Chương 10: Khi Mặt Trời làm bạn với Mặt Trăng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vị trí ngồi của các học sinh trong lớp sớm đã được thầy cô sắp xếp hợp lý rồi. Học sinh chỉ cần dò tên mình trên các bảng tên dán ở mép bàn là có thể biết vị trí của bản thân trong năm học này ngay, và dĩ nhiên, không ai được phép tự tiện đổi chỗ đâu, giáo viên đã nắm rõ sơ đồ lớp rồi. Bàn học của 12A1 khá rộng rãi. Một bàn như thế gồm ba chỗ ngồi. Khoảng cách giữa các học sinh cũng rất thoải mái. Và thường thì khi vào năm học, mỗi bàn như thế sẽ tự lập thành nhóm học tập riêng.

"Ui! Năm nay lại ngồi ngay bàn đầu! Vị trí là bên trái, càng dễ di chuyển."

Ánh mắt Izu vụt sáng. Bàn đầu là vị trí dễ theo dõi và nghe thầy cô giảng nhất. Mặc dù ngồi ở vị trí này sẽ khó để nói chuyện, làm việc riêng, trao đổi trong giờ kiểm tra, nhưng... Izu là ai chứ? Cô cần gì những cái đó!

Izu lại tò mò đảo mắt qua những bảng tên xung quanh và... cô suýt nữa đã reo lên khi thấy tên của Tian Sal chình ình bên mé phải bàn của mình. Có vẻ như cô Nao rất ưu ái Izu nên đã tạo điều kiện để cô lập nhóm bạn cùng tiến với Triple S.

Nhắc đến Sal, hiện tại chàng trai khó khăn lắm mới thoát được ra khỏi vòng người để tìm về chỗ của mình. Thực chất anh đã đến trường từ rất sớm nên đã biết chỗ ngồi rồi, sau đó nhanh chóng nhét cặp vào ngăn bàn rồi hăng hái xuống tham quan trường. Bởi vậy, chẳng phải tự nhiên mà cậu học sinh mới này lại có lắm mối quan hệ như vậy. Kiểu này xem ra là ngoài 12A1, Izu nghi ngờ là còn khối học sinh lớp khác biết tới anh chàng tóc xám tro này đây. Hm... Người mà có khả năng đi đến đâu đốn tim người khác bất kể nam nữ như thế, Izu cảm thấy có chút ghen tị, cũng có chút... vui vẻ. Nhìn đi, nam sinh xuất sắc này là thành viên lớp tui đó!!!

Sal ngồi xuống vị trí của mình, vô thức gõ gõ ngón trỏ lên mặt bàn mà nhìn sang bên cạnh, lẩm bẩm:

- Sao vẫn chưa thấy lên? Hay là bận gì nhỉ?

Izu nghe thấy, cũng tò mò nhìn theo hướng ánh mắt chàng trai. Là vị trí ở giữa, nổi bật chiếc bảng tên trắng in dòng chữ ngay ngắn: YAN MOCHI.

"Oh! Mochi? Là tên con gái sao? Nghe cũng dễ thương nhỉ? Cái tên này, nghe chỉ muốn... cắn cho một cái."

Vì sao muốn cắn ư? Vì Mochi là tên gọi chung của loại bánh dày truyền thống của Nhật Bản rất phổ biến được chế biến với vô số hình dạng, hương vị khác nhau, được người dân khá ưa chuộng, đặc biệt là vào các ngày lễ lớn như tết, trung thu... Mochi là biểu tượng của trăng rằm, là lễ vật dâng lên cho thần linh và được tin là sẽ mang lại sự sung túc, thịnh vượng và may mắn. Có lẽ khi đặt tên này cho con cái, cha mẹ đều có mong ước rằng con của mình sẽ có vẻ đẹp trong trẻo thánh khiết như trăng rằm, là thiên thần bé nhỏ đem đến mọi điều tốt đẹp nhất cho gia đình.

"Ơ nhưng mà sao Sal lại quan tâm? Chẳng lẽ Yan Mochi là... SSS còn lại?"

Izu chắc đã nhảy cẫng lên với suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu mình nếu cô còn chưa ngồi xuống ghế. Wao! Nếu đúng như vậy thì... Thật là yêu cô Nao quá đi thôi! Thật là, hôm qua cô Nao gửi sơ yếu lí lịch của hai thành viên mới, cứ mải xem thành tích của họ mà lại quên béng mất cái tên. Nhưng chẳng phải bạn của Sal là nam sao? Hm... Cái tên này chắc cũng không nhất thiết phải dùng để đặt cho con gái nhỉ. Nghe cũng khá đáng yêu và thuận miệng.

Chậc... Nhưng mà nói đến mochi, tự nhiên cô lại liên tưởng đến mấy chiếc bánh tròn tròn dẻo dẻo trắng trắng. Mà nói đến mấy cái bánh đó, tự nhiên lại liên tưởng đến...

Trời ạ, nhớ lại hắn làm cái gì, càng làm cho người ta thấy ghét hơn thôi! Ai mà học chung với hắn chắc là xui xẻo lắm luôn! Học chung rồi mà nếu còn cùng nhóm học tập, thì đúng là xui tận mạng rồi...

...

"À mà hắn học lớp nào thế nhỉ?". Izu thoáng ngẩn người . "Nói gì thì nói, nhưng cũng không thể phủ nhận được, gương mặt hắn rất đẹp. Nếu mặc đồng phục trắng thì..."

"Aaaa". Izu vỗ chát hai tay lên má . "Sao tên đó có thể học cùng lớp với mình được chứ. Chắc chắn là mình nhớ nhầm thôi. Ha ha đúng rồi, vừa đáng ghét vừa vô kỉ luật, chắc chắn không thể vào được A1."

Izu đang cố kiếm thêm lí do để khẳng định về luận điểm cô vừa đưa ra, thì loa trường đã phát thông báo:

- Alo alo một hai ba bốn... Nhà trường xin thông báo: Tất cả học sinh nhanh chóng tập trung xuống hội trường. Đúng bảy giờ sẽ tổ chức lễ khai giảng. Xin nhắc lại, tất cả học sinh...

"Nhanh vậy sao ta! Mà ai vừa phát loa thế nhỉ? Giọng quen quá!"

- Tới giờ tập trung rồi, 12A1 di chuyển xuống hội trường nào! - Izu vội đứng lên giục.

12A1 là lớp ưu tú bậc nhất của trường, vì thế lớp trưởng không cần phải hò hét gì nhiều. Tầm năm phút sau thì lớp đã vắng tanh. Izu khóa cửa rồi di chuyển xuống theo lớp.

Lễ khai giảng ở Nhật Bản nói chung và ở trường Kokka nói riêng, đều được tổ chức rất đơn giản.

Hiện đang là tháng Tư, một trong những khoảng thời tiết đẹp nhất trong năm của Nhật Bản. Khắp khuôn viên trường, hoa đào đương mùa nở rộ thật nên thơ. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thoáng qua, vô số cánh hoa hồng nhạt theo đó mà lả tả rơi xuống, hòa quyện trong hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng thật dễ chịu. Trường tổ chức khai giảng ở hội trường tầng trệt như mọi năm. Hội trường vừa rộng lại mát mẻ nên chẳng lo thiếu chỗ. Từng chồng ghế được đưa vào sắp xếp ngay ngắn hợp lý dưới sự chỉ dẫn của thầy cô. Trên sân khấu hội trường, mọi thứ cũng đã được bài trí chuẩn bị đủ cả. Izu đảo mắt nhìn quanh, rồi thở phào khi không thấy mái tóc bạch kim nào trong hàng ngũ nam sinh lớp mình.

Nội dung buổi lễ cũng đơn giản thôi. Đầu tiên là thầy hiệu trưởng sẽ mở đầu buổi lễ bằng việc giới thiệu bản thân và chào mừng các học sinh. Ngay sau đó là bài Quốc ca Nhật Bản được phát lên. Tiếp theo, các thầy cô sẽ lần lượt đi lên giới thiệu ngắn gọn về bản thân. Đặc biệt là phần giới thiệu của cô hiệu phó thì dài hơn do cô phải phổ biến nội quy cho học sinh. Sau đó, theo văn hóa, thầy cô và học sinh cúi chào nhau, thầy cô phải cúi thấp hơn.

Kết thúc buổi lễ, một học sinh đại diện sẽ lên phát biểu để tỏ lòng biết ơn thầy cô, đồng thời hứa hẹn và đưa ra các phương hướng phấn đấu cho năm học mới. Học sinh đại diện ấy chẳng xa lạ gì, chính là Sal Tian nhà ta. Không ít những lời xì xào bàn tán vọng ra khi Sal bước lên sân khấu. Bàn tán về ngoại hình, và bày tỏ thắc mắc bởi các học sinh nào giờ chưa hề thấy chàng trai này bao giờ. Ai cũng cứ ngỡ Izu là người lên phát biểu cơ...

Đặc biệt là lớp 12A12, ai nấy cũng nhao nhao lên khiến Takumi phải rất cố gắng để ổn định lớp. Cũng phải thôi! Ai bảo anh chàng kia lại giống hoàng tử của họ đến vậy chứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro