Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“ Tống Á Hiên, anh đừng chạy nhanh như vậy sẽ ngã đó. “

“ Tống Á Hiên anh lại đây, xem hôm nay em mang gì cho anh này ? “

“ Tống Á Hiên anh nhìn kìa những ngôi sao đêm nay thật đẹp, giống như lúc anh nhảy Vũ Khúc Thiên Nga Trắng. “

Lưu Diệu Văn một lần nữa tỉnh dậy giữa rất nhiều hồi ức. Tống Á Hiên đã rời đi chỉ còn lại Vũ Khúc ngày hôm đó.

Cuộc đời này có rất nhiều cuộc hội ngộ nhưng cuối cùng đành phải chia ly. Người rời đi mang theo giấc mộng thuở thiếu thời. Ký ức kia giống như dãy thiên hà, càng lúc càng xa, cách nhau hàng vạn năm ánh sáng.

Nhìn thấy sự rực rỡ của bầu trời sao mới phát hiện người chính là hy vọng của nhân gian.

_Miên Đông Niên_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vănhiên