Chương 4: Tóc Bạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch!

Đẩy cánh cửa bước ra ngoài, Tsuna lau lau mồ hôi trên trán mà thở phào nhẹ nhõm. Thật là đáng sợ cô còn chưa hiểu chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thì đã bị Hibari- senpai lôi vào phòng kỉ luật.

Nào là phổ biến đủ thứ, rồi lâu lâu lại nhìn cô sau đó nhếch môi cười đã thế còn xoa xoa tóc cô nữa chứ. Làm ơn đi dù cô có biến trở lại thành con gái đi nữa thì giới tính của cô vẫn thẳng nhá. Thẳng như cái sân bay luôn.

Tsuna vừa đi vừa càu nhàu, nhân sinh nhiều lúc đúng là thật mệt mỏi mà. Lúc là trai thì bị vùi dập lên vùi dập xuống lúc làm gái thì lại được để ý hết mực.

Bây giờ cô cũng muốn bắt đầu hoài nghi nhân sinh từ từ rồi.

Tại một góc khuất nào đó dõi theo bóng lưng Tsuna, đến khi thân ảnh của cô biến mất mới bước ra. Yamamoto tầm mắt âm u nhìn vào cánh cửa phòng kỉ luật.

"Hn! Động vật ăn cỏ đây không phải là nơi ngươi tùy tiện đến.", yên vị từ trong phòng bước ra, nhìn đến Yamamoto yên lặng lên tiếng cảnh cáo Hibari.

Ha ha~

Không có chút ý tứ sợ hãi, Yamamoto chỉ cười cợt cho qua vài cái. Bỗng nụ cười vụt tắt mà trở lên lạnh lẽo khó đoán, hắn từ từ bước đến đối diện với Hibari. Phun ra hơi thở lạnh.

" Tránh xa Tsuna ra, cậu ấy không phải là người mà Senpai có thể động đến."

Nhếch môi, đồng tử đen láy sâu thẳm đến rợn người," ngươi không có quyền ra lệnh cho ta."

" đây không phải mệnh lệch mà là đều vốn dĩ."

Giọng điệu của Yamamoto nặng đi trông thấy.

" Senpai không có tư cách nói lời yêu thích với cậu ấy. Bất quá chỉ nhìn qua vẻ bề ngoài hiện nay của cậu ấy mà như vậy mà thôi. Còn em là yêu thích cậu ấy dù có là ở trong lớp vỏ bọc nào đi chăng nữa."

Dứt lời không kịp để cho Hibari phản ứng Yamamoto quay người bước đi. Tầm mắt hắn lóe lên một tia sáng, tay hắn bất giác nắm chặt.

Tsuna chỉ có thể là của một mình hắn, một mình hắn mà thôi. Vì hắn là người duy nhất ở bên cậu ấy từ trước đến nay.

"Ngu xuẩn."

Hibari hắn hừ lạnh, cũng không ai biết được rốt cuộc bây giờ hắn đang suy nghĩ điều gì trong đầu nữa.

Tình yêu sao? Bất quá cũng chỉ là một rào cản mong manh mà thôi. Dễ rung động nhưng cũng dễ hết rung động.

Và chỉ có người đắm chìm sâu nhất mới là kẻ chịu nhiều tổn thương nhất.

Mà khi đã ngu ngốc rơi vào nó thì trong mê cung đó nào ai có ngộ được ra chân lí đó nữa đâu.

..........

Một lát sau Tsuna cũng đã yên vị ngồi vào ghế ngồi của mình trong lớp học, tất nhiên cô cũng phải học quen dần ánh mắt mà mọi người trong lớp dành cho bản thân.

Ách?

Tsuna sởn cả gai ốc khi có cậu bạn nhìn cô chằm chằm rồi chảy nước dãi. Thật đáng sợ mà!

Co người lại, Tsuna quyết định nằm gục xuống bàn mà bỏ quên đời. Chấp nhận nhân sinh từ nay đã chẳng có gì mặn mòi nổi nữa bằng việc bản thân chuyển đổi giới tính.

Reng reng.

Tiếng chuông vang lên, vừa lúc Yamamoto bước vào lớp. Hắn chỉ nhìn Tsuna một giây rồi bước vào chỗ ngồi của mình. Ngay giây lát sau thì thầy giáo cũng bước vào lớp và theo sau đó là một nam sinh điển trai tóc bạc, một nét đẹp đầy hoang dã.

Ngay tức khắc đó cả lớp yên lặng đi trong thấy, nhưng yên lặng đó giây tiếp theo đã bị tiếng gào thét của đám con gái đang trong thời kì rụng trứng vang lên.

"Aaaaaaa đẹp trai chết mất."

" Trời đất quỷ thân ơi sao ông trời lại có thể tạo ra một người đẹp như vậy...."

" nam thần cầu nhìn em lấy một lần!!!!"

" mình muốn sinh con cho cậu!!!"

"....."

Trong tiếng gào hét đó còn pha tạp theo tiếng hừ đầy căm hờn của chúng nam sinh.

Chết tiệt tên đó có gì đẹp đâu mà tung hộ thành nam thần. Bọn hắn còn đẹp hơn nhiều.

Nếu chúng nữ sinb mà nghe thấy tiếng lòng của chúng nam sinh trong lớp nhất định khinh thường một tiếng. Về mà soi gương đi mấy người, đã đẹp không bằng ai mà còn ảo tưởng.

Riêng Yamamoto vẫn tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. Hắn chỉ lo lắng mà nhìn sang Tsuna, thấy cô không có biểu cảm cho thấy sự hứng thú nào mà im lặng thở phào trong lòng. Khóe môi hắn khẽ cong, vẫn Tsuna của hắn là nhất.

Thực ra Tsuna hắn ngoài mặt vậy thôi chứ trong lòng cũng gào thét dữ dội lắm. Nhưng không phải gào thét vì cậu học sinh mới mà vì chúng nữ sinh.

Mấy người làm ơn bớt bớt đi được không!! Nhặt chút liêm sỉ còn sót lại mà đi làm người đi!!!

Liêm sỉ từ lúc nào mà không còn đáng một xu chỉ vì trai vậy?!!

Tsuna vỗ trán con gái đúng là sinh vật khó hiểu đến đáng sợ.

Nhưng Tsuna quên mất một việc bản thân bây giờ cũng tính là con gái, chẳng khác nào hắn đang gộp cả bản thân mình vào cả.

"Tch! Câm miệng vào!", cậu nam sinh nhíu mày khó chịu mà gầm lên. Một lũ sinh vật phiền phức.

Cả bầu không khí bỗng nhiên lạnh ngắt như tờ. Chúng nữ sinh nuốt nước miếng, lặng lẽ ngồi xuống.

Đẹp thì đẹp trai thật nhưng thuộc thành phần thiếu niên bất lương thì phải.

Nhưng mà thật sự vẫn ngầu quá đi mất thôi. Chúng nữ sinh hai mắt hình trái tim hiện rõ trên mặt.

"Được rồi, được rồi.", thầy giáo khẽ ho khan một tiếng, quay sang nói với học sinh mới, "em giới thiệu bản thân mình đi."

"Gokudera Hayato đến từ Ý.", ngắn gọi một câu giới thiệu, Gokudera hắn vò tóc ," chỗ ngồi của tôi ở đâu?"

" Bên kia.", run run chỉ về phía bàn trống, thầy giáo cảm thấy bát lương từ nghề giáo cũng thật nhiều đắng cay khi vớ phải vào học sinh như này.

Hừ lạnh một tiếng Gokudera đi xuống phía dưới, đi đến gần Tsuna thì hắn dừng lại. Hất mặt hằm hằm nói.

"Ngươi là Sawada Tsunayoshi?"

"Vâng.", vẫn chưa hiểu gì hết Tsuna ngơ ngác gật đầu.

Biểu tình đầy ngây thơ đó khiến cho Gokudera đơ người vài giây, tay theo quán tính sờ sờ mũi. Thấy không có gì khác thường mới yên tâm bỏ xuống.

Và ngay tức khắc di chuyển mắt xuống dưới và đập vào mắt hắn là...

Tí nữa thôi Gokudera vứt bỏ cái biểu cảm ngầu lòi của mình mà gục xuống.

Thân thể hắn run run, trừng mắt nhìn Tsuna quát.

"Tan học ra ngoài sân vườn gặp ta!"

Quát xong hắn đi đến chỗ ngồi của mình nhưng bước chân hắn khựng lại ngay lập tức khi cảm nhận rõ được có hàng trăm ánh mắt sát khí quăng về mình.

Đến cả chúng nữ sinh thái độ cũng thay đổi mà nhìn hắn lạnh băng.

Căn phòng lạnh đi trông thấy.

Tên đó là cái thá gì mà dám nói vậy với tiểu thiên sứ khả ai của bọn họ? 

Đẹp  trai thì đã sao? Còn không bằng một góc của tiểu thiên sứ.

" này tên kia ngươi ăn nói cho cẩn thận vào!"

" tiểu thiên sứ không có nghĩa vụ phải nghe theo lời ngươi!"

" đẹp mà nhân cách hãm thì cũng như nhau mà thôi."

" ngon thì vào tay đôi với lũ con trai bọn ta đây này, việc gì phải đi đe dọa tiểu thiên sứ nhà ta."

"Nếu không cần học ở lớp này thì biến nha chẳng ai níu kéo đâu."

"......."

Cứ như vậy sự kiêu ngạo của Gokudera bị dìm chết trong đống nước bọt.

Riêng Yamamoto vẫn ngồi yên đấy không có phản ứng gì nhưng tươi cười sát khí đó đã hoàn toàn bám đứng lại hắn.

Bạn học sinh mới này thật có ý tứ đâu~

Ha hả đánh chủ ý lên người Tsuna~

Vậy thì đừng nghĩ đến việc lành lạnh trở về nhà.

Hắn không ngại tay dính máu, chỉ cần cho hắn một lí do. Và tên này chính lại là tên ngu ngốc khi đụng đến điểm mấu chốt của hắn.

.......

Ta về rồi đây, còn ai nhớ ta không? Văn chương lâu ngày không đụng cộng theo học tiếng nên ngày càng xuống dốc rồi.

Thất tình nên quay trở lại đây tìm lại bản thân vô lo vô nghĩ của quá khứ. Không phải để ý đến bất cứ vấn đề gì nữa.

Quay đi quay lại vẫn chỉ có mảnh đất màu cam này mới có thể là chính mình , cũng là nơi yên bình nhất😊 mọi người, lần này sẽ không đi nữa đâu😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro