CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sica POV:

Một đêm mưa tầm tã, một cô gái nhỏ xinh đẹp với gương mặt bầu bĩnh đang ôm con gấu bông, có vẻ cô bé đang cố tìm kiếm cái gì đó. Hay là cô bé bị lạc nhỉ? Đúng lúc đó bỗng nhiên có 1 chiếc xe hơi lao nhanh đến... Không!!!!!!!! Cô bé sẽ bị xe đụng mất.

-Ahhhhhhhhhh..............- tôi giật mình tỉnh giấc.

-Giấc mơ này là sao? Dạo này mình cứ hay mơ thấy giấc mơ này! – tôi bần thần suy nghĩ.

-Sica! Dậy mau – ai đó đang hét lên.

Lập tức theo bản năng của một con sâu ngủ Sica vội vàng chui lại vào chăn và ngủ tiếp.

Tiếng kêu càng lúc càng lớn hơn và kết thúc bằng một tiếng hét ngay bên cạnh. -Jessica Jung cậu có dậy hay ko? Hay tớ sẽ quăng đống dưa leo vào cậu?

-Tớ dậy rồi – một phản xạ còn nhanh hơn vận tốc ánh sáng – mà Fany à? Sao cậu gọi tớ dậy sớm thế?

-Tốt. – Tiff nói kèm một cái búng tay – chúng ta còn 30 phút nữa là đến giờ vào học rồi! Cậu nhanh lên, tớ ko muốn đi trễ đâu.

-30 phút? Học? Học gì? – Jess hỏi với ánh mắt ko thể ngây ngô hơn.

-Cậu vừa đáp tàu vũ trụ xuống trái đất à? – Tiff nhìn Jess như khi người ta nhìn thấy UFO – hôm nay là ngày nhập học của chúng ta đấy cô nương!

-Ờ ha! Tớ nhớ ra rồi!

-Lạy Chúa con, đi học mà cậu ấy cũng có thể quên được – Tiff giả vờ vừa than vừa thở dài. – Mà cậu nhanh lên đi còn ngồi đây nói nhảm nữa sẽ muộn thiệt đó.

15 phút sau, có hai người đang chạy trên hành lang trường đại học Seoul. Mà ko, phải nói chính xác là 1 người đang chạy còn người kia thì bị lôi đi khi miệng vẫn còn đang ngậm một cái bánh .

Sica POV:

Vâng. Nạn nhân, cái người mà đang bị kéo lôi sền sệt chính là tôi. Tôi tên là Jessica Jung, tôi sinh ra ở Mỹ và năm 11 tuổi tôi theo gia đình về Hàn Quốc. Tôi cũng không nhớ vì sao gia đình mình lại chuyển về Hàn Quốc. Hiện tại tôi đang sống tại ký túc xá đại học Seoul, nơi mà tôi sắp bước vào tiết học đầu tiên. Và các bạn đang thắc mắc người nào đang lôi tôi đi đúng ko? Vâng đó là con người phiền phức nhất thế giới (tính cho đến thời điểm này, vì tôi ko nghĩ rằng mình sẽ còn gặp 1 người phiền phức hơn) này và chẳng may cũng là bạn thân và là bạn cùng phòng với tôi.

Fany POV:

Haizz thật là, ngày đầu tiên đi học mà đã thế này! Cái tật mê ngủ của Sica thật là hết thuốc chữa. Nhưng biết sao được bây giờ, làm bạn thì phải chấp nhận thui. Ak quên, xin tự giới thiệu, Tôi là Tiffany Hwang, cũng như Sica tôi cũng sinh ra tại Mỹ, tôi về Hàn Quốc để học Đại học. Một phần tôi muốn tìm hiểu đất nước mà tôi mang dòng máu, một phần cũng vì lời hứa ngốc xít với cô bạn thân nối khố mê ngủ của tôi.

Bỗng nhiên Huỵch...huỵch... Ầm... Á á á...

Tiếng người, tiếng cá heo lẫn lộn. Trên hành lang là bốn con người nằm, ngồi đè lên nhau.

-Đi đứng kiểu gì thế? Không có mắt à? – Tiff hét lên ( cái này là không cần biết đúng sai, hét trước chiếm lợi thế)

-Ơ... mình xin lỗi...tại mình đang vội – bên kia lí nhí trả lời.

-Sao unnie lại xin lỗi? Chị ta đâm vào mình cơ mà? – một cô gái khác lên tiếng.

-Ơ hay...chính mấy người đâm vào tụi tui mà...giờ định lấp liếm à? – Tiff nổi máu ăn thua lên.

-Rõ ràng tại chị đi đứng ko nhìn mà – cô gái kia cũng ko vừa.

Trong lúc hai bên đang cố trừng mắt nhìn đối phương như thể ánh mắt có thể giết người ngay tức khắc. Thì :

-Thôi bỏ đi, ai cũng có lỗi hết! Chúng ta vào lớp thôi. – Sica lên tiếng và bằng cái effect của mình khiến khung cảnh trở nên đông cứng.

Và sau đó, cô nắm tay Tiff bỏ đi, để lại hai người vẫn còn đang đứng hình ở lại.

-Sao cậu lại kéo tớ đi, rõ ràng họ đụng mình mà! – Tiff nói sau khi đã hết đông cứng ( bà này đúng ngoan cố mà ^_^)

-Cậu cứ lo cắm đầu chạy có nhìn ai đâu, còn cãi gì nữa – Sica quay qua nhìn Tiff.

-Ờ thì ... tại chúng ta sắp trễ rồi! – cuối cùng cũng chịu thôi vì sợ cái effect.

15 phút sau, trong lớp:

-Hộc... hộc...xin lỗi giáo sư, chúng em đến trễ ạ – hai cô gái vừa xuất hiện ngoài cửa lớp.

-Không sao. Trên kia còn 2 chỗ trống các em lên đó ngồi đi.

-Cảm ơn giáo sư – cả hai nói rùi nhanh chóng đi lên chỗ vừa được chỉ. Và ... cuộc sống thật là khắc nghiệt. Hai chỗ đó lại chính là hai chỗ trước mặt JeTi nhà chúng ta.

Giờ thì các bạn đã đoán ra 2 người đi trễ ấy là ai rùi phải ko? Vâng đó chính là hai kẻ bất hạnh đã đụng phải JeTi ngoài hành lang và bị đóng băng bởi Sica.

Chuyện vui giờ mới thật sự bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro