Một ngày
gió chiều trôi dạt
đào rơi trên sân gác
em lặng yên nhìn nỗi buồn cánh hạc
chợt nhớ ra
anh thuộc về người khác
em cười
thanh xuân đi lạc
em của mười bảy năm nay
nghĩ về anh dạo này
những đêm độc thoại với mảng tường vôi trắng
rằng cả cuộc đời
em đã sống bằng lời nói dối
đào rơi trên sân gác
xuân tàn trong lòng tay
em kể
anh hay.
28.05.17
#gừng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro