GẢ CHO CHA CỦA NAM CHÍNH - Cửu Nguyệt Vi Lam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc đầu đọc văn án cảm thấy khá thú vị nên mới pick truyện này, nhưng sau đó mới nhận ra là nó tệ vãi luôn ấy.

Thể loại trạch đấu mà thấy danh không xứng với thực. Bởi vì truyện này quá Mary Sue, như là cổ tích màu hồng vẽ nên tình yêu của nữ chính Khương Nịnh Bảo vậy.

Khương Nịnh Bảo tính cách không nổi trội, cũng không có gì đặc biệt về tài năng hay trí tuệ như những nữ chính cổ đại, cung đấu, trạch đấu khác. Nhưng nàng có bàn tay vàng, buff lên tận trời của tác giả :)))

Là nữ chính xuyên không từ mạt thế trở về, có bàn tay vàng "sống sót trong mọi tình huống, ngay cả khi đồng đội chết hết" đã chết như thế nào ở mạt thế để rồi xuyên không về cổ đại nhỉ? Ừ thì là do thời đại hoà bình mới được thành lập, nàng ta nhàm chán nên tự sát 😀 Excuse me wtf, nói thật chứ xàm cứt vãi ấy. Thà mấy lý do xuyên không kinh điển của mấy truyện 3 xu như là xe tông chết, giúp người bị nạn cái vô tình chết, blah ... blah ... blah nó còn dễ chấp nhận hơn lý do củ chuối này. Là người được trời cao ưu ái thì ít nhất cũng nên biết trân trọng mạng sống của mình đi chứ, sao lại dễ dàng kết thúc nó như vậy? Hoặc chỉ đơn giản là tác giả thích thế, tác giả muốn nữ chính người ta nhanh nhanh xuyên về cổ đại đi á mà 😀

Những tưởng nàng nhàm chán với trật tự thế giới mới ở cổ đại, cộng thêm việc lại xuyên vào nữ phụ có thân thế éo le thì nàng sẽ quậy tưng bừng, chơi chết kẻ địch luôn chứ nhưng không :))) Tác giả rất hào phóng thêm cho nàng ta cái buff ủ rượu thần sầu mà mình vẫn cảm thấy ảo ma canada lazada vãi nồi ấy. Năng lực ủ rượu là của Khương Nịnh Bảo gốc để lại, nhưng khi vào tay nàng nữ chính xuyên không của chúng ta thì nó lại có cái "phong vị" khác. Kỹ năng ủ rượu thần sầu cân được mọi loại bệnh, dù là bệnh kín từ khi Hoàng thượng còn trong bào thai hay nội thương trên chiến trường của nam chính Tạ Quốc công, dù là tác dụng an thai, hay chống say tàu xe (cũng méo hiểu kiểu gì 😀), trị đau đầu, tới cả vấn đề sức khoẻ suy yếu do rong huyết lúc sinh của mẹ chồng là Tạ lão phu nhân luôn, uống vào cái là cả người khoẻ ra hết luôn. Má nó chứ, rượu thuốc mà còn thần kỳ hơn dược liệu. Chị có rượu thuốc trong tay là thiên hạ vô địch rồi, thiết nghĩ cần méo gì đại phu, thái y nữa nhỉ :))) Nói thật đây là cái buff mình ức chế và cảm thấy vô lý vãi ấy. Yeah rượu thuốc trị bách bệnh, rảnh cái là đi ủ rượu liền. Mà người ta ủ rượu tốn bao nhiêu tháng trời, thậm chí mấy năm, mấy chục năm, bà nữ chính như kiểu chạy ù ra sân múc nước mưa bỏ vô hũ cái là có rượu thuốc hay gì mà tốc độ vãi. Thế nên, nàng ta đương nhiên còn có quán trà Tấn Giang bán rượu nàng ta ủ, nghiễm nhiên thành nguồn thu nhập của nàng ta luôn :)))

Còn gì nữa không hả? Còn chứ!!! Nàng ta sống trong Trường Ninh bá phủ đang trên đà xuống dốc nhưng mà nàng ta bán được rượu, có tiền mọi người ạ. Thôi có ít tiền phòng thân cũng mừng cho nữ chính :))) Nhưng nố nồ nô, chị một khi đã có thì phải là đất đai bạt ngàn, tài sản, điền trang, khế đất trải dài các kiểu. Thế nhá, thế mới đủ đô! Gia đình nàng thì đều tốt đẹp cả, nếu không muốn nói là quá mức tốt đẹp. Ca ca quá là giỏi giang, tiền đồ rộng lớn, không gây ra bất cứ chuyện gì cả, cha mẹ thì giàu có nhưng "không may mắn mất sớm" nên mới bị khinh rẻ thôi. Nhưng tác giả đúng chất tác giả mẹ ruột, sợ con đẻ bị thiệt thòi dù chỉ một chút :))) Thế nên là cho cha mẹ đẻ nữ chính vẫn còn sống luôn, chỉ là mất tích thôi. Ở trong Trường Ninh bá phủ, giữa một đàn người thân lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tài sản như hổ đói nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó (quyền năng của tác giả) nên là thèm thì thèm chứ chưa rớ được vô bao giờ.

Lại tiếp tục về gia tài buff của nàng Khương Nịnh Bảo của chúng ta. Nàng ta chỉ một lần kết giao là được ngay bằng hữu tốt nha cả nhà (mặc dù vị bằng hữu này cũng chả có bao nhiêu đất diễn và giữa hai người cũng chả có cao trào, kịch tính bị hãm hại gì để có thể giúp đỡ lẫn nhau cả :))) Đây cũng đích thị là vị nữ chính người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở trong truyền thuyết nha mọi người. Hầu như nhân vật quan trọng nào cứ đụng phải nàng ta là đều yêu, đều quý cả, danh tiếng cũng vô cùng tốt đẹp nữa chứ lị. Bị con trai nuôi từ hôn xong húp luôn cha nuôi là một tình huống truyện đặc sắc vãi ấy, mình còn hi vọng rất nhiều vào việc nữ chính bị dân chúng đàm tiếu này nọ rồi hành trình xoay người đi lên này nọ. Nhưng mình trông đợi quá nhiều rồi 😀 Vì có buff nên chị ta chẳng cần làm gì cả, mọi người tự yêu thương thôi. Rồi gì mà đầu truyện xây dựng là xinh đẹp theo kiểu mềm yếu, khí chất nhu nhược mà đến đoạn kia nói đổi liền đổi, còn miêu tả như thật là khí phách cỡ nào, cứng cỏi cỡ nào. Nghĩ như vậy là ngầu hả trời! Còn về năng lực võ công nữa, đúng là muốn gì có đó, tác giả dọn sẵn mâm rồi, chị chỉ cần lên sàn xơi nữa thôi ý. Võ nghệ của chị nhẽ ra sẽ là một điểm cộng rất lớn, và nếu khai thác tốt sẽ tạo ta nhiều tình huống kịch tính hơn nhưng không, võ nghệ của chị dường như chỉ để tỷ thí gây ấn tượng với nam chính vài bữa là xong :))) Thật sự phát huy tối đa tinh thần tác giả an bài sẵn hết rồi, nàng chỉ cần vô yêu đương thôi là xong.

Còn cái buff mà chỉ có duy nhất bát tự nàng ta phù hợp với nam chính Tạ Hành thì chấp nhận được bởi vì chi tiết này chỉ xuất hiện đối với nam nữ chính. Nhưng có điều, tác giả vẫn không khai thác sâu hơn được chi tiết này. Và tất cả mọi điều nàng ta hầu như không cần làm gì hết, hoặc đúng hơn là chả có cái khả năng gì để làm cả :))) Mọi chuyện cứ tự nhiên diễn ra như cách nàng ta muốn thôi, hoặc là nhờ vào người chồng Quốc công gia, chẳng làm được gì thật. Lần nào cũng nàng đã để ý kẻ này, kẻ kia làm gì, nàng đã biết thế nọ, thế kia nhưng nàng chẳng làm gì cả 😀 Ủa sao bảo mạt thế yên bình rồi nên nhàm chán, sao xuyên qua đây lại tự động sống yên bình vậy ba?

Buff xong rồi thì chuyển qua nói về nội dung một chút nhé. Như mình đã nói, vốn cốt truyện như thế này thì có thể khai thác được rất nhiều thứ, nhưng tác giả không làm triệt để được nó. Đầu tiên là về chi tiết bát tự, quá suôn sẻ, đám cưới cũng được định ra quá nhanh. Quá trình đó nếu được nữ phụ phản diện Dương Thư Thanh khuấy đảo lên thì sẽ hay hơn nhiều và có nhiều thứ đáng nói hơn chứ mọi chuyện diễn ra quá dễ dàng. Nam chính Tạ Hành thì cứ như là bị vô tri vậy, đúng kiểu lập trình sẵn là yêu nàng, chiều nàng, nghe theo mọi lời nàng nói. Nào là Quốc công gia đáng sợ các kiểu các kiểu, rồi ở quân doanh suốt thế mà cưới vào cái là quân doanh bị lãng quên luôn ha gì 😀 Nam chính là Tướng quân, lại có thể khai thác thêm về phương diện chiến tranh, phải ly biệt đau thương các kiểu nhưng tác giả đã không biết sử dụng tốt điểm này, cảm giác như cho thân thế nam chính vang dội chỉ để làm chỗ dựa cho nữ chính thôi ấy. Một chi tiết cực kỳ đắt giá nhưng tác giả không biết đường khai thác câu chuyện là vụ việc nam nữ chính kiếp mạt thế đã từng biết nhau rồi. Mãi đến tận cuối truyện mới có nói về nó một chút, quả thật rất lãng phí luôn ấy, cái đó mà xây dựng đàng hoàng là xuyên suốt mạch truyện được liên kết biết bao nhiêu, sẽ hay ho hơn rất nhiều.

Nói thật, giai đoạn tạm gọi là gay cấn chỉ là từ khúc đầu lúc từ hôn, đến lúc tranh đấu vạch mặt người nhà Trường Ninh bá và lúc nữ phụ phản diện Dương Thư Thanh còn trong nhà Tạ Quốc công. Nhưng, vẫn là như vậy, nữ phụ phản diện bị hạn chế quá nhiều điều nên không thể động được cọng tóc nào của nữ chính chúng ta cả 😀 Cuộc đời nữ chính đều thuận lợi suôn sẻ, có việc gì chỉ cần ới ông chồng cái là "Được, ta sẽ quan sát cho nàng" và thế là không cần làm gì cả, tính ra nữ phản diện còn sống năng suất hơn bà :))) Còn chi tiết thi cử của ca ca nữ chính, hay chi tiết đưa cha mẹ nữ chính trở về, tất cả đều có thể khai thác cho kịch tính hơn nhưng mà tác giả lại không làm được như vậy.

Một điều cuối khiến mình càng thêm mất hảo cảm là hành nam phụ Tạ Cảnh Dực quá. Ổng đã bị bà Dương Thư Thanh tính kế, đã đáng thương lắm rồi mà tác giả còn cho ổng nằm mơ thấy kiếp trước khi mà ổng và bà nữ chính hạnh phúc bên nhau 😀 Ủa rồi làm vậy chi, muốn biến thằng nhỏ thành nam phụ nhưng làm vậy không thấy bất lương hả tác giả? Thằng nhỏ sống lương thiện, có làm gì ai đâu nào mà phải ngày ngày dằn vặt nhìn người mình yêu vui vẻ, hạnh phúc bên người khác. Và mình lại một lần nữa trông đợi có đột phá gì đó, như là ông Tạ Cảnh Dực này vùng lên đấu tranh phá hoại chút xíu chẳng hạn, như vậy thì mới thú vị hơn. Nhưng mà không, nam phụ chung tình thì cứ chung tình nhưng vẫn ngoan ngoãn lắm nha, vẫn đứng một bên không dám ho he gì. Rồi còn nhấn mạnh sự đáng thương của ổng bằng cách cho ổng chọn cưới người na ná nữ chính rồi tương kính như tân chứ vẫn nghĩ tới nữ chính :))) Ôi vãi thật!

P/s: Do truyện này mình mới đọc xong nên là hưng trí bừng bừng mà viết bài sớ dài thế này, chứ mấy truyện khác chắc cũng đọc lâu rồi nên chỉ nhớ mang máng thui à. Cũng chả hiểu nổi sao mình lại kiên trì mà đọc hết được nữa :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro