lạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ấm. Êm và lạ

Đó là những cảm nhận đầu tiên của sehun khi tỉnh dậy.

"Tối tối wuá, bật điện lên. Làm ơn"

Cậu đang phủ nhận. Cậu biết mắt mk thật sự ko còn nhìn thấy rồi. Nhưng rồi lại mặc kệ. Cậu dựa vào thói quen mà rời giường. Sắp sếp mọi thứ cẩn thận.

Dì kim ở cửa nhìn những hành động khác lạ của sehun nãy giờ. Dì nhẹ nhàng tiến lại gần đưa tay trước mắt cậu.

1 lần

2 lần

- cậu chủ cậu sao vậy.

Sehun hoảng hốt ngã ra sau.

- dì kim dì......

Dì tiến lại ôm cậu vào lòng vuốt ve mái tóc giọng ngẹn lại

- sehun con ns cho j biết con làm sao

- dì kim con... Con ko nhìn đk nữa rồi.

Cậu như 1 đứa trẻ vỡ oà trong tiếng nấc. Nghe như xé tâm can ng ta ra vậy.

Kris vừa về đứng ở cửa nghe đk tiếng khóc của sehun cũng vô cùng lo lắng. Tâm hắn cũng bởi vậy mà động.

Dì kim đỡ sehun dậy. Nc mắt kìm không nổi.

- con ngồi đây dì đi lấy canh cho con ăn .

------------------

  Vừa bước ra cửa gì bị kris kéo lại dì định hét lên thì kris đưa tay chặn lại.

- suyt là tôi

- cậu ta sao vậy.

Gì nhìn hắn lắc đầu, ánh mắt thê lương.

- đứa trẻ đáng thương. Tôi nghĩ cậu nên tự mk hiểu đi. Tất cả muộn rồi.

Hắn nhìn j nhíu mày. Câu ns của j chứa đầy ẩn ý gì đây

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro