Không Thể Nói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Cách hoa lặng lẽ rơi xuống dòng nước rồi chậm rãi tan biến trong lòng biển lạnh giá , ánh sáng tắt dần khi cơn gió lành lạnh thổi qua báo hiệu mặt trời dần biến mất . Trong tim tôi tình yêu của người cũng như ánh sáng ấy chậm dần rồi biến mất ở phía chân trời .

_ Là dòng thời gian cứ đong đếm từng vòng trên thân cây giữ chặt trong tâm trí chi li chất ngất là lòng kiêu hãnh chửa đổi đến dần dần cách biệt. Tôi thừa nhận từng hoang tưởng đến vĩnh hằng muôn kiếp , đáng thương thay chẳng có ai cùng tôi hát nên khúc nhạc này.

_Người như ngọn hải đăng cứu rỗi cho một con thuyền trong đêm đen là thứ ánh sáng duy nhất kéo tôi ra khỏi sự cô đơn và sự lãnh lẽo trong đêm . Nhưng cũng chính thứ ánh sáng ấy đã từng là nguồn sống là tất cả của tôi , giờ đây người giống như ánh sáng ở phía chân trời còn tôi vẫn chỉ là con thuyền nhỏ lạc giữa lòng biển mênh mông dù có cố gắng thế nào vẫn không chạm được vào người .

_Dùng đôi tay người mở khóa trái tim tôi sa vào vòng xoáy dịu dàng này ,vốn cố chấp đã sai càng sai chỉ trong phút chốc ràng buộc cả đời vỡ tan thành bụi . Tôi chỉ muốn đắm chìm trong những cơn mưa nặng hạt để cả đời người cũng không thể thấy nước mắt tôi rơi , tôi chỉ muốn cơn mưa kia đừng ngừng lại để người không nghe được giọt nước mắt tôi rơi . Đau khổ nhung nhớ lưu luyến cũng theo mưa kia đi mãi .

_ Người ta yêu nhau cần nhiều lí do ,nhưng tôi yêu người không cần lí do chỉ đơn giản là tôi yêu người. Nếu nước mắt xóa nhòa tất cả vậy tôi xin một lần được khóc thật lâu , giá như tôi có thể gom nổi buồn rồi đặt lên thuyền giấy để nổi buồn tan biến trong không gian.

_ Tôi biết yêu người là lỗi của tôi nhưng làm thế nào để ngăn con tim này ngừng yêu , hóa thành thiêu thân lao vào lửa bởi vì yêu người tôi không còn là tôi. Tôi chỉ muốn con tim này ngừng đập để không còn giọt nước mắt trong đêm , những giọt nước từ khóe mi khép kín mặn đắng nhưng người nào có hiểu bởi tim người nào có chỗ cho tôi . Yêu thương mong manh như cách hoa trong gió dù kiên cường nhưng vẫn chỉ là một cách hoa mỏng manh cố gắng để không bị gió cuốn đi nhưng làm sao được khi không còn đủ sức .

_Không phải không thể nói mà là người vô tâm chẳng hiểu cho tôi , ánh sáng đó người không dành cho tôi người cũng chẳng bao giờ thuộc về tôi . Mất đi người tôi như mất đi nguồn sống , tại sao không thử một lần nhìn về phía tôi để ánh sáng của người có thể cho tôi chút ấm áp để trái tim tôi có thể tiếp tục đập vì người , từng nhớ thương cứ dày xéo trái tim tôi trong đêm.

_Tôi giống như người theo đuổi ánh sáng nhưng nực cười vận mệnh trêu đùa càng đi lại càng xa, người vẫn ở đó nhưng sao tôi mãi vẫn không thể chạm được người .

_Ánh sáng rực rỡ ngoài trời kia tôi không cần tôi chỉ cần một chút ánh sáng của người để trái tim này ấm áp ,chỉ cần chút ánh sáng đó cũng đủ để sánh đôi bên nhau.

_Giống như cái cách mà người đã dùng để ươm mầm cho hạt giống yêu thương trong tim tôi . Tại sao không cho tôi những ấm áp tôi cần ,tại sao mãi chạy về phía chân trời xa xăm đó để tôi một mình lạc lõng trong đêm .

_Tầm mắt thu hết tất cả ánh chiều tự nhủ lòng không nhớ nhưng lại chẳng thể nào quên , cánh đào lạnh lẽo rơi xuống .

_Để hôm nay biển lòng ta mênh mong còn cố tỏ vẻ không đau không buồn nhưng tất cả đều là giả dối bóng đêm lạnh lẽo càng khiến nỗi nhớ nhung đong đầy như dòng sông hóa thành nước mắt bao lấy trái tim tôi.

_Hải đăng vẫn có thể phát ra ánh sáng dù cho có bão giông ,vẫn có thể chạy về chân trời nơi có nhưng tia sáng rực rỡ , nhưng thuyền nhỏ thì không thể nữa rồi không thể chóng chọi với giông bão và cũng không còn có thể thấy được phương hướng của ánh sáng . Giống như tôi không còn đủ sức để chạy theo phía sau người nữa rồi , tôi chỉ muốn nói dù thế nào tôi vẫn yêu người nhưng theo cách riêng của tôi .

_Lặng lẽ đặt tay người lên trái tim tôi , người có cảm nhận được không những âm thanh vụn vỡ như một chiếc ly thủy tinh người vô tình đánh rơi mỉm cười chua xót rồi nói với người rằng :

《Ở đây rất đau , đau đến không thể nào thở được .....cảm ơn người đã cho tôi yêu người lâu như vậy ,cũng xin lỗi vì đã yêu người 》

_Đôi môi chạm vào đôi môi người để cảm nhận được tình yêu của người dù đó không thuộc về tôi. Lần cuối cùng để tôi tham lam một chút hương vị của tình yêu , trong giấc mơ phải chăng người đã tìm được người ấy , đôi môi người khẽ gọi tên người ấy dù chỉ một khoảng khắc ngắn ngủi đó cũng đủ làm tôi đau đến bản thân không thể đau thêm được nữa . Một dòng nước ấm nóng chảy xuống đôi môi kia cố nở nụ cười giả tạo đến đáng thương rồi thì thầm với người cũng như đang nói với chính bản thân :

Người tôi yêu ơi ! Tôi mệt rồi

《Không còn đủ sức để có thể chạy theo người nữa rồi ,dù biết là không thể nhưng mong người hãy nhớ rằng :

_Tôi !! vẫn còn phía sau người để chờ người quay về thắp lại ánh sáng trong tim tôi

_Khi nỗi nhớ xuyên qua đêm vắng hóa thành từng con dao đâm vào trái tim đau thương , khi người quay bước đi khuất lấp trong biển người rộng lớn nỗi cô đơn chẳng thể xóa nhòa , bao tổn thương , bao nhiêu yêu biết bao sâu đậm tình nồng cuồng loạn phóng khoáng buông lơi . Nước mắt rơi tình ta tan vỡ mất đi người tôi mất cả trái tim ..........

Năm tháng chầm chậm
Vung đầy tay áo người thương

Hương thơm nhè nhẹ bay vào trong nước

Hoa đào lặng lẽ rơi

Chỉ cần một đóa nở rộ trong lòng
Cũng đủ để bên nhau

Không phải không thể nói

Là tôi không dám nói

Không phải không thể nói

Là người chẳng chịu hiểu cho tôi

Không phải không thể nói

Cánh đào lặng lẽ rơi ................

Hoàn》
#NamJin912

(*^__^*)_____\\\\_____\\\\(*^__^*)

Cmt+☆¤ nha cả nhà ¤♡♡♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namjin912