Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, all chi 10027

Gần đây, Tsuna rất kỳ quái!

Ta xoa cằm, hai mắt mê man mà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập vui vẻ của con trai nhà mình, trong đầu không không ngừng suy nghĩ, a, khuôn mặt Tsuna tươi cười hảo khả ái, trên mặt đỏ ửng cũng hảo khả ái, thân thể nho nhỏ mềm mại hảo hảo ôm a! Đừng lại đừng lại! ! Hiện tại đây cũng không phải điều cần quan tâm.

Nhận thấy được ta lại muốn sai phương hướng rồi, vội vã lấy lại tinh thần, bắt đầu nhớ lại gần đây Tsuna rất kì quái.

Từ ngày đó lúc Tsuna gọi ba ba, con trai đã thay đổi hẳn, trở nên vui vẻ hơn, nụ cười luôn luônn hiện trên mặt, mỗi trưa luôn luôn không biết tung tích, đến chạng vạng mới về, hơn nữa trên mặt mỗi lần đều có kỳ quái hồng ấn, lúc hỏi con trai lại nói không cẩn thận bị cành cây quất vào, thế nhưng nhìn qua ngược lại không quá giống a! Ngược lại như là hôn môi quá lưu lại vết tích...

Hôn môi? ? ! ! ! ! Ta bật người đánh cái rùng mình, nghĩ đến một cái đáng sợ suy đoán, lẽ nào Tsuna gặp phải tên nhóc lừa đảo nào sao? Ôi, thượng đế ! Vì sao nhi tử Sawada Iemitsu luôn luôn được hoan nghênh như thế a! Tuy nói nhi tử được hoan nghênh, làm ba mẹ hẳn là phải kiêu ngạo mới đúng, thế nhưng then chốt là Tsuna đào hoa tất cả đều là nam nhân a! Làm ba mẹ vui vẻ mới là lạ, phải biết rằng ta thế nhưng một người địa cầu tư tưởng thuần khiết chính thống a! Kết hôn sinh tử mới là nam nhân nghĩa vụ a! Tsuna ngươi hiểu chưa? Ba ba là như vậy lo lắng tiền đồ của con, lo lắng hạnh phúc của con a!

"Ma ma, ba ba, con đi ra ngoài chơi!" Thanh âm Tsuna mềm mại nhu nhu tại ta bên tai vang lên, ta thói quen mang lên khuôn mặt tươi cười, cùng nhi tử vẫy tay nói lời tạm biệt, nhìn thân ảnh kia càng ngày càng xa nho nhỏ, ta do dự, vẫn là quyết định theo sau tra rõ sự việc, Tsuna, con không nên trách ba ba a! Ba ba làm như vậy cũng là vì tốt cho con a!

Trong lòng vì chính mình theo dõi tìm tìm được lý do tốt sau, ta nhẹ nhàng khẽ đi theo sát phía sau Tsuna, Nana ở sau cười đến thiên nhiên, tự nhủ nói, "Tsuna mang về tới bạn mới lớn lên thật đẹp trai, cùng Tsuna thật xứng nga..."

Nếu như ta nghe được Nana nói, nhất định sẽ tức giận đến đấm ngực, kia là chuyện khi nào a! Vì sao thân là người thân cận nhất của Tsuna ( tự nhận là ) ta lại không biết a!

Màn ảnh quay lại bên này

"Byakuran - nii! Byakuran - nii!" Quen thuộc con đường đi vào rừng rậm lý, đi tới một thảm cỏ, cao giọng la lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng , mắt to tràn đầy hưng phấn cùng không muốn xa rời, có thể nhìn ra được nhi tử đối cái tên Byakuran - nii hảo cảm không nhỏ .

Trốn ở cách đó không xa đại thụ, ta rất vô vị mà hừ một tiếng, Tsuna, con quả nhiên cùng một thằng nhãi ranh không biết từ nơi nào chui ra tới hỗn cùng một chỗ, hừ, cái tên tiểu quỷ kêu Byakuran, ngươi tốt nhất không nên ôm suy nghĩ hạ lưu mà tiếp cận Tsuna của nhà ta, Tsuna của nhà ta có ta bảo hộ, ta tuyệt đối sẽ không để cho người khác chạm tới một sợi tóc của con trai !

Dưới oán niệm của ta, cái tên tiểu quỷ kêu Byakuran rốt cục đi ra, hắn đang cầm một túi không biết là vật gì, từ thụ động ẩn dưới tàng cây đi ra.

Thụ động? Ta xoắn suýt mà nhìn hắn quỷ dị lên sân khấu phương thức, đương thấy hắn khuôn mặt thì, ta càng thêm q xoắn suýt!

Vì sao Tsuna gặp phải toàn đám tiểu quỷ đẹp trai như vậy, Xanxus, Yamamoto Takeshi, Hibari Kyoya không cần phải nói, mấy đứa trẻ ngoài quốc dung mạo vì sao tốt như vậy a! Phát dục cũng so với bạn cùng lứa tuổi cao hơn rất nhiều a! Tâm tính càng không cần phải nói, knhìn cái kia gia hỏa trong mắt tà quang ta chỉ biết hắn chắc chắn không phải người tốt.

Ta nhận xét không phải là do cảm tính, tuy rằng trắng bạch đích xác không là cái gì người tốt!

"Byakuran - nii!" Thấy hắn đi ra, Tsunayoshi rất là hưng phấn mà chạy đi tới, trên khuôn mặt nho nhỏ khả ái tràn đầy vui sướng vẻ, bé con vươn tay bám lấy cánh tay hắn, nãi thanh nãi khí mà kêu lên, đôi mắt trát nâu thủy nhuận chớp chớp, ánh mắt lưu chuyển, nhìn qua rất là linh động.

Tsuna, con sao có thể dùng như thế biểu tình khả ái khiến người phạm tội đối mặt người khác a! Như vậy sẽ làm người nhịn không được tưởng bắt cóc của coni, có biết hay không a! Ta tại thân cây phía oán niệm mà cắn khăn tay, nội ngưu đầy mặt.

"Xin lỗi, Tsunayoshi - kun, đã muộn lắm sao?" Thấy được mặt đáng yêu của người mình thích, Byakuran cũng là rất vui vẻ, sờ sờ mái tóc màu hạt dẻ mềm mại, đôi mắt màu tím nhạt tràn đầy ôn nhu cùng sủng nịch, khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy áy náy.

"Ân, không quan hệ! Byakuran - nii!" Đối với hắn đến muộn, Tsunayoshi tựa như không thèm quan tâm ,ngẩng đầu đối hắn ngọt ngào cười, đôi mắt nâu chớp chớp, có chút khẩn trương nói, "Byakuran - nii, anh nói mang em đi bên hồ chơi, chúng ta nhanh đi có được hay không!"

"Tốt! Nhưng mà..." Byakuran rất là sảng khoái mà đáp ứng rồi, chỉ là hắn nói xong lời cuối cùng thì dừng lại, con ngươi tím nhạt hiện lên một tia bất đắc dĩ, nhìn bé con ngây thơ trước mắt, thở dài, khuôn mặt tự tiếu phi tiếu, khóe miệng nhếch lên hiện ra một nụ cười tà mị rõ ràng không có hảo ý, "Tsunayoshi - kun, em có đã quên cái gì không?"

"?" Tsunayoshi nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ, suy nghĩ một chút, sau đó mới bừng tỉnh đại ngộ mà vỗ tay kêu lên, "A! Đúng rồi, quên !"

Byakuran rất là thoả mãn mà nở nụ cười, sau đó trong ánh mắt khó hiểu của ta, Tsuna kiễng đầu ngón chân, tại khuôn mặt tuấn mỹ của hắn thượng hé môi, nhẹ nhàng cắn, sau đó liếm liếm chỗ hắn bị cắn, Byakuran cũng dựa theo động tác bé cắn một chút bé con, từ hai người thành thạo động tác, này đã không phải lần đầu tiên ...

Lần thứ hai tình thiên phích lịch, ta mở to hai mắt, sững sờ ở tại chỗ, thân thể bắt đầu tại chỗ gặp đông cứng, sau đó hòa theo gió bay, lúc nào Tsuna lại cùng một cái thằng nhóc đáng ghét lai lịch bất minh cùng một chỗ , vì sao ta sẽ không biết, vì sao Tsuna tới bây giờ vẫn chưa nói cho ta biết, ba ba tại lòng con trong mắt con lại là kẻ không đáng tin vậy sao, Tsuna, con nói a! Ba ba nhất định sẽ sửa đổi tới được.

Ta ôm thân cây oán niệm tận trời mà hô, thế nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ xuất hiện trước mặt hai người, một tháng trước Tsuna lạnh lùng đã làm cho ta ăn vị đắng, giáo huấn khó quên, ô ô, trên thế giới thống khổ nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi , Tsuna, vì sao con không hiểu ba ba chứ!

Không nói bên này, Tsunayoshi rất là vui vẻ mà lôi kéo tay Byakuran, cùng nhau ở trong rừng rậm du ngoạn , mà ta bám sát ở phía sau nhìn bọn họ chằm chằm, nhìn hành động thằng nhãi tóc bạc sau, ta lần thứ hai kiên định ý nghĩ trong lòng.

Cái tên tiểu quỷ qnhấtđịnh là muốn nhúng chàm Tsuna nhà ta, không được, ta nhất định phải cho Tsuna rời xa hắn, Tsuna khả ái nhà ta mong ước nhất định phải là cái hoạt bát thiện lương nữ sinh mới được, yên tâm đi, Tsuna, ba ba tuyệt đối sẽ giúp đỡ con thoát đi địa ngục vô hạn này đi!

Cúi đầu nắm quyền hạ quyết tâm sau, ta lặng lẽ chạy về nhà, bắt đầu ở trên bản đồ thế giới tìm kiếm các quốc gia có nữ hài tử tốt nhất, đẹp nhất, cuối cùng, ta quyết định sẽ tới Hà Lan.

Nghe nói Hà Lan bên kia bầu không khí tốt, Tsuna khả ái nhà ta ở đó nhất định rất được nữ hài tử hoan nghênh , bất quá ta nhất định phải làm cho tâm trí Tsuna đặt ở chỗ nữ hài tử mới được, như vậy Tsuna tài năng cảm nhận được nữ hài tử ôn nhu thiện lương, hoạt bát khả ái.

Với hiệu suất cao nhất, ta nửa đêm lại mang đi Tsuna cùng Nana bay đến Hà Lan, chỉ là lần này, ta đặc biệt đánh thức Tsuna, lừa con trai bạn mình đã đi, có thể sau này mới gặp lại được, ngoài ta dự liệu, Tsuna dĩ nhiên tin, tuy rằng rất là khó hiểu, bất quá ta còn là rất vui vẻ mà dẫn dắt Tsuna rời khỏi Canada ...

Tsunayoshi cô đơn mà nhìn đám mây bên cửa sổ, ngực rất là tịch mịch cùng bi thương, Byakuran - nii, ngươi rốt cục ở nơi đâu trên trời, Tsunayoshi sẽ rất nhớ anh, sau này tới một ngày em không còn vô dụng , anh sẽ từ thiên đường hạ xuống khen ngợi em chứ?

Mà buổi chiều ngày mai, đợi rất lâu khiến Byakuran không kiên nhẫn chạy khỏi rừng rậm, đi tới căn phòng nghỉ đầy tinh xảo đó, thấy cảnh người không nhà trống, kẹo đường yêu quý cũng vì giận dữ mà niết hỏng ở lòng bàn tay, hai tròng mắt tím nhạt dâng lên căm giận ngút trời...

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: 10027 ngắn một chút a! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro