Hay mình buông ra nhé, em ơi ?
Thở làm chi khi đời làm hấp hối
Sống làm chi khi chỉ thấy thêm tồi
Nhắm mắt lại, em sẽ được thảnh thơi
Hay mình biến mất nhé, em ơi ?
Bản thân em em tự mình hiểu thấu
Đâu ai cố để hiểu cho nhau
Em có buồn, cũng chẳng ai dành dỗ
Phải chăng cuộc đời này quá tàn
Nhẫn tâm chà đạp cánh hoa tan
Tâm hồn em giờ thành trời tan nát
Nước mắt em tuôn xuống chẳng thể cạn
Em đau rồi thì có chi đâu ?
Cũng có ai muốn biết nỗi sầu
Em mang theo hàng ngàn vết máu
Rỉ lại trong trái tim thật sâu
Da thịt em đầy vệt xanh tím
Tạo thành bởi những vết đâm kim
Tha thiết gì em phút cuối mặc niệm
Ôi trần thế, mắt em đã lim dim...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro