Không là đầu tiên không là mãi mãi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghĩ đến là cô lại như từng nhát dao đâm vào tim vậy. Chỉ cần khi nhắm mắt lại hiện lên cảnh tượng đó:
Anh ơi nhẹ chút thôi ! Em đau lắm
Rồi những tiếng rên rỉ của ả tiện nhân kia làm cô càng khó chịu.

Nước mắt và nỗi đau những vết thương hòa vào nhau cô lại càng đau xót.
Cô nói mang theo từng tiếng nấc :
Em đến với anh không phải người đầu tiên
Và chắc chắn rồi...cũng không là mãi mãi
Em đến với anh bằng một thời trẻ dại
Còn đối với anh , em là chuyện ngày mai...
Chúng ta chia tay em chẳng muốn trách ai

Mà nếu có , chắc tại em nông nổi
Vậy nên thế thôi, cứ để em tiếc nuối
Bởi lẽ tin vào hạnh phúc cuối trời xa...
Anh bước qua em, em thành chuyện hôm qua

Và chắc chắn, anh sẽ có những ngày mai khác nữa

Em lại lùi dần vào trong bóng tối
Kỉ niệm ùa về bất chợt lại rủ em...
Em sẽ phải quen với hơi thở của đêm
Khi ánh sáng ngày trở mình vào im ắng

Để rồi em chập chờn miền xa vắng
Cảm nhận được chính mình sau những nỗi thăng trầm...
Qua một cuộc tình vẫn im lặng thế thôi

Em không muốn biết ai là người có lỗi
Xem như nhân duyên của chúng ta quá vội
Chẳng thể trách ngày sao lại vội vã trôi...

Em đến với anh không phải là đầu tiên

Và em cũng biết sẽ không là sau cuối
Có những con đường tìm nhau trong mệ mỏi

Để có được rồi lại vụt mất đấy thôi!
Nước mắt cô lúc này đã tràn trề lan rộng đến cổ , ướt đẫm cổ áo.
Chẳng có gì là mãi mãi! Rồi một ngày nào đó anh sẽ quên em, quên sự tồn tại của một người dưng lỡ trót nặng lòng vì anh!!

Nếu có kiếp sau mong chúng ta gặp lại. Tạm biệt anh Trịnh Liệt người em yêu.

Cô quyết định tự kết liễu cuộc đời của mình , từ giây phút đó đã không tồn tại sự sống của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro