngoại trừ tang thi cấp ba đang bò trên trần nhà kia, một tang thi cấp ba cũng đã bị mọi người liên hợp với nhau đánh chết, thế nhưng con tang thi đầu tiên thu thập không được thuận lợi như vậy, trước khi nó chết còn gây thêm thương thích cho không ít người.Nhìn tình huống xung quanh bên trong căn phòng một chút, âm thanh bên ngoài không hề ít đi mà trái lại tiếng gào thét càng ngày càng nhiều, rất rõ ràng, hiện tại đã không thể trì hoãn được nữa!"Qua bên kia, hỏi xem hai người vừa nãy hợp lực giết chết tang thi cấp ba rơi xuống trung tâm là ai, gọi bọn họ tới đây một chút."Ngoài cửa không biết còn bao nhiêu tang thi bị chèn không ngừng đập cửa, nếu như không phải nhà xưởng này đủ lớn để có thể chứa hết xe bọn họ, thì ngay lúc này cứ coi như bọn họ mở được cửa lớn thì không biết có còn mạng để chạy lên xe không.Nhiều người tụ tập cùng nhau như vậy, chỉ dựa vào mùi cũng đủ dẫn dụ đám tang thi phụ cận điên cuồng vây đến.Thấy có người tìm, Hạ Tử Trọng cũng biết hành động vừa rồi của hai người có phần lớn, hành động lần này khiến nhân viên chỉ huy chú ý. Có điều tình huống vừa rồi xác thực tương đối nguy hiểm, đặc biệt Trị Liệu chính của Luân Hồi là ở đó, bọn họ không thể không ra tay, mà với tình hình bây giờ thì việc chết sống gì cũng phải ẩn giấu năng lực cũng không phải là điều quan trọng nhất nữa.Theo binh lính đi tới chỗ Diêm Tân, Diêm Tân có hơi kinh ngạc nhìn nhìn hai người vài lần —— nhìn qua thì tuổi so với hắn còn nhỏ hơn một ít, hơn nữa. . . . . . Thanh niên vóc dáng thấp bé này chính là người vừa nãy bay lên giết chết tang thi ư? Cơ thể này. . . . . . tìm đâu ra lực đạo mạnh đến như vậy chứ?"Vừa nãy là hai người các ngươi hợp lực giết chết tang thi cấp ba kia?" Diêm Tân đi thẳng vào vấn đề.Hạ Tử Trọng gật đầu, Phương Hách những lúc như thế này luôn lấy ý kiến của Hạ Tử Trọng làm cơ sở chính xác, có y mở miệng thì mình tuyệt đối sẽ không nhiều nhiều lời dù cho nửa chữ, bởi vậy chỉ đứng bên cạnh y.Diêm Tân phỏng chừng dị năng hai người kia e rằng là ở cuối cấp hai, sau khi suy nghĩ một chút liền nói với hai người: "Hiện tại phía ngoài tang thi chim cơ bản đã bị tiêu diệt , trên trời đã không còn uy hiếp chúng ta có thể đột phá ra ngoài, cần hai người các ngươi cùng một vài thành viên khác phối hợp đảm nhiệm hỏa lực nặng tiêu diệt tang thi chặn ở cửa lớn."Hiện tại đội ngũ cần cưỡng chế đột phá đi ra ngoài, trước vì tránh né tang thi chim mọi người mới chạy vào đây, hiện tại uy hiếp này đã bị diệt sạch tất nhiên không thể ở lại chỗ này để bị đám tang thi cuồn cuộn như lũ bão này gây thương tích..Vấn đề này mặc dù là hỏi dò, nhưng thực sự hai người không có chỗ thương lượng, vì thế vô cùng nhanh chóng ban lệnh xuống. Ngoại trừ hai người Hạ Tử Trọng ở ngoài còn có mấy người cấp hai Hỏa Hệ Dị Năng Giả, một vài người là cùng tiểu đội, một vài người là thành viên của những tiểu đội khác, tuyệt đối đều là hỏa lực mạnh.Những người này được an bài ở trên chiếc xe tăng đầu tiên, còn số người bị thương vẫn chưa được chữa trị cùng Dị Năng Giả hệ Trị Liệu cùng nhau lên hai chiếc xe tải, những người còn lại ai về chỗ nấy. Mấy bức tường bị phá hỏng trong nhà xưởng được các Dị Năng Giả Thổ hệ dùng dị năng lấp kín, sau khi mọi người lục đục đi vào xe, cuối cùng là những Dị Năng Giả hệ Thể Chất ngăn chặn tang thi "bò" vào từ trần nhà, đợi được cửa lớn vừa mở, Dị Năng Giả Thổ hệ trong nháy mắt xây lên tường cao che trước người Dị Năng Giả Thổ hệ, ngăn trở công kích của tang thi, bọn họ mới cấp tốc chui lên chiếc xe tải cuối cùng.Mấy tiếng "âm ầm ầm" vang lên, cửa lớn vừa mở xe tăng đi đầu liền mạnh mẽ xông ra ngoài, những người có khả năng điều khiển hỏa lực nặng trong tay liền bắt đầu đánh tan nát đám tang thi đang vây bên ngoài. Phụ trách mở cửa đều là Dị Năng Giả hệ Tốc Độ, bọn họ sau khi mở cửa lớn liền cấp tốc chạy về trên xe.Hạ Tử Trọng sau khi nhìn thấy Phương Hách an toàn trở về trên xe mởi thở phào nhẹ nhõm, tay chân thoải mái mà oanh tạc đám tang thi đang chen lấn nhào đến ở ngoài cửa lớn.Xe từng chiếc từng chiến tiến ra cửa lớn, Dị Năng Giả hệ Viễn Trình trên mỗi xe ở trong thùng xe phân chia trái phải chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần có tang thi muốn nhào lên liền dùng hỏa lực đánh bọn nó rớt xuống.Trong chốc lát, tất cả Dị Năng Giả đều dùng hết tất cả sức lực khai hỏa phối hợp với hành động của đoàn xe, để đoàn xe có thể nhanh chóng hết sức rời khỏi cái địa phương quỷ quái này.Không thể không nói, hỏa lực của các Dị Năng Giả trên đoàn xe vẫn rất hung mãnh, ngoại trừ lúc mới tiến vào kho có người bị thương, chết ở ngoài, trong lúc đoàn xe rời đi hai con ma đen đủi đứng hai bên đen bị tang thi có tính chất đặc biệt thè lưỡi cuốn xuống thì cũng không còn ai chết cả! Cũng có thể xem như là vận khí tốt. (Ú: Civil War diễn ra lần nữa mà có thu nạp Ú thì chắc Ú sẽ chọn về bên Captain :v :v, dịch đoạn này lại thấy tội hai người xấu số ấy =.=)Đoàn xe phá tan tầng tầng khó khăn vây quanh chạy ra đường cái, đem đám tang thi ở phía sau kéo dài khoảng cách được một chút, đám người có hỏa lực năng trong tay trên chiếc xe tăng đi đầu kia cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.Sau bốn mươi phút chạy trốn cả đoàn mới đến được một đoạn quốc lộ bên cạnh một ngôi làng để dừng xe."Tất cả mọi người nghỉ ngơi tại chỗ mười phút, sau đó lập tức trở về đúng với vị trí ban đầu, người bị thương đến bộ hậu cần đưa tin tiếp thu trị liệu. Tốc độ phải nhanh một chút, không được hoảng loạn!" Một sĩ quan giơ loa lớn kề bên xe thông báo, những binh lính không bị thương lúc này đều cầm vũ khí đi xuống xe, một mặt giữ gìn trật tự, một mặt phụ trách cảnh giới.Những người bị thương đi theo Dị Năng Giả hệ Trị Liệu đều đã được qua trị liệu, cũng không có vấn đề gì. Những nhân viên khác cũng dồn dập xuống xe quay về vị trí nguyên bản của mình. Chính trong lúc mọi người rối ren tìm xe bỗng nhiên một người trong đội ngũ khom người, trong yết hầu phá ra âm thanh "grừ, grừ"."Lão Tam. . . . . . Lão Tam? Lão Tam biến thành tang thi rồi ! !"Có lẽ lúc chiến đấu không có phát hiện ra vết thương nhỏ bất ngờ, hay hoặc giả là nguyên nhân gì khác, vốn tưởng rằng không có người bị thương thế nhưng bây giờ bên trong lại có người đã biến thành tang thi.....——–Ú: Thật sự là thấy mn trông chờ truyện mà mình không dịch cũng thấy kì lắm nhưng mà bộ này một chương thật sự là quá dài, một phần nhà lười một phần Ú không có rảnh nữa... Giờ sao đây nhỉ? Repost chi rồi để nhà bạn kia không edit nữa -_-


Chương 155: hiệp thươngTựa đầu vào phía sau kẻ hở của miếng vải bố thấm nước, Hạ Tử Trọng từ từ uống nước trong không gian. Một bàn tay dần dần sờ trên eo hắn, bàn tay này so với hắn nhỏ nhắn hơn nhiều, một chút thô ráp hay chai sướt cũng không có, mang theo nhiệt độ quen thuộc cùng ôn nhu mà nhẹ nhàng vuốt ve eo hắn. Rõ ràng mỗi ngày đều dùng vũ khí để rèn luyện thân thủ nhưng trên cơ thể của cả hai người gần như không có một vết sẹo nào, nốt phồng chai một cái cũng không hề xuất hiện trên tay. Chuyện này không phải nhờ vào uy lực của hệ dị năng Trị Liệu của Phương Hách mà chính là phúc lợi nhận được khi cả hai ngâm mình trong suối nước nóng trong không gian. Bàn tay của Phương Hách trên eo Hạ Tử Trọng dần dần mò vào trong da thịt hắn. Y không phải lợi dụng chiếm tiện nghi của người nào đó hay là trêu ghẹo cái gì đó trước mặt mọi người, mà đơn giản chỉ là kiểm tra xem trên người hắn có bị nhiễm bệnh độc tang thi hay không.Trước đây trong lúc hành động cả hai người cũng rất cẩn thận, mỗi ngày đều sẽ kiểm tra xem cơ thể của cả hai có bị nhiễm bệnh độc hay không, ngày hôm nay đã có người trước mặt mọi người không hề hay biết mà biến thành tang thi khiến cả hai càng nâng cao cảnh giác hơn.Cảm giác được bàn tay trên eo mình đã rút về, Hạ Tử Trọng đưa bình giữ nhiệt trong tay cho Phương Hách: "Uống một chút đi." Bên trong bình giữ nhiệt là nước lấy trong không gian, sức chiến đấu vừa nãy nói mạnh cũng không mạnh mà nói yếu cũng không yếu. Dưới tình huống bị vây quanh bởi tang thi nhiều như thế cả hai người bọn họ cũng không tài nào có thể phát huy hết uy lực đem kẻ địch diệt sạch. Bọn họ có thể đối phó được với tang thi cấp ba, uy lực của việc phối hợp khi chiến đấu chắc chắn cũng lớn hơn rất nhiều so với một đối một, nhưng không thể không nói, cách chiến đấu vây đánh thế này cho dù có là chiến thần tái thế cũng sẽ bị dây dưa cho đến chết.Đã kiểm tra trên người mình, xác nhận hai người đều không có bị nhiễm bệnh độc Phương Hách mới có thể thở phào nhẹ nhõm tiếp nhận lấy nước uống từng ngụm lớn.Mọi người trong xe lúc này trông có vẻ khá mệt mỏi, người duy nhất tinh thần còn tương đối chính là ——"Vậy mà một viên tinh hạch cũng không lấy được!" Nhạc Thiên tức giận đâm đâm thứ gì đó trên xe.Trương Tiểu Minh vỗ vỗ bờ vai của hắn an ủi: "Nhưng cũng đâu phải chỉ riêng chúng ta không thu hoạch được đâu?""Nhưng này cũng quá. . . . . . Vừa nãy rõ ràng tang thi chết rất nhiều mà !"Tiểu đội Luân Hồi bình thường lúc ra ngoài hành động coi như có bị vài ba tang thi vây công thì những nhân viên hậu cần bọn họ cũng có thể đào được ra tinh hạch, nhưng bây giờ. . . . . ."Hết cách rồi, đây là quy định của hành động lần này." Trương Tiểu Minh cũng cảm thấy đáng tiếc, nhưng quy định của nhiệm vụ lần này yêu cầu mọi người không được tự tiện đào lấy tinh hạch, nhất định phải chờ sau khi chiến đấu, nhân viên từ quân đội Thống Nhất thu thập tinh hạch rồi mới bắt đầu phân phát cho bọn họ.Lúc mới nãy tuy rằng nhân viên hậu cần có cơ hội nhưng không ai dám manh động. Kết quả toàn bộ đội viên bọn họ đều rút đi trong khi tinh hạch thì vẫn còn nằm trong đầu đám tang thi.Hạ Tử Trọng cũng nhớ đến chuyện này, vội vã nhắm mắt lại liên kết với Đoàn Tử kia. . . . . . Đúng, chính là cái cục tròn vo kia.Trước lúc mọi người chạy vào trong kho, ngay lúc chém đứt cây thực vật biến dị kia thì cục tròn kia liền trong không gian nhảy ra. Mà cũng may nó còn biết chừng mực, bây giờ lúc đi ra đều dùng thuật ẩn thân cũng không khiến người khác phải chú ý, ngay cả hai người Hạ Tử Trọng lúc đó cũng không phát hiện. Nhưng bây giờ. . . . . . Nhớ tới cái tính cách quái đản của Đoàn Tử kia, nhìn thấy tinh hạch thực vật kia nó có thể nhịn được mới lạ!Quả nhiên, Hạ Tử Trọng vừa kết nối với cục tròn kia, liền phát hiện gia hỏa kia đang vô cùng vui vẻ mỹ mãn búng lên búng xuống. Nhảy cà tưng cà tưng trên rễ của cây leo đồng thời "giẫm" lên tinh hạch thực vật, từ từ từ phần bị chặt đứt của dây leo "lách" ra ngoài!Đúng vậy, chính là "lách" ra ngoài!Thật không biết làm sao mà nó có thể nghĩa ra được cách này, nó tựa hồ biết được rằng hai người Hạ Tử Trọng không thể quản được mình, mà cũng có thể nó thực sự bởi vì muốn ăn thực vật tinh hạch mới nghĩ ra một phương thức quỷ dị như vậy. Nhưng mà cũng phải nói biện pháp này cũng rất hữu hiệu, tuy rằng hiệu suất có chút sai sót nhưng không sánh bằng việc tích tiểu thành đại, nếu không với cái biện pháp khá là khó khăn này, tinh hạch trên cây dây leo sớm đã bị nó "lách" sạch sành sanh. Ở trong đầu hạ lệnh cho Đoàn Tử đi lấy đống tinh hạch trong đầu đám tang thi cấp ba kia ra xong, Hạ Tử Trọng không thèm quản nó nữa.Phương Hách lục lục trong bao lô, từ trong không gian lấy ra hai khối bánh bột ngô đậu, đưa cho Hạ Tử Trọng một khối, hai người bận rộn như thế nửa ngày đều có chút đói bụng. Mà không chỉ có hai người Hạ Tử Trong đói bụng, gần như những người khác trong đội xe cũng đều đều như vậy, tất cả mọi người đều không dám ăn nhiều nhưng cũng ăn chút chút để cầm bụng.Đồ ăn lĩnh được ngoại trừ mấy miếng bánh lương khô cũng không thiếu đồ ăn được đóng gói hút chân không, nhưng so với mấy thứ lương khô này thì những thứ đó vẫn còn ít, hơn nữa đồ ăn trước tận thế cũng chỉ còn chút ít nên tất cả mọi người cũng không nỡ ăn liền, thà rằng cứ ăn đỡ mấy thứ không đóng gói này trước.Cắn một cái, phát hiện bánh bột ngô có vị mặn, nhân bánh làm từ thịt bò cùng hành tây. Tuy rằng nhân bánh không nhiều, nhưng mùi vị rất ngon, mặc dù hình dạng bên ngoài có chút thô ráp nhưng khi ăn vẫn rất ngon. Hạ Tử Trọng thầm vui mừng, tuy rằng trong không gian nước không nhiều nhưng từ khi phát hiện phía sau căn cứ xuất hiện bánh bột ngô Phương Hách chỉ cần dùng chút công phu làm giả bắt chước vật phẩm, nhân bánh ở bên trong ngọt, mặn, mềm, cứng hay không nhân đều có tất, các loại khẩu vị đều có đủ, khiến lương khô được trang bị của bọn họ khẩu vị vô cùng phong phú.Lại như ngày hôm nay, sáng sớm hai người đã ăn một vài miếng bánh bột ngô có nhân thịt bằm cùng với dưa muối, buổi trưa chính là nhân thịt bò này, còn nếu như muốn ăn nhân ngọt thì có thể đổi bánh nhân đậu, vừng đen nhồi hay là bánh nhân bơ. . . . . . So với mấy món bánh tráng miệng đủ khẩu vị có thể mua trước tận thế không khác nhau là mấy.Mặc dù ấm nhưng cũng không có bị cứng, cũng không tỏa mùi thơm lôi kéo người khác chú ý. Ăn xong cũng không biết là bữa trưa hay bữa chiều, sau khi uống nước xong, không chờ cho mọi người ở trên xe chuẩn bị đi nghỉ ngơi một chút, Doãn Đông liền đứng dậy đi tới ngồi xuống trước mặt hai người Hạ Tử Trọng. Giơ tay đẩy đẩy kính mắt, Doãn Đông nhìn hai người một chút: "Dị năng của hai người đã đạt đến cấp ba."Là câu trần thuật, không phải câu nghi vấn.Hạ Tử Trọng hơi nhướng mày, không nghĩ tới hắn ta lại mở miệng trước đã vậy còn rất... trắng trợn nói ra?Thấy hai người không hề trả lời, chỉ có vẻ mặt thoáng kinh ngạc của Hạ Tử Trọng, Doãn Đông nhếch lên khóe miệng "Tôi thuộc Hệ Dị năng Tinh thần, dị năng phương hướng hẳn là —— trí lực." Tựa hồ không để ý hiện tại ngay cả người của Luân Hồi cũng đã để ý đến bên này, Doãn Đông tiếp tục nói, "Vốn dĩ cả tôi lẫn các thành viên trong đội đều cho rằng tôi là người bình thường, tư duy của tôi cũng chỉ là sau khi tận thế xảy ra mới càng ngày càng rõ ràng. Thẳng cho đến sau khi ở trong căn cứ phát hiện có thể sử dụng tinh hạch để tăng cao đẳng cấp dị năng, tôi mới phát hiện bản thân cũng có thể hấp thụ được năng lượng bên trong tinh hạch, lúc này mới thật sự xác nhận bản thân quả thật đã kích phát được dị nănng, chỉ có điều cũng không phải bình thường có thể thể hiện dị năng ra bên ngoài."Nói xong, hắn mới lần thứ hai ở trên người Hạ Tử Trọng bọn họ nhìn một vòng: "Dị năng của hai người đã đạt được tới cấp ba, tôi đến nói xác nhận với hai người cũng không có ý gì, chỉ là nếu trong đội có Dị Năng Giả cấp ba thì sau khi lên đường gặp phải tình huống chiến đầu có nhiều chỗ muốn tiến hành điều chỉnh một chút."Điều hắn nói là hợp lý, Hạ Tử Trọng cũng không cần thiết bám lấy chuyện lúc trước không tha, huống chi kẻ thù từ đầu đến cuối của Hạ Tử Trọng là Ellen, Đới Quân, cộng thêm Hứa Lỵ Lỵ. Bây giờ còn đang nhảy nhót khắp nơi ngoại trừ Hứa Lỵ Lỵ còn lại là một kẻ chết, một kẻ mất tích, hắn cũng không tiện giận chó đánh mèo trên người Doãn Đông, chỉ cần hắn không đến trêu chọc mình là được.Hạ Tử Trọng gật đầu chấp nhận, Dị Năng Giả cấp ba, bây giờ Dị Năng Giả muốn thăng cấp mặc dù sẽ phí chút công sức nhưng sớm muộn gì cũng có thể đạt được đến cấp ba, mình và Phương Hách mặc dù nhanh một bước nhưng cũng sẽ không làm gì. Huống chi đẳng cấp dị năng của cả hai người của tiểu đội Luân Hồi đều biết, Doãn Đông bọn họ cũng không phải người mù, lực sát thương rõ ràng cũng không phải là một đẳng cấp, đừng nói bọn họ, người quân đội chỉ cần suy nghĩ nhiều một chút cũng có thể nhìn ra.Hạ Tử Trọng đồng ý với Doãn Đông, Doãn Đông liền tìm đến Quách Binh hiệp thương, vậy là mọi tình huống xảy ra sau này trong chiến đầu cũng sẽ trở nên hợp logic hơn, người trong tiểu đội Luân Hồi bởi vì phối hợp với nhau hết sức ăn ý nên hiệu suất chiến đấu vì thế cũng rất tốt, bây giờ nếu trên chiếc xe này mọi người đã bị ràng buộc với nhau thì việc phối hợp với nhau, lấy kinh nghiệm tự nhau, gắn kết hợp tác với nhau cũng là chuyện bình thường. Loại chiến pháp thương thảo này, về chuyện điều hành phối hợp hai người Hạ Tử Trọng đương nhiên sẽ không để ý tới, vẫn dựa vào nhau tu dưỡng tinh thần, để ba người kia tự mở hội nghị với nhau đi.Phương Hách ghé bên tai Hạ Tử Trọng thấp giọng nói: "Anh ta đúng là có đủ bản lĩnh ." Tuy rằng Doãn Đông vừa rồi tựa như đã tự đánh bom tự sát khai ra bí mật vũ khí của mình dùng để hòa hoãn với Quách Binh, lấy tín nhiệm của Hạ Tử Trọng bọn họ, nhưng không thể không nói hắn đã dùng chiêu này rất tốt, mới thời gian ngắn như vậy đã lấy được tư cách cùng Quách Binh bọn họ thâm nhập thảo luận, cũng coi như là bản lĩnh không nhỏ.Hạ Tử Trọng cười cười: "Tính đến lúc này thời gian phối hợp với nhau cũng đã lâu như vậy, sớm nói ra còn hơn là để lâu mới nói." Đúng, bây giờ mặc kệ mọi người có nguyện ý hay không, có cừu oán hay không thì tất cả mọi người cũng phải nhất định quấn lấy nhau, nếu như dọc đường cứ ngươi kiêng kỵ ta ta kiêng kỵ người, vậy thì cũng đừng mong ai sống. Chung quy phải nghĩ biện pháp phá vỡ cục diện bế tắc, chí ít không thể để người của mình trên chiếc xe này cấu xé lẫn nhau.Lúc này sĩ quan ở trong buồng xe cùng bọn họ ngày từ đầu tự nhiên lại chen lên buồng lái phía trước, cũng không biết ba người bọn họ làm sao có thể ngồi ở chỗ đó. Đã không có người trong quân đội, việc thương thảo của Doãn Đông cũng Quách Binh bọn họ càng thêm thuận tiện, không lâu sau đó liền thấy Doãn Đông từ trong túi của mình lấy ra một cái điện thoại vô tuyến.... Không phải ở trên xe, mà là của riêng hắn.Hạ Tử Trọng nhíu nhíu mày, nhìn về phía Quách Binh. Quách binh nhún nhún vai, xòe tay ra, biểu thị hắn nhất thời cũng không thể nói rõ ràng.Rất nhanh sau đó Doãn Đông liền cất điện thoại đi, sau khi Trần Ninh đi tới giải thích cho hai người Hạ Tử Trọng bọn họ mới biết Doãn Đông vừa nãy đang trò chuyện cùng ai —— Chính là Diêm Tân trên xe chỉ huy. Nội dung trò chuyện thì chính là việc Nhạc Thiên oán giận việc lãng phí tinh hạch khi nãy.Vấn đề này nhất định là Quách Binh mượn cơ hội đưa lên, hết cách rồi, nỗi đau của vợ là nỗi đau của mình (Ú: trời móa thật sự không hiểu câu này, chém đấy, Quách Binh với Nhạc Thiên có phải một cp không vậy mn????? Câu gốc: 自家老婆自家疼), biết hành động lần này của Doãn Đông cũng có liên quan đến Tổng Chỉ Huy, Quách Binh thuận thế liền đưa ra vấn đề này. Bất luận đội ngũ nào cũng sẽ có người chuyên môn phu trách hậu cần, hơn nữa một bên đánh một bên đào tinh hạch tang thi, công việc này cơ hội mỗi tiểu đội từng ra căn cứ đều trải qua, mọi người đương nhiên sẽ không chỉ lo đào tinh hạch mà lơ là an toàn của bản thân cùng đồng đội, chỉ cần thống nhất điều hành thật tốt thì sẽ không có vấn đề. Bên này nghe Trần Ninh thuật lại chuyện mới vừa rồi, trong đầu Hạ Tử Trọng cùng Phương Hách truyền đến một âm thanh oán giận——"Không có không có không có !!"Cái gì không có?



----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tanthe