Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...
- Sao e không trả lời, không lẽ e ko yx a sao? - Mã ns đã ns hết tất cả mà ko thấy động tĩnh gì từ Hiên, gương mặt thoáng chút buồn.
- Em... - anh cúi đầu xuống thì bắt gặp người nào đó đã bỏ ngoài tai những câu nói của anh mà đang say giấc trên chín tầng mây. Anh chỉ biết lắc đầu cười trừ .😌
- Ngủ ngon... - Anh vuốt mái tóc của cậu ns, r gối đầu lên mái tóc mềm mại ấy chìm vào giấc ngủ.
_ _ _ phân cách _ _ _
Sáng hôm sau :
- Mã Gia Kỳ, Tống Á Hiên...hai người đang ở đâu có nghe thấy mình ns ko - mãi đến sáng tuyết mới ngừng rơi, Tường cùng đội cứu hộ ms có thể vào rừng tìm kiếm hai ng.
- Chủ tịch... - ...
...
Anh mơ màng mở mắt ra khi thấy ai đó đang gọi tên mình. Quay sang con người đang nằm bên cạnh mình :
- Tại sao trời đang lạnh mà em ấy lại toát nhiều mồ hôi đến vậy? - thấy người cậu ướt đẫm mồ hôi, anh lắng đưa tay lên trán cậu kiểm tra nhiệt độ.
- Sao lại nóng vậy chứ? - anh đặt tay lên trán cậu r đặt lên trán của mình.
- Tiểu Hiên, tỉnh dậy đi, có ng đến cứu chúng ta kìa... - anh lay nhẹ người cậu.
- Ukm! Tôi mệt quá... - giọng cậu càng yếu ớt.
- Em sốt r. A mặc đồ cho e - ns r a lấy đồ mặc vào cho cậu r ms quay qua mặc cho mình.
- Lên đi,anh cõng e - anh quay lưng về phía cậu .
...
_ _ _ phân cách _ _ _
- Họ kia r... - một nhân viên của đội cứu hộ nhìn thấy hai ng liền hô lớn cho tất cả mọi người.
Sau khi nhìn thấy hai ng, Tường vội chạy lại gần đỡ Hiên xuống giúp anh :
- Hai ng có sao ko? Hai người rốt cuộc đã ở đâu cả đêm hôm qua? - Tường quan sát khắp nơi, lo lắng hỏi.
- Tôi ko sao! Còn e ấy sốt r - a đợi Tường bình tĩnh lại r ms trả lời.
- Vậy hôm qua hai người đã ở đâu? -...
- Có một căn nhà gỗ bỏ hoang... - anh.
- Mau đưa Hiên nhi về thôi, e ấy sốt cao quá! - ns xong tường quay sang Hiên r ns vs mn trong đội cứu hộ.
- Cậu mặc vào đi - ns r quẳng cho anh một chiếc áo khoác rất giày.
Anh đỡ lấy chiếc áo mặc vào r cùng mọi người trở về khách sạn.
...
_ _ _ phân cách _ _ _
Tại khách sạn :
Tại phòng anh :
- Em ấy ko sao chứ bác sĩ - sau khi BS khám xong cho cậu anh liền hỏi.
- Không sao! Cậu ấy chỉ sốt một chút thôi, nghỉ ngơi r uống thuốc là sẽ nhanh khỏe lại thôi - bác sĩ điềm tĩnh trấn an anh.
- Nhưng hai ng sau một đêm tuyết lớn như v mà vẫn an toàn tôi thực sự thắc mắc đó - bác sĩ ns r mở cửa ra khỏi phòng .
- Nói mau tại sao hai ng lại có thể chống chịu cả đêm mà ko chết cóng chứ - Tường đi vòng quanh, nhìn anh vẻ nhi hoặc.
- Không lẽ hai ng... - ...
- Liên quan j đến cậu - anh nhìn cậu vs ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Đúng như tôi suy đoán r, hai ng đã lõa thể sưởi ấm cho nhau... Hahahaha... - ngược lại vs mọi khi, anh lại phá lên cười khi nhìn thấy ánh mắt đó của anh.
...
- Hai người có thể im lặng một chút được ko - ko biết từ bao giờ cậu đã bị hai ng này làm cho tỉnh dậy.
- Em tỉnh r - hai người đồng thanh.
- Ukm! Nhưng vẫn rất mệt - cậu yếu ớt ns.
- Em nghỉ đi! Tường, cậu ở lại chăm sóc e ấy, mk ra ngoài có chút việc - a ns r mở cửa đi ra.
_ _ _ phân cách _ _ _
Tại sảnh khách sạn :
- Mau gọi Vũ Lạc Lạc ra đây - anh tức giận quát lên khiến mn đều sợ hãi.
...
- Chủ tịch gọi tôi có việc gì ạ - Vũ Lạc Lạc, vẫn cái giọng điệu nhẹ nhàng giả tạo ấy.
- Cô có biết mình đã làm gì ko? - anh tức giận quay lại ns vs ả.
- Ý chủ tịch là j tôi không hiểu? - ả ngây thơ hỏi lại.
- Cô có biết cô suýt nữa giết chết cậu ta ko? - anh bắt đầu mất kiên nhẫn quát vào mặt ả.
- Cô chính thức bị đuổi. Ko tiễn - giọng điệu của anh bắt đầu hạ thấp xuống.
- Chủ tịch. Tôi biết lỗi r! Mong a tha cho tôi lần này - ả bắt đầu van xin.
Ko để ả ns j thêm a quay về phòng mặc cho con ng đang ở đó van nài.
_ _ _ _ _ _ _
Hết chap 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#typ#wind