Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 37 Tâm đầu ý hợp

Cách Ngôn nhìn trộm Rex, cậu đã sớm đã quên mất bộ dáng tức giận của bản thân hồi sáng khi nhìn thấy tờ giấy kia, nháy nháy mắt ý muốn hỏi khi nào đối phương đến cứu mình, tuy rằng không bị ngược đãi, những cậu cũng không hề có ý nghĩ muốn ở lại Alice, đời diễn viên thực sự rất là mệt mỏi.

Rex nhướng mày, dùng ánh mắt ám chỉ tạm thời đừng nôn nóng, dừng lại một chút, hắn tiếp tục không tiếng động làm một khẩu hình, ánh mắt đồng thời ý bảo cậu nhìn về phía Roch đang cãi nhau với Heidy.

Cách Ngôn không biết có hay không hiểu được, cứ ngơ ngác nhìn chằm chằm, rất lâu sau vẫn không có phản ứng.

Rex thấy thế cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì, kỳ thật hắn cũng không quá trông cậy vào cái tên ngu ngốc như thế có thể hiểu được, hắn quả nhiên không nên kỳ vọng quá nhiều, ý nghĩ này vừa mới xuất hiện thì đột nhiên hắn thấy Cách Ngôn chuẩn bị cảm xúc trên mặt một chút, sau đó liền kéo tay Ted cầm cánh tay mình, giả vờ bản thân bị kiềm chế, lớn tiếng hướng về đoàn trưởng Roch kêu lên.

"Đoàn trưởng, đoàn trưởng, ngài rốt cuộc tới cứu ta sao? Từ sau khi bị bọn họ bắt đi, ta mỗi ngày đều chờ ngài tới cứu ta, thật tốt quá, bọn họ đều nói ngài sẽ không bao giờ đến cứu ta, bởi vì ta chỉ là một thành viên không quá quan trọng trong binh đoàn Sói Đen, còn nói ta cũng không phải là đội trưởng Marvin, thì cớ gì ngài sẽ cứu ta, lúc đó ta liền biết bọn họ là đang nói dối ta, ngài quả nhiên sẽ không từ bỏ bất cứ một thành viên nào của binh đoàn Sói Đen."

Thanh âm cực kỳ vang dội, cơ hồ tất cả mọi người đều nghe thấy được.

Có người kinh ngạc, có người lại đen mặt.

"Người anh em này, ngươi quá ngây thơ rồi đó, đoàn trưởng nhà ngươi sao có thể tới đây để cứu ngươi, hắn chẳng qua là vì Quả Long Tiên mà đến đây thôi, chứ mạng sống của ngươi căn bản là hắn cũng không có để trong mắt đâu, trong lòng vị đoàn trưởng Roch này, nếu chết một tên thuộc hạ không quan trọng gì thì tùy thời hắn đều có thể tìm một người khác thay thế." Người phản ứng lại đầu tiên lại là Heidy hỏa bạo, nàng vừa nhìn thấy biểu hiện của mấy người Taylor liền biết người này là đang nói dối, nhưng chẳng có gì chẳng quan trọng, nếu đối phương muốn hãm hại Roch, thì nàng sẽ rất vui lòng giúp cậu một tay.

"Lời nàng nói không phải sự thật đúng không? Đoàn trưởng." Cách Ngôn thương tâm nhìn về phía đoàn trưởng Roch.

Đoàn trưởng Roch xanh mặt, hung hăng trừng Heidy một cái, đường đường chính chính nói: "Lời nàng nói đương nhiên không phải là sự thật, bất luận thành viên nào của binh đoàn Sói Đen đều rất quan trọng, ta sao có thể bỏ mặc các ngươi được."

Heidy cười ha ha, phảng phất như nghe được truyện cười, "Thật là không biết xấu hổ, ngươi nếu như thật sự cảm thấyy tính mạng của hắn quan trọng, thì tại sao hắn bị bắt đi nhiều ngày như vậy rồi mà ngươi lại chưa một lần phái người đi cứu hắn? Ngươi rõ ràng biết người của Alice đều rất tàn nhẫn, ngươi chẳng lẽ lại không biết hắn ở trong tay chúng ta một ngày, tùy thời đều có thể bị giết sao?"

Cách Ngôn như chịu phải đả kích rất lớn, trong miệng lầm bẩm: "Ta không tin đoàn trưởng là loại người này."

"Người anh em này, ngươi không cần phải tự lừa dối bản thân như vậy, Roch Wilson chính là loại người như vậy đấy, thời khắc nguy hiểm hắn còn có thể bắt mấy nhóm người không quan trọng như ngươi đi ra làm lá chắn cho hắn, ngẫm lại thì ở rừng Tasha ở thời điểm Thánh Thú xuất hiện, hắn còn không phải là bỏ mặc các ngươi để đi bắt con Thánh Thú kia sao, kết quả thế nào không chỉ không bắt được Thánh Thú, ngược lại còn hại không ít bạn bè người thân của các ngươi, xong việc hắn có biểu lộ gì, liền một câu an ủi cũng đều không có nói, đoàn trưởng như vậy thì có cái gì đáng giá để các ngươi đi theo chứ, ta nghĩ ngươi nên tính đến chuyện dứt khoát dời khỏi binh đoàn Sói Đen đi."

"Heidy Ferguson, ngươi lại nói bậy nói bạ gì đó, ông đây không nhịn ngươi nữa đâu." Mặt đoàn trưởng Roch đỏ bừng cả lên, hai mắt phiếm tơ máu phẫn nộ trừng mắt nhìn Heidy.

"Đoàn trưởng Roch muốn làm gì vợ của ta, thì trước hết phải thắng ta cái đã." Daniel đứng ra, đồng tử sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm đoàn trưởng Roch, trên người tản ra một cỗ khí thế cường đại.

Heidy lạnh lùng cười, "Ta nói bậy nói bạ sao? Hỏi bọn thuộc hạ của ngươi một chút xem, nhìn xem ta có phải là đang nói sự thật hay không?"

Mọi người theo bản năng nhìn về phía đoàn người binh đoàn Sói Đen, chỉ thấy một đám người có biểu tình kỳ lạ, thế nhưng lại không có ai đứng ra biện giải cho đoàn trưởng của mình, cái này khỏi cần nói nữa, đáp án đã thực rõ ràng.

Đoàn trưởng Roch phẫn nộ quay đầu lại nhìn đám thuộc hạ của mình, tức đến mức gan cũng đau, nhưng trong lòng lại không giấu được sợ hãi, hắn xác thật đã quên mất chuyện này, lúc đó hắn chỉ lo đến hậu quả nhiệm vụ thất bại, căn bản không có nhớ tới phải đi an ủi những thuộc hạ đã chết.

Vùng đất Azera này tuy rằng ai ai cũng đều tôn sùng những kẻ có sức mạnh, nhưng không phải cứ là kẻ mạnh thì sẽ có người đi theo, bọn họ còn phải xem người này có đáng giá để bản thân mình đi theo hay không, giống như binh đoàn Alice, tuy rằng bọn họ nổi tiếng là những kẻ điên, nhưng nguyên nhân bọn họ lúc nào cũng giữ vị trí cao nhất còn chẳng phải là do bọn họ chính là binh đoàn nổi tiếng bênh vực người mình sao, cho nên chẳng sợ danh tiếng của bọn họ có không được tốt lắm, thì vẫn có vô số người nguyện ý đi theo bọn họ.

"Mọi người đừng nghe nữ nhân này châm ngòi ly gián, chuyện này cũng phải trách ta, đoàn trưởng kỳ thật đã lệnh cho ta làm chuyện này, nhưng mà ta do quá bận rộn mà quên mất, đây là trách nghiệm của ta." Marvin lập tức đứng ra gánh trách nghiệm này.

Heidy ha ha cười, "Đội trưởng Marvin không hổ là cánh tay phải của đoàn trưởng Roch, hành động vì đoàn trưởng mà chùi đít này làm cũng thật là quen tay."

Marvin sắc mặt thoáng chốc trở nên khó coi.

"Ngươi nữ nhân này không cần nói bậy nói bạ, đội trưởng Marvin sao có thể thường xuyên quen tay chùi đít cho đoàn trưởng được, hắn chỉ làm việc được giao phó thôi." Cách Ngôn đứng ra chỉ trích Heidy, ngôn ngữ chuẩn xác, bộ dáng hiên ngang lẫm liệt.

Mọi người ngây ngẩn cả ra, một lát sau liền cười rộ lên.

"Ha ha." Heidy không khách khí cười nhạo ra tiếng.

Biểu tình của Marvin giống như ăn phải hai cân phân, hung tợn trừng mắt nhìn Cách Ngôn một cái.

Cách Ngôn biểu tình vô tội, phảng phất như không biết mình đã nói sai chỗ nào, đợi lực chú ý của mọi người đều dời đi, liền lùi ra đằng sau, liền ở chỗ mà người khác không nhìn thấy hướng Rex giơ hai ngón tay làm thành hình chữ V, mà quên mất căn bản Rex nhìn không hiểu.

Đáy mắt của Rex ánh lên một ý cười cực nhạt, hắn rút lại lời nói lúc trước, người này kỳ thật một chút cũng không ngốc, ngược lại còn thực sự thông minh.

Cách Ngôn nếu đọc được suy nghĩ của hắn, khẳng định sẽ nói nếu không thông minh thì ta sao có thể hướng ngươi bày ra giá trị của bản thân được.

Binh đoàn Alice cuối cùng cũng không có đánh nhau cùng Sói Đen và Quạ Đen, đây cũng là việc mà mọi người biết trước, Quả Long Tiên sắp chín, trước mắt không nên để kẻ khác hưởng lợi, bởi vậy vợ chồng Heidy và Daniel một người giả làm mặt đen một người giả làm mặt trắng, làm mất hết mặt mũi, danh dự của hai binh đoàn liền mới thu binh.

Lúc này, mặt trời đã xuống núi, cả mảnh rừng Ma Thú đen như mực, nguồn sáng duy nhất trong đêm tối là ánh lửa trại.

Cách Ngôn liền muốn đi tìm Rex, mới vừa đứng lên liền bị Ted nhìn thấy.

"Ngươi muốn đi đâu?"

"Đương nhiên là trở lại binh đoàn Sói Đen á." Cách Ngôn đương nhiên mà trả lời, Ted nghe vậy vẻ mặt liền không tán đồng, "Ngươi vừa mới khiến bọn họ khốn đốn một phen, ngươi cho rằng bọn họ sẽ chào đón ngươi sao?"

Cách Ngôn vẻ mặt chân thành lại nghiêm túc: "Ta nào có hãm hại gì bọn họ, lời nói của ta đều là sự thật."

Ted khóe miệng co giật, đang muốn khuyên bảo cậu vài câu, thì đại mỹ nhân Heidy liền xuất hiện ở phía sau hắn, ánh mắt sâu sa nhìn Cách Ngôn một cái, nói: "Hắn muốn chở về ngươi liền cho hắn chở về, hắn rất nhanh sẽ biết Sói Đen đã không còn là binh đoàn mà hắn có thể trở về được nữa, nghe nói ngươi tên là Jimmy đúng không, hoan nghênh ngươi gia nghênh Alice bất cứ lúc nào, ta thực sự thích ngươi." Vốn dĩ cậu đã không được chào đón rồi, Cách Ngôn thuận mắt rũ mi chửi thầm một câu, ngẩng đầu lên liền thay đổi thành bộ dáng quật cường, dồn hết khí lực hướng bọn họ hét lớn: "Các ngươi đừng hòng châm ngòi ly gián, binh đoàn Sói Đen mới không phải là như vậy, đoàn trưởng của chúng ta rất tốt, đối với mỗi thành viên đều đối xử như anh em ruột thịt, ta sẽ vĩnh viễn ủng hộ đoàn trưởng Roch."

Sau đó cậu ngẩng đầu ưỡn ngực, ở dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ kiên định mà hướng doanh trại của binh đoàn Sói Đen bước đi, tiếng hét như ý nguyện truyền tới trong doanh trại của binh đoàn Sói Đen cách đó trăm mét.

Heidy mềm mại như không có xương dựa vào ngực của Daniel, khuôn mặt mỹ lệ lộ ra tươi cười thích thú: "Ta thích tính cách này của hắn thật sự rất thú vị."

"Bảo bối, ở trước mặt chồng ngươi nói ngươi thích tên đàn ông khác, ta sẽ ghen." Daniel ôm eo nàng đèm nửa thân trên của nàng ấn vào trong lồng ngực của chính mình, cúi đầu liền hôn lên phiến môi đỏ mọng một chút.

"Ta lại thích bộ dáng ghen tuông của ngươi." Heidy phát ra tiếng cười ha ha, chủ động bám lấy cổ hắn, không coi ai ra gì mà hôn trở lại.

Đối với cặp vợ chồng không biết xấu hổ cứ như vậy trước mặt mọi người biểu diễn màn ân ái hàng ngày, tuy rằng chỉ là một nụ hôn, nhưng lại làm cho không khí trở nên ái muội hơn, chung quanh đều là những thanh niên trai tráng, mơ hồ còn nghe thấy thanh âm trộm nuốt nước bọt của một số người, lại không ai dám nhìn lén bọn họ một chút, bởi vì Daniel là một nam nhân lịch sự đẹp trai nhưng cũng lại là một tên ác quỷ điên cuồng chiếm hữu vợ mình.         

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro