chàng thơ và họa sĩ; toànbigshark

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tại khung cảnh lãng mạng nơi paris ngày ấy, hắn gặp em trong chiều phố đã sáng đèn. người xinh đẹp, rạng ngời như những đóa hồng trắng, vẻ ngoài thuần khiết đấy của em làm lòng hắn rung động. ôi trời ạ, đã bao lâu rồi hắn mới cảm nhận lại được những xúc cảm dạt dào này? chẳng nhớ nữa...

hắn từng rất yêu hội họa, cái mà làm cho con người ta đắm chìm từng chút một vào những bức tranh đẹp đẽ, hòa trộn cảm xúc với từng đầu bút đọng lại trong tranh. cái cảm giác được thỏa mãn vẽ ra những câu chuyện của mình, ôi thật tuyệt đẹp làm sao, những dòng màu trên từng tấm canvas như cứu rỗi cuộc đời vốn không mấy tươi đẹp của hắn.

nhưng những cảm xúc ấy bây giờ, chúng đơn giản là đã đi sâu vào quên lãng. hắn nhận thấy mình sẽ không bao giờ cầm cọ được nữa, mọi thứ lúc đó, đối với hắn đều không mang lại sự dâng trào trong đầu hắn, chúng chỉ đơn giản là những đồ vật, sự vật bình thường, không hơn không kém. cuộc sống hắn lại rơi vào bế tắc, không bạn bè, không người thân, một mình đơn côi tại nơi thành phố xa hoa và lộng lẫy này. cứ tưởng hắn sẽ không thể có lại những xúc cảm ngày trước, cho đến khi hắn gặp em - thiên thần đã cứu rỗi cuộc đời hắn.

như thể định mệnh đã sắp đặt cho hắn và em được gặp nhau. hắn như bị hút hồn ngay từ lần đầu cả hai chạm mắt, và đã từng tự hỏi rằng em có phải là thiên thần được thiên giới phái xuống không? giọng nói em dịu dàng, ngọt lịm như thể những viên đường trong tách cà phê đắng. luôn làm hắn "ám ảnh" không thể không ngừng nghĩ đến. em là chàng thơ trong bức tranh, vẻ đẹp của em thơ mộng như những cánh rừng hoa nơi địa đàng. đôi mắt lóng lánh đầy sao trời ấy làm hắn vô tình cuốn vào mộng đẹp mà em tạo ra.

dưới nơi ánh đèn chiếu rọi xuống đôi ta ngày hôm ấy, hắn biết tim mình đã bị chiếm lấy từ lúc nào chẳng hay...

-

-

-

"này bigshark, ông có biết từ lúc gặp ông, tôi đã chắc chắn rằng ông là định mệnh của đời tôi chưa?"

"...thật ra là, từ lần đầu gặp ông, tôi cũng biết ông chính là cả phần đời còn lại của tôi rồi"









một ngày mà gia tài ấy vun vén đôi ta,

dù rằng ngày ấy xa lạ thì đoàn tàu cuối ga vẫn còn một người vẫn miệt mài trong đợi,

nguyện trao hết cho em thổi hồn vào đây,

một vầng áng đôi mình...

vạt thơ áng còn vinh...

vạt thơ áng đôi mình...

đôi thơ họa vinh

================

:))

chúc một ngày tốt lành ❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro