Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cao trào a?" Sáp Kỳ ôn nhu nói, Châu Hiền gật gật đầu, thật muốn kiếm cái lỗ chui vào quá!

"Thoải mái không?" Sáp Kỳ tiếp tục hỏi.

"Sáp Kỳ!" Châu Hiền hắn giọng, mặt đỏ bừng! Sao cứ bắt nàng trả lời những vấn đề đáng thẹn như vậy. Nhưng vừa quay đầu lại, Chiên Vân liền hôn nàng, tay lại bắt đầu di động trên người nàng, dần đi xuống.

"Sáp Kỳ!" Châu Hiền một mặt chịu đựng dục vọng lại bị khơi mào, một mặt kêu lên.

"Nàng đã nói, nàng muốn trở thành thê tử chân chính của ta mà, nàng muốn đổi ý sao?" Sáp Kỳ nói, Châu Hiền nhanh chóng lắc đầu.

"Nàng là của ta, Hiền nhi!" Sáp Kỳ nói như bị mê hoặc, tay đã đến bên trong đùi, chậm rãi dời lên trên.

"Sáp Kỳ!" Châu Hiền nỉ non, nhắm hai mắt lại. Trở thành thê tử của nàng, về sau tuyệt đối không hối hận, nàng chính là người mình yêu!

"Hiền nhi, sẽ có chút đau, cố chịu một chút, được không?" Sáp Kỳ ôn nhu hỏi.

"Ân!" Châu Hiền nhu thuận gật gật đầu, được Sáp Kỳ ôn nhu săn sóc mà cảm động!

Tay Sáp Kỳ nhẹ nhàng phủ lên hoa thần, khiêu khích nơi vào tiểu huyệt, vẫn tìm tới nơi nhô lên nho nhỏ kia, nhe nhàng đè lên.

"Sáp Kỳ— ân- ân— a- ân— ân, a— Kỳ— ân— ân—" Châu Hiền gắt gao ôm lấy, thân thể để mặt cho Sáp Kỳ vũ động.

"Châu Hiền, nơi đó của nàng thật ẩm ướt!" Sáp Kỳ ở bên tai Châu Hiền phiến tình (khơi gợi dục vọng) nói.

"Sáp Kỳ, cho ta!" Châu Hiền lớn mật nói. Sáp Kỳ mỉm cười, đem một ngón tay chậm rãi đi vào.

"Nga— ân, Sáp Kỳ- ân—" Châu Hiền thỏa mãn ngâm dài. Ngón tay chậm rãi co rút, Châu Hiền phối hợp vặn vẹo mông, không ngừng rên rỉ.

"A- Sáp Kỳ— ân— sâu hơn- a- sâu hơn nữa—" Châu Hiền vô thức rên rỉ nói, vặn vẹo mình, muốn đưa ngón tay vào sâu trong cơ thể.1

"Vậy nàng cố chịu một chút!" Sáp Kỳ ôn nhu dặn dò. Lại đưa thêm một ngón tay vào.

"A!"12

Hai ngón tay từ từ đi vào lui ra, chậm rãi đẩy mạnh một cái, ngón tay bị bên trong Châu Hiền hút vào khiến Sáp Kỳ cũng sắp phát điên rồi. Bỗng nhiên đụng tới một lớp màng mỏng, Châu Hiền cũng hô lên một tiếng đau.

"Hiền nhi?!" Sáp Kỳ lo lắng nhìn về phía Châu Hiền.

"Tiếp tục, Sáp Kỳ, ta là thê tử của ngươi, Sáp Kỳ!" Châu Hiền thâm tình nói. Nàng biết từ thiếu nữ biến thành nữ nhân, từ công chúa Bùi quốc biến thành thê tử Sáp Kỳ, là phải chịu đau đớn như thế nào. Nhưng nàng nguyện ý, bởi vì nàng muốn làm thê tử của Sáp Kỳ.

"Ân!" Một tiếng kêu đau,đau nhức dưới hạ thân khiến Châu Hiền toát một tầng mồ hôi lạnh trên trán. Sáp Kỳ cũng cắn chặt răng, một đường phá tan nơi đó, nhìn vẻ mặt thống khổ của Châu Hiền cũng khiến nàng đau đớn không thôi.4

Dùng sức hôn Châu Hiền, sợ nàng sẽ cắn bản thân. Tay cũng không rảnh mà trêu chọc nhũ tiêm của nàng, muốn dời đi lực chú ý của nàng.

"Bớt đau chưa?" Cảm giác được chuyển động nhẹ nhàng của nàng, Sáp Kỳ mới buông ra hỏi.

"Ân, tiếp đi!" Châu Hiền gật đầu nói. Cảm giác đau đớn đã muốn biến mất, lập tức khoái cảm tràn lên không thể khống chế được. Sáp Kỳ nghe vậy, ngón tay chầm chậm di chuyển, thấy trên mặt Châu Hiền quả thật không còn vẻ thống khổ, nàng mới mạnh dạn chuyển động.

"A a— Kỳ— a— không- không được- ân— a- a— Vân—" Châu Hiền vặn vẹo cơ thể phối hợp với chuyển động của Sáp Kỳ. Cảm nhận được nơi sâu trong tiểu huyệt của Châu Hiền hút lấy ngón tay mình, cảm thấy vách tường bên trong dần buộc chặt lấy ngón tay mình, càng liên tục ma xát với ngón tay mình. Sáp Kỳ hưng phấn không thôi, giống như một chiến sĩ trên chiến trường chiến đấu quên mình, ra sức ra vào.

"A— a— a— a a— a a— a a a—" Thân thể Châu Hiền đột nhiên căng thẳng. Ngón tay Sáp Kỳ bị kẹp chặt, mật dịch nóng bỏng tưới lên đầu ngón tay Sáp Kỳ. Sáp Kỳ chỉ cảm thấy trong lòng thư sướng (khoan khoái dễ chịu).

Châu Hiền mở mắt đã bị nước mắt che phủ nhìn Sáp Kỳ, hai người đều hít thở dồn dập. Ngón tay Sáp Kỳ vẫn nằm ở trong thân thể Châu Hiền, cùng Châu Hiền hưởng thụ dư vị cao trào, nhẹ nhàng hôn Châu Hiền, yêu thương vuốt ve, an ủi Châu Hiền vừa lên cao trào. Châu Hiền ngọt ngào trong lòng, mỉm cười nhìn Sáp Kỳ.

"Sáp Kỳ!" Châu Hiền khẽ gọi.

"Sao a?" Sáp Kỳ ôn nhu hỏi, nằm xuống bên người Châu Hiền, thâm tình nhìn nàng.

"Từ nay về sau ta chính là thê tử chân chính của ngươi, ngươi không bao giờ được phép bỏ ta lại một mình nữa, cũng không được phép giấu ta chuyện gì!" Châu Hiền tính khí hài tử nói.

"Sẽ không, không bao giờ có nữa đâu!" Sáp Kỳ chấn động trong lòng, nghiêm túc nói, khẽ hôn lên hai má cùng mắt của Châu Hiền.

Châu Hiền cảm nhận được mình đã hợp thành một thể với Sáp Kỳ. Các nàng rốt cuộc không ai có thể rời bỏ ai! Mỉm cười, xoay người chui vào lòng Sáp Kỳ, gắt gao dán vào nàng. Nhìn khóe miệng Châu Hiền đôi chút nhếch lên, Sáp Kỳ cũng không nhịn được mỉm cười, kéo chăn ở phía sau, quấn chặt lấy hai người, bình yên ngủ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro