Phiên ngoại : Kỳ phát tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kỳ phát tình xảy ra không lâu sau đó khi cả hai đã xác định mối quan hệ của mình.

Khi Dư Cảnh Thiên mơ màng tỉnh dậy vào buổi sáng, cậu ngửi thấy vị rượu Rum trong không khí nồng đậm hơn gấp mười lần so với ngày thường. Tinh thần vội bừng tỉnh, nhìn Từ Tân Trì đang nằm bên cạnh, khuôn mặt đỏ bừng, hô hấp dồn dập, cậu định vươn tay lau mồ hôi cho đối phương liền bị người kia tóm chặt, mang theo nức nở chưa từng thấy : "Tiểu Thiên, tôi khó chịu."

Kỳ phát tình của Alpha? Dư Cảnh Thiên nhìn bộ dạng dính người của Từ Tân Trì, nhất thời không biết nên giải quyết thế nào, thậm chí còn muốn cầm điện thoại lên xem thử. Nhưng anh không cho phép cậu có cơ hội lấy nó, trong lúc sắp khóc, anh mạnh mẽ ôm lấy Dư Cảnh Thiên, siết chặt đến nỗi cậu cảm thấy khó thở.

"Tân Trì, Tân Trì," Dư Cảnh Thiên đã học được một số điều trong lớp sinh lý học trước đây, nói rằng khi kỳ phát tình của Alpha bắt đầu, anh ấy sẽ trở nên bất an, rất dính người và có nhu cầu thể chất mạnh mẽ, vì vậy nếu là bạn đời của họ, Omega cần ở cùng Alpha đến hết khoảng thời gian đó, trong khoảng thời gian này, cậu mỗi lần đều cần phải duy trì thể lực đủ để đối mặt với nhu cầu của đối phương.

Dư Cảnh Thiên thu hồi kí ức, có chút sợ hãi. Đây là lần đầu tiên cậu trải qua giai đoạn nhạy cảm với Alpha, người trong lòng lúc này như một con cún lớn không an phận, ôm cổ cậu tuyệt vọng hấp thụ pheromone, hỏi một cách uỷ khuất: "Tôi có thể tạm thời đánh dấu em không?"

Cậu liền phát ngốk, đây là dấu ấn tạm thời đầu tiên kể từ khi xác nhận mối quan hệ nên cậu thực sự không phản ứng kịp, trong lúc đang xuất thần, Từ Đội Trưởng bắt đầu khóc: "Em ghét tôi đến mức không muốn cho tôi đụng vào em sao? "Dư Cảnh Thiên vội phản ứng lại, lập tức ôm người nọ, chủ động đem cổ lên trước mặt anh:" Không có ghét anh mà, không có, cứ cắn đi, ngoan nhé, đừng khóc nữa. "

Anh lau nước mắt nhìn cậu: "Thật sự để tôi cắn?" Dư Cảnh Thiên gật đầu: "Ừ, thật sự." Vừa dứt lời, Từ Tân Trì liền cắn một ngụm lên gáy đối phương. Hương cam chua ngọt hoà cùng rượu rum êm dịu, tạo nên một loại cocktail thuần khiết nhất.

Từ Tân Trì dùng lực, toàn bộ pheromone nồng nặc tiêm vào trong tuyến thể của Dư Cảnh Thiên, chiếc cổ mảnh mai khẽ run lên, chui vào lòng đối phương từ từ tỉnh lại. Không biết có phải là bởi vì mức độ phù hợp pheromone cao hay không, Dư Cảnh Thiên trở thành người bị động động dục.

Cậu dần dần cảm nhận được sự thay đổi của cơ thể, toàn thân như thiêu đốt, xương cốt trở nên mềm nhũn, chỉ có thể để Từ Tân Trì tuỳ ý đùa giỡn, môi lưỡi lạnh lẽo lướt qua từng tấc da nóng bỏng. Dư Cảnh Thiên cũng nhiệt tình đáp lại, hai chân thon dài cuốn lấy eo người kia, âm thầm mà câu dẫn hắn.

Nồng độ pheromone trong phòng tăng vọt, cậu cảm thấy mình sắp say rồi, mơ màng đáp trả từng nụ hôn, thời điểm Từ Tân Trì tiến vào cũng không hề phản kháng, cảm giác dị vật trong có thể khiến cậu vừa thẹn lại có chút thoả mãn. Kích thích nhân đôi, Dư Cảnh Thiên giơ tay ôm chặt lấy anh, đón nhận những nụ hôn triền miên không dứt.

Từ Tân Trì cho dù ở thời kì phát tình cũng không mất đi lí trí, mọi động tác đều nhẹ nhàng sợ làm đau người nọ, chậm chạp đi vào càng khiến da đầu Dư Cảnh Thiên tê dại, không nhịn được mà đạp chó ngốc một cái :

" Nhanh cái thân lên "

Đội trưởng Từ nhẫn nại đến mồ hôi đầy đầu, được người dưới thân cho phép bắt đầu đẩy nhanh tốc độ. Cậu cảm thấy mình giống như chiếc thuyền buồm giữa sóng biển, theo sóng gió mà chìm nổi. Lúc sắp lên đến đỉnh, cả người Dư Cảnh Thiên run lên, ôm lấy Từ Tân Trì vội vàng tìm kiếm an ủi, một khắc người nọ hôn xuống liền nhanh chóng xuất ra.

Sự việc phía sau Dư Cảnh Thiên đề trở nên mơ hồ không rõ, cậu hôn mê rồi lại tỉnh, cứ thế ba ngày trôi qua. Từ Tân Trì vẫn luôn ôm cậu bên cạnh, bồi cậu từng chút một.

Sau khi anh hoàn thành việc đánh dấu tuyến thể, Dư Cảnh Thiên hoàn toàn mềm nhũn trong vòng tay của Từ Tân Trì. Kỳ phát tình của Alpha cuối cùng cũng chấm dứt, Từ Tân Trì mới ý thức được mình đã làm những việc gì " tốt ", đau lòng mà bế người kia vào phòng tắm tẩy rửa thân thể, bôi thuốc cẩn thận lên vùng bị thương cho cậu. Có vẻ như Dư Cảnh Thiên thực sự kiệt sức, an ổn ngủ một giấc thật sâu. Từ Tân Trì thay ga trải giường,  trong phòng tràn ngập hương vị của hai người, thoả mãn đặt người yêu xuống, dịu dàng hôn lên trán đối phương một nụ hôn.

" Anh có được em rồi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro