Khúc song tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 1
Tiết trời mùa thu đã chuyển đổi cái không khí này giống như là sự giao mùa giữa mùa thu mát mẻ với mùa đông lạnh lùng và bí ẩn. Tại một căn biệt thự màu trắng sang trọng và thanh lịch nhưng cũng không kém phần đáng sợ, trên khung cửa sổ của tầng lầu thứ hai đã thấp thoáng một khuông mặt có vẻ u buồn của một người con gái. À! Không! Trước đêm hôm qua cô chính là người con gái trong sáng nhưng còn bây giờ cô đã trở thành một người phụ nữ. Người phụ nữ của Đào Vân Nhiên, anh là một nhà tài phiệt rất có quyền lực, không chỉ như vậy phía sau anh còn có một thế lực rất đáng sợ điều này cũng đồng nghĩa với việc không ai dám chống lại anh. Bỗng từ trên cầu thang một người đàn ông cao lớn xuất hiện, chiếc áo sơ mi may theo kiều cổ điển, thiết kế cổ tay lật lộ rõ một nửa cánh tay thon dài, thấp thoáng nhìn thấy dấu móng tay bấu chặt của phụ nữ hằn trên đó. Ba khuy áo trên cùng của áo sơ mi được mở tung, thấy rõ những vết thâm tím trên sương quai xanh của anh, tuyên bố một cách rõ ràng một cuộc làm tình vừa mới kết thúc. Anh vốn sở hữu một khuôn mặt rất u tú, lại vừa mới thoát khỏi vòng xoáy của ái tình, vẻ gợi cảm và mờ ảo vẫn còn chưa tiêu tan hết.
Anh từ từ tiến gần về phía cô tiếng bước chân nhẹ nhàng. Đột nhiên một đôi bàn tay lạnh từ từ đặt lên vai cô, bất giác giật mình cô vội đẩy tay ra, khuôn mặt anh sầm lại pha một chút thất vọng và bực tức anh không ngờ cô lại từ chối anh. Cô đứng dậy cúi người như một nha hoàn trong nhà khiêm tốn chào anh: " Chào anh! Đào thiếu gia", anh sững người hang loạt suy nghĩ trong anh vụt qua... Khóe miệng anh nhếch lên, nhanh như cắt anh nắm lấy tay cô siết chặt, khuôn mặt lạnh lùng nhưng vẫn thấy được sự giận giữ trong đáy mắt anh " Em gọi tôi là gì? Đào thiếu gia sao?..." Cô rùng người khuôn mặt xanh xao rõ rệt nhưng anh vẫn siết chặt tay cô " Sau bao nhiêu chuyện xảy ra như vậy em vẫn coi tôi là thiếu gia của em sao?" cô sợ hãi rung lên sự sợ sệt ấy thể hiện rõ trong lời nói: " Vâng... thưa...! Đào thiếu gia" anh tức giận quăng thẳng cô lên chiếc ghế sofa, anh quay người bước thẳng đến cửa ra vào lắng sự tức giận xuống anh dùng một thái độ vô tình nói với cô: "Được thôi! Nếu cô đã muốn làm nha hoàn của tôi như vậy, tôi sẽ đáp ứng cho cô nhưng sẽ không dễ dàng vậy đâu. Cô sẽ làm một nha hoàn thỏa mãn dục vọng của tôi. Tôi sẽ cho cô hai sự lựa chọn một là nha hoàn bị dày vò như tôi nói còn hai là làm người phụ nữ của tôi. Tôi cũng không cần cô trả lời vội hãy suy nghĩ cho kỉ vào".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro