chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Nói đi công ****, tại sao anh Viết Quân đẹp trai như thế mà lại bị gọi là Bò chứ? Cái giọng điệu đà nữ tính của 1 thằng con trai lại vang lên. Thế Anh chứ ai.Thằng này đang đứng vuốt vuốt tóc của Viết Quân.

- Tại hồi tớ gặp tên đó hắn mang bim bim Poca Bò sốt vang ra đòi đổi lấy gói O’star Khoai Tây của tớ, vậy nên………..hì hì……..

Cả lũ lại được trận cười, ko ngờ anh Viết Quân lại thất bại trong việc đổi bim bim với 1 bé có nhan sắc bình thường như nó mà.

- Thôi em giới thiệu lại cho chúng nó biết đi.

- Hmm, nghe nhé! Tên tôi là Trần Trịnh Linh Như, 16 tuổi, học sinh lớp 11……….Chết, nãy quên ko hỏi thày rồi.

- Ặc, anh ơi xem ra nó là Bò chứ ko phải em đâu ạ! Viết Quân hí hửng.

- Khỏi lo, em học 11A1.

- Ơ, sao anh biết vậy?

- Vì tất cả các thành viên trong Hội học sinh nếu cùng khối thì sẽ cùng 1 lớp mà.

- Ra thế.

- Mà thôi ko 8 nữa. Thay mặt Hội học sinh, chào mừng công ****. Vỗ tay.

- Công **** gì? Công **** Khoai Tây thì có. Viết Quân hậm hực.

- À, mà có gì ra mắt ko công ****?

- Dạ?

- Ra mắt đi chứ? Có gì………hìhì

Nó nghĩ ngợi 1 lúc rùi sáng mắt lên: “A, có rồi!”

Con bé hí hửng tháo cái balo hình con chồn (giống mấy em mẫu giáo đi học ý) rồi lôi từ trong đó ra nào là popcorn, bim bim, kẹo mút đủ loại, chưa tính mấy thanh Alpenliebe dâu và 1 gói Dynamite Chocolate

- Amen, cai túi to đùng của em hoá ra chỉ toàn đồ ăn thôi vậy? Anh Đông ngạc nhiên hỏi nó trong khi nó đang cố dốc hết tất cả những gì có trong đó ra.

- Tâm hôn ăn uống mà anh. Nó đáp trong khi cố lôi mấi cái kẹo còn mắc trong túi ra.

Cả lũ ngồi “ gặm nhấm” đống đồ ăn của nó cùng với tất cả những thứ mà 9 thằng đã chuẩn bị từ trước. Vừa ăn vừa tán dóc. Có lẽ ai cũng ấn tượng con nhỏ hay cười này trừ tên Thế Anh gay đó. Chứ sao? Ai bảo con nhở là con gái chi? Hừ!

- Thôi hướng dẫn công việc chính cho em đi.

- À, uh thế này………6 thằng khối 11 và 12 thay nhau giải thichs cho nó và 3 đứa khối 10 kia, Cùng là membs mới mà.

…………………………………

- Ý, Thành, giờ này dân tình đang mong ngóng tin tức lắm đấy. Anh Hưng cắt ngang.

- À, quên mất. Bọn mày, chuẩn bị xong hết chưa? Tên Thành cười ranh mãnh.

- OK, xong hết rùi anh ơi. Của em hơi bị kute nhá!

- Ko, của tao mới đẹp này.

- Đây của anh nhìn mới hay chứ.

Cả 9 thằng túm tụm vào 1 chỗ khoe khoang di động làm cho nó ngơ ngác: “Gì thế ạ? Cho em xem với!”. Nó chồm tới nhưng bị Viết Quân hất ra: “Khoai Tây ra chỗ khác, đây ko có chỗ cho trẻ con chơi đâu!”. Nói xong hắn quay vào màn hình vi tính làm gì đó khiến con nhỏ mắt chữ O mồm chữ A chẳng hiểu gì cả. Khánh Nam quay ra: “ Lát em sẽ biết ngay mà!” Nụ cười bí hiểm.

- A, anh ơi hay cả hội mình chụp chung đi anh, em mang máy ảnh này. Trường đề nghị.

- Ừ chụp chung đi, lâu lắm rùi mình có chụp đâu. Đứng vào nào.

- Công ****! Em lên đầu đi!

- Không, cho em đứng dưới đi.

- Không! Mấy đứa lớp 10 lên trên hết đi.

- Nhưng em lớp 11 mà.

- Không nhưng nhị gì hết. Dù sao em vẫn là mem mới mà.

- Hmm, đành vậy! Bắt nạt em quá!

Tên Trường lanh chanh: Để em để ****** tự động đã. Rồi! Chụp nào!

Tách! Tách! Tách!……….

- Rồi! Giờ chụp riêng với công **** đi. Công ****, lên đây nào.

- Ơ, sao lại chụp riêng với em? Nó giãy nảy.

- Hì hì, thì em là động vật quý hiếm mà!

Nó chưa kịp phản ứng thì đã bị mấy tên lôi vào chụp rồi! Làm ko tạo dáng được gì cả! Chắc nhìn nó hay lắm đây!

- Bò, chụp cùng nhau đi nào.

- Em ko chụp với Khoai Tây đâu. Mà em là Viết Quân ko phải là Bò.

- Hừ, mà em cũng ko chụp với Bò đâu. Xí, ai thèm, làm như mình cao giá lắm ko bằng. Ngoài nó ra còn ai nói những câu này ko?

- Hơ, cô vào forum trường mình chưa? Tôi mà ko cao giá á?

- Chưa. Nhưng đối với tôi anh chẳng qua chỉ bé xíu xiu như hạt cát thui.

- Cô……….

- Thôi 2 đứa đừng gây nhau nữa. Có chụp ko? Anh Đông cắt ngang.

- Ko. Đồng thanh đấy.

Đông quay qua Khương Duy :

- Sầu Riêng , em thì sao?

- Em thì càng ko. Mà em cũng ko phải Sầu Riêng , ko phải, ko phải mà.

- Hmm, thôi thì 4 đứa mày chụp chung đi. Nói rồi 5 đứa ẩy 4 đứa lớp 11 vào với nhau còn Trường có nhiệm vụ Click, Click và Click.Trông cảnh 4 đứa gườm gườm nhau mắc cười quá. Xong đâu đấy cả bọn bu vào cái máy tính. Bỗng nó hét toáng lên:

- Á á á á á……………Mấy người chụp ảnh em nãy giờ à?

- Ha ha, thế em nghĩ bọn anh chơi điện tử nãy giờ à?

- Anh…….ko được post, ko được.

- Bọnmày giữ công **** lại. Bò post đi. Nhớ thêm chi tiết nha mày. Anh Thành ra lệnh. Tiếng hét của nó lẫn trong tiếng ồn ào của 9 đứa còn lại. Nó cố vùng ra chạy tới cái máy nhưng bị giữ lại rồi.

- Thế thôi em chịu vậy. Buông em ra đi. Nhưng em chỉ lo………..

- Lo gì? Lo em xấu à? Yên tâm đi, hơi bị xinh

- Mấy người có darling chưa? Nhỡ đâu………………

- Hơ, cô lo bị fans các anh chàng đẹp trai tấn công à? Ha ha thế thì lo đúng rồi đấy.

- À uh, bọn anh cũng ko ít fans đâu em ạ! Mặt con nhỏ tái dần.

Tên Bò được thể:

- Anh có nhớ cái lần mấy chị lớp 12 chỉ đi theo em thôi mà bị cạo trọc đầu ko?

- Hừ, mày ghê gì bằng tao. Khương Duy xen vào. Cái hôm con nhỏ chỉ va vào tao mà còn bị rách mấy chữ X trên mặt nữa là.

- Fans bọn mày ghê quá. Mấy bé theo tao cũng chỉ mới bị chuyển trường.

Nó sửng sốt:

- Thế, thế em cũng giống họ à? Nhưng em bị mấy anh ép mà. Em ko biết đâu.

Nhìn mặt con nhỏ tái mét mà cả lũ phá lên cười.

- Em ngốc quá. Fans bọn nó chưa dám làm thế bao giờ đâu. Bọn nó trêu em đấy. Mà nói thật thì cũng có 1 số vụ đánh nhau. Nhưng chưa đến nỗi đấy. Yên tâm đi.

- Hìhì, bọn nó xạo em đấy, tin làm gì chứ? Nhưng anh nghĩ em cũng nên cẩn thận.

Nó thở phào quay qua liếc 3 thằng kia: “ Giết mấy người!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro