kien hauclc hoi9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồi 9 

Trốn khỏi Vạn Hoa Cung

Nguồn: Sưu tầm

Trong những ngày kế tiếp, tình cảm của Hoàng Phủ Ngọc Kiều đối với La Linh ngày càng trở nên bền chặt. Mối u tình của nàng dành cho Hàn Thiếu Thanh đã phai nhạt dần sau những trận mây mưa nẩy lửa và đầy hoan lạc.

Người con gái 28 tuổi đã đạt được thống khoái cùng cực trong những trận truy hoan liên tiếp. 

Nàng đang ở vào tuổi phát dục mạnh nhất nên những ái ân kia để lại trong lòng nàng những hồi ức đẹp không thể nào quên.

Hai người ở trong địa thất cả ngày lẫn đêm. Cả hai chẳng có việc gì làm nên thường hoan lạc với nhau đến tê l., rát c*c.

Phải công nhận đối với các nữ nhân từ trước đến nay thì Hoàng Phủ Ngọc Kiều là người được ân sủng của chàng nhiều nhất. Trong chỉ một thời gian ngắn mà con c*c của La Linh đã *** l. mỹ nhân đến nở hẳn ra.

Hai người ** nhau bất kể lúc nào, bất kể thời gian. Thích là ** mà nhiều khi mệt quá không ** nổi thì cũng để con c*c vào trong l. để cho cái l. khỏi nhớ.

Tình cảnh này khỏi cần nói thêm nữa cũng biết hai người bọn họ đối xử với nhau thế nào rồi.

Một hôm. Sau một trận truy hoan. La Linh nằm ngửa ra đất nhìn lên nóc động thất thở dài.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm kề bên cạnh nghe thấy tiếng thở dài của chàng bất giác ngạc nhiên khẽ hỏi:

- Tướng công tại sao lại thở dài ! Chẳng lẽ chàng đã chán thiếp rồi sao ?

La Linh nhìn sang khuôn mặt người ngọc khẽ đưa tay tát yêu vào má nàng nói:

- Nương tử đúng là suy đoán hão. Ta đối với nàng chẳng lẽ lại còn chưa đủ yêu thương ư ?

Nói xong chàng quàng tay ôm lấy người Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Đôi môi cúi xuống hôn hít đôi nhũ phong tròn đầy trắng mịn.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khuôn mặt ửng hồng hạnh phúc. Nàng cảm thấy khuôn ngực nàng đang trương lên trước những nụ hôn và sự khích thích của chàng.

Nhưng La Linh lại không có ý định tái chiến. Chàng chợt buông người Hoàng Phủ Ngọc Kiều ra rồi ngước mắt nhìn lên thành động.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều bắt đầu lo lắng khi nhìn thấy hành động khác lạ của chàng. Nữ nhân vốn rất nhạy cảm nên chỉ cần để ý một chút Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã đoán ra được ẩn tình của phu quân.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khẽ hỏi:

- Tướng công định trốn khỏi đây chăng ? 

La Linh đưa mắt nhìn trần động nói giọng buồn rầu:

- Ta bây giờ chỉ như một phế nhân. Có muốn ra khỏi đây cũng lực bất tòng tâm mà thôi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều lặng yên suy nghĩ. Nàng chợt nhớ lại trong cuốn kinh thư do Cung chủ đời trước truyền cho nàng có một đoạn nói về cách phá giải độc tố làm tiêu tan công lực.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nghĩ ra điều này liền mừng rỡ ngồi bật dậy nói lớn:

- Tướng công ! Thiếp biết một cách phá giải độc thủ do chàng rồi.

La Linh ngỡ ngàng đưa mắt nhìn Hoàng Phủ Ngọc Kiều hỏi:

- Nàng biết cách phá giải thực ư ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều tươi cười nói:

- Chàng có biết khi trước suýt nữa thiếp đã được chọn làm Cung chủ Vạn Hoa Cung rồi. Do vậy đối với thủ pháp của Cung chủ thiếp cũng biết được một vài.

La Linh thấy nàng có vẻ tin tưởng như vậy cũng vui mừng ngồi dậy nắm lấy vai mỹ nhân hỏi:

- Nàng nói đi. Cách giải phá thế nào ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều chậm rãi kể.

Theo như Cung chủ đời trước nói lại thì muốn giải phá độc tố tồn tại trong nội thể của nam nhân thì nữ nhân phải hút lấy khí âm độc đó vào trong người.

Khí âm độc này tuy có tác dụng phá giải công lực của nam nhân, nhưng đối với nữ nhân thì lại là một môn thuốc vô cùng quý báu giúp nữ nhân thăng tiến nội lực.

Có điều việc phá giải này khá là tế nhị và không dễ thực hiện.

La Linh thấy Hoàng Phủ Ngọc Kiều nói giữa chừng thì dừng lại liền không nén nỗi tò mò vội hỏi:

- Nàng nói thử xem. Rốt cuộc đó là phương pháp gì ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều liếc yêu trượng phu rồi ửng đỏ mặt lên kể tiếp:

- Chuyện này muốn thực hiện được thì phải tuân thủ mấy điều sau đây: Trước hết, nam nhân sẽ nằm ngửa ra đất để cho nữ nhân ngồi lên con c*c của mình. Sau đó, nữ nhân sẽ dùng nội lực bản thân tích tụ vào cái l. để hút dần âm độc từ người nam nhân thông qua con c*c.

Việc làm này không phải dễ dàng. Vì trong lúc nữ nhân hút lấy âm độc thì con c*c của nam nhân sẽ bị khích dục rất mạnh. Nếu giữa chừng thực hiện mà con c*c lại bị phụt khí thì nữ nhân sẽ bị tổn thương âm cụ ngay.

Vì thế khó khăn nhất của phương pháp này là khả năng kiềm nén dục tình của nam nhân.

Tuy nhiên, về phía nữ nhân cũng gặp khó khăn không kém. Do con c*c của nam nhân đâm ngập lỗ l.. Vì thế trong lúc hút lấy âm độc cái l. nữ nhân cũng bị con c*c của nam nhân kích thích.

Nếu nữ nhân không giữ được tâm trí. Để dục vọng trào lên, thì cái l. sẽ xịt khí ra và co bóp hút lấy tinh trùng từ c*c nam nhân.

Hậu quả của nó sẽ khiến nam nhân chịu không nỗi khoái lạc phụt khí tinh trùng ra đầy l..

Tóm lại, để hoàn thành cách giải độc thì cả nam và nữ đều phải có định lực thâm hậu và khả năng kiềm chế tình dục thật tốt.

Nếu không đạt được như vậy mà cố gắng miễn cưỡng thì hậu quả sẽ vô cùng to lớn. 

Nam nhân thì sẽ không bao giờ có thể phục hồi võ công, còn nữ nhân thì bán thân bất toại không thể nào cứu chữa được nữa.

La Linh nghe mỹ nhân nói vậy thì vừa ngạc nhiên vừa lo buồn. Chàng nhận thấy phương pháp này quả là vô vọng rồi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều kể xong thấy tướng công cau mày có vẻ thất vọng thì đoán ra suy nghĩ của chàng liền nói :

- Tướng công chớ nên bi quan. Chúng ta cứ thử làm xem sao ?

La Linh lắc đầu nói:

- Ta không muốn vì ta mà nàng bị nguy hiểm. Chẳng thà ta cứ để như thế này cũng được. 

Hoàng Phủ Ngọc Kiều đâu chịu để vậy liền nói:

- Tướng công không được bàn lùi. Xung quanh chàng có rất nhiều nương tử đang mỏi mắt ngóng chờ. Chàng phải nhanh chóng tìm cách thoát khỏi nơi này mới là hợp lẽ.

La Linh nghĩ lại thấy lời nói của Hoàng Phủ Ngọc Kiều rất đúng. Nếu chàng không thoát khỏi nơi này thì các vị nương tử của chàng rồi sẽ ra sao. Họ chắc hẳn sẽ chìm trong tuyệt vọng mất thôi.

Thế rồi sau mấy ngày suy nghĩ, La Linh quyết định thử cùng Hoàng Phủ Ngọc Kiều tiến hành giải độc.

Hai người y theo phương pháp mà Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã nói ra để thực hiện. Con c*c của La Linh được lắp đầy vào trong l. của Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Còn Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì ngồi trên bụng của La Linh ra sức vận công.

Tình trạng l. c*c cắm vào nhau đó khiến cho cả hai đều cảm thấy ngây ngất sướng khoái.

Nhưng dù sao họ đã *** với nhau liên tục mấy ngày liền rồi nên l. c*c hai người cũng không đến nỗi quá mức nhạy cảm như lúc mới đầu nữa.

Tình cảnh này kéo dài đến hôm thứ 4 thì bắt đầu phát sinh biến chứng. Cái l. nọ bị con c*c áp vào mãi thì khí ứ cứ lớn dần lên.

Mà sự gia tăng của áp lực khí làm cho cái l. căng ra trương nở lớn hơn hẳn bình thường.

Cảm giác này khiến cho Hoàng Phủ Ngọc Kiều sướng không chịu nổi.

Nàng cố gắng cầm cự đến nỗi mặt mày đỏ bừng, toàn thân run rẩy, còn cái l. thì cứ rỉ ra nước ngày càng nhiều.

Bản thân La Linh thì cũng gặp phải khó khăn không kém. Trong 4 ngày trời chàng không hề xuất khí. Còn con c*c lại cứ bị cái l. nọ hâm nóng khiến cho tinh trùng tụ tập về bể thận làm c*c chàng sướng quá cứ phồng to lên mãi.

Tình trạng này e rằng chẳng sớm thì muộn cả hai sẽ khó mà khống chế được dục tình nữa rồi.

Mà quả đúng như vậy. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang khi ngồi trên c*c La Linh bỗng nhiên bật mình đứng dậy.

Từ trong l. nàng một dòng tinh khí phóng vọt ra có vòi.

Đây là hiện tượng nữ nhân đã khoái sướng đến mức cùng cực không thể kiềm hãm.

Toàn thân Hoàng Phủ Ngọc Kiều run lên bần bật. Hạ thể nàng co giật và nước dâm ào ra không sao cản được.

Chỉ tội cho La Linh đang nằm dưới đất bị tinh khí của nàng bắn ra đầy mặt làm chàng tối tăm mặt mũi.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều phóng khí xong rả rời ngồi phịch xuống đất.

La Linh thấy nàng khoái lạc như vậy cũng chịu hết xiết. Chàng vội nhào đến đè lên người ngọc rồi đút con c*c của chàng vào l. nàng mà ** liên hồi.

Thân hình hai người run động mãnh liệt trong trận truy hoan không được báo trước.

Lát sau, con c*c của La Linh đã phóng dịch ra đầy l. của mỹ nhân. Lúc này chàng mới chịu nằm lăn ra đất.

Hai người thở hỗn hển nghỉ ngơi một lúc. Hoàng Phủ Ngọc Kiều sau cơn sướng khoái mới quay mặt nhìn tình quân cười khúc khích:

- Tướng công quả thật là con quỷ dâm dục. Chàng làm cho thiếp đến vỡ l. ra mất. Đụ gì mà **

mạnh kinh khủng.

La Linh cười cười chọc ghẹo:

- Ta không biết ai làm cho ta như vậy. Con c*c cứ nằm mãi trong l. mà không được xịt khí thì ai mà chịu được.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều như nghĩ ra một điều gi hớn hỡ nói :

- Đúng rồi. Chúng ta sao không nghĩ ra chuyện đó nhỉ. Chàng và thiếp không nhất định phải giải độc cùng nhau luôn luôn, mà cách vài ngày chúng ta lại ** nhau để khỏi bị ức chế. Việc này đúng là tiện lợi vô cùng.

La Linh khoái chí gật đầu đồng ý ngay.

Từ đó hai người cứ thế tiến hành. Hóa ra việc làm này lại có tác dụng hữu hiệu vô cùng. Việc vừa ** vừa giải độc đã mang lại cho cả hai mang tâm trạng thoải mái và sự tự tin.

Mỗi khi La Linh hoặc Hoàng Phủ Ngọc Kiều cảm thấy chịu không nổi khoái sướng thì liền xả công rồi lao vào nhau mà ** cho đến khoái l., sướng c*c mới thôi.

Ngày tháng qua đi. Hai người ở trong địa thất chung đ.ng cùng nhau thấm thoát đã hơn 20 ngày.

Trong khoảng thời gian đó, nội công của La Linh đã từng bước được hồi phục. Đến ngày thứ 22 chàng đã thấy mình có thể vận khí hành công được nên bắt đầu quay sang bàn với Hoàng Phủ Ngọc Kiều cách trốn khỏi địa thất ra ngoài.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều cũng không phản đối. Nàng suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Việc trốn khỏi địa thất không phải là dễ. Nếu chúng ta muốn thoát khỏi nơi này e rằng chỉ có thể ra được bằng đường trên kia. Nhưng mà, thiếp nghĩ cơ hội rất hiếm hoi. Nó chỉ xuất hiện khi bọn người Vạn Hoa Cung cho người mang cơm đến. Khi đó, với khoảng trống được mở ra phía trên. Hai người chúng ta sẽ nhảy lên để hạ thủ. Tuy nhiên, từ dưới này lên trên đó lại quá cao. E rằng cả thiếp và chàng đều không ai có thể phóng lên cao như vậy.

La Linh nhìn lên thành động ngẫm nghĩ một lúc rồi cười nói:

- Nương tử chớ lo. Nếu bản thân nàng không lên đến độ cao đó được thì ta sẽ giúp nàng. Chỉ cần khi chúng mở khe cửa động thì ta sẽ đẩy nàng lên. Với công phu của nàng thì sẽ dễ dàng khống chế bọn chúng rồi thả dây xuống cứu ta lên sau. Điều nay ta nghĩ bọn chúng đến nằm mơ cũng chẳng nghĩ ra.

Hai người y kế tiến hành. Từ đó bắt đầu ra sức tập luyện phương pháp vượt ngục. Ban đầu việc phối hợp giữa La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều còn chưa ăn khớp. Thân hình mỹ nhân còn cách trần động đến 2 sải tay. Thế nhưng, sau hơn hai ngày luyện tập phối hợp. Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dễ dàng chạm đến mục tiêu. Thậm chí nếu không bị vướng nắp đậy có thể thân hình nàng còn có thể thoát được ra ngoài nữa. 

--------------------*-------------------

Hôm đó, vào buổi chiều chập choạng tối, có hai bóng nhân ảnh khinh công rất cao bí mật tiến về phía rừng trúc.

Hai người đó chẳng phải ai xa lạ mà chính là La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều vừa thoát ngục ra ngoài.

Trong ánh chiều mờ nhạt hai thân người lõa lồ nối đuôi nhau phóng đi thật nhanh.

Vì tình thế khẩn cấp. Lại không tiện đi tìm y phục nên La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều cứ tồng ngồng như vậy mà chạy trên đường. Cũng may, hai người thân pháp quá cao, mà thời gian lại đang vào lúc chập tối nên không bị ai phát hiện.

Lúc này La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã dừng chân lại bên con đường mòn nhỏ hướng về căn tiểu trúc.

Hai người nằm rạp xuống để ý quan sát.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều nằm bên cạnh La Linh lo lắng nhìn ra phía xa. Theo lời La Linh, hai vị nương tử của chàng là Bạch Ngọc Tiên Tử và Mạn Sương Sương đang ngụ ở đây. Nhưng tại sao hai người đã đến rất gần rồi mà lại chẳng nghe thấy tiếng động gì.

Đột nhiên ngay trong cảnh yên tĩnh, tịch mịch đó chợt có tiếng nữ nhân rú lên quái dị. Ngay sau đó là tiếng một nữ nhân kêu lên kinh hoàng.

La Linh và Hoàng Phủ Ngọc Kiều kinh ngạc nhìn xem thì thấy hai bóng người rượt đuổi nhau tiến lại rất gần.

Người chạy trước thân hình là một mỹ nhân xinh đẹp y phục tơi tả, tóc tai rối bù. Nàng vừa chạy vừa cười một cách điên loạn.

Nữ nhân phía sau là một thiếu nữ khuôn mặt tuyệt đẹp, mặt mày thất sắc. Hai tay cầm một sợi dây mây to đùng. 

Hoàng Phủ Ngọc Kiều ngơ ngẩn không hiểu hai nàng nọ là ai. Thế nhưng đối với La Linh thì chỉ thoạt nhìn đã nhận ra ngay.

Chàng phóng vội đến bên nữ nhân điên loạn giơ tay điểm huyệt nàng nọ rồi vội ôm lấy.

Thiếu nữ chạy sau kinh hoảng suýt la lên khi thấy nàng nọ bị bắt. Nhưng khi nàng nhìn thấy người đang ôm nàng nọ trong tay thì giật nẩy mình đứng khựng lại, miệng há hốc.

La Linh thấy tình trạng thiếu nữ như vậy không khỏi buồn cười hỏi khẽ: 

- Thanh muội sao lại kinh ngạc đến thế ?

Thiếu nữ này chính là Bạch Ngọc Tiên Tử. Nàng thấy La Linh đột ngột xuất hiện thì sững sờ cả người. Vốn dĩ nàng biết rằng chàng bị Cung Chủ bổn cung bắt nhốt vào một nơi bí mật. Vậy mà không ngờ chàng lại có mặt ở nơi này.

Bạch Ngọc Tiên Tử sau phút kinh ngạc, choáng váng liền bổ nhào ngay lại ôm chàng khóc thảm thiết.

La Linh một tay đỡ lấy bên mình Mạn Sương Sương, tay kia ôm lấy lưng ong của Bạch Ngọc Tiên Tử khẽ vỗ về nàng.

Bạch Ngọc Tiên Tử khóc lóc một lúc đã bình tỉnh trở lại khe khẽ hỏi:

- Tướng công sao lại ra được thế này ? Chàng làm thiếp và Mạn muội lo sợ chết được.

La Linh cười nhẹ nói:

- Bây giờ đã không sao rồi. Nàng nói xem. Chuyện gì đang xảy ra thế này ?

Bạch Ngọc Tiên Tử nghe La Linh hỏi tới bất giác lại òa lên khóc. Tuy nhiên, lần này nàng chỉ khóc thút thít rồi ngưng lại nghẹn ngào kể:

- Thiếp hay tin tướng công gặp nạn định quay về bàn với Mạn muội. Chẳng ngờ hai người bọn muội tìm kiếm cả hai ngày trời mà vẫn không phát hiện ra nơi tướng công bị giam. Trong lúc bế tắc đó, đột nhiên Mạn muội lại phát bệnh quái dị. Nàng ta cứ cắn xé quần áo trong khi hạ thể cứ xuất hạn dầm dề. Thiếp lo sợ quá nên ngày đêm túc trực bên nàng ta và không còn thời gian đâu để tìm kiếm tướng công nữa.

La Linh nghe nàng nọ nói đến đây đã hiểu ra căn bệnh của Mạn Sương Sương. Chàng biết nếu để chậm ngày nào thì tình trạng của Mạn Sương Sương càng nguy hiểm chừng đó nên vội vàng giục mọi người vào nhà.

Đến lúc này Bạch Ngọc Tiên Tử mới chợt nhận ra bên cạnh La Linh còn một nữ nhân xinh đẹp nữa.

Mặc dù bây giờ nắng chiều đã tắt. Thế nhưng đối với một người có trình độ võ công như Bạch Ngọc Tiên Tử thì ánh sáng này vẫn giúp nàng nhìn thấy rất rõ.

Nàng nhận ra nữ nhân nọ đẹp vô cùng. Từ vóc dáng đến làn da, thảy đều không kém gì nàng.

Hơn nữa vì Hoàng Phủ Ngọc Kiều đang lõa thể nên vú l. nàng lộ ra toàn vẹn và gợi cảm đến mức một người đẹp như Bạch Ngọc Tiên Tử cũng phải ghen thầm.

Mọi người kéo nhau vào căn tiểu trúc. La Linh giới thiệu sơ Hoàng Phủ Ngọc Kiều với Bạch Ngọc Tiên Tử rồi vội bế Mạn Sương Sương vào nhà trong để tìm cách cứu chữa.

Ở bên ngoài hai mỹ nhân bắt đầu đối diện nhìn nhau. Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì đã sớm biết Bạch Ngọc Tiên Tử thông qua lời kể của La Linh. Thế nhưng đối với Bạch Ngọc Tiên Tử thì đây là lần đầu tiên nàng gặp mặt Hoàng Phủ Ngọc Kiều . Vì vậy, trong lòng nàng không khỏi thắc mắc về thân thế và quan hệ giữa nàng ta với tướng công La Linh.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì nhìn ngó đối phương, trong lòng không khỏi thầm khen sắc đẹp của người thiếu nữ. Nàng vốn ban đầu rất tự tin về nhan sắc của mình. Tự nghĩ mình tuy lớn tuổi nhưng chắc chắn sẽ đẹp hơn đứt các nương tử khác của tướng công. Thế nhưng bây giờ ngồi đối diện với Bạch Ngọc Tiên Tử nàng mới nhận ra đối phương chẳng những xinh đẹp mà còn tươi tắn trẻ trung hơn cả mình.

Nhưng lúc này Bạch Ngọc Tiên Tử đã chịu không nỗi thắc mắc liền lên tiếng hỏi trước:

- Hoàng tỷ. Xin tỷ hãy kể cho muội nghe hoàn cảnh tỷ gặp tướng công ?

Hoàng Phủ Ngọc Kiều thấy Bạch Ngọc Tiên Tử ngay lúc khởi đầu đã hỏi đến vấn đề rắc rối này thì không khỏi có phần bối rối. Nhưng nàng chợt nghĩ nếu nàng không nói ra bây giờ thì sau này nàng nọ thế nào cũng biết thôi. Chẳng thà cứ nói thẳng với nàng ta lúc này lại hơn. 

Rồi Hoàng Phủ Ngọc Kiều từ từ kể lại chuyện của nàng. Rồi chuyện của La Linh lúc chàng mới bị giam. Rồi chuyện hai người gắn bó cùng nhau và nàng đã nghĩ cách giải cấm chế cho La Linh. 

Trong khi nói chuyện mặc dù Hoàng Phủ Ngọc Kiều đã cố che đậy, kể vắn tắt những tình tiết hai người hoang lạc, ái ân, thế nhưng khuôn mặt của Bạch Ngọc Tiên Tử cứ mỗi lúc lại càng tái xanh hơn.

Phải khó khăn lắm Bạch Ngọc Tiên Tử mới giữ cho nàng được bình tĩnh. Trong thâm tâm nàng vừa cảm thấy đau xót, vừa cảm thấy hụt hẫng. Nàng không ngờ danh sách mỹ nhân chia xẻ ái ân lại càng lúc càng dài thêm. Ngoài Mạn Sương Sương, Hoàng Phủ Ngọc Kiều không biết sắp tới sẽ còn ai nữa.

Nhưng mà tình yêu nàng dành cho La Linh đã quá sâu đậm rồi. Nàng khó lòng mà dứt ra được. Huống hồ tình cảnh chàng gặp phải lại quá lạ kỳ. Bản thân nàng nếu gặp phải tình cảnh tương tự e rằng cũng chẳng thể làm khác được.

Hai người đang nói chuyện chợt nhiên nghe tiếng mỹ nhân rú lên khe khẽ ở phía trong phòng. Khỏi nói cũng có thể hiểu được đó là tiếng của ai rồi. Tuy nhiên, hai nàng không khỏi tò mò và lo lắng không hiểu La Linh làm gì trong đó mà Mạn Sương Sương lại kêu rú lên như vậy.

Hai người không ai bảo ai đều đồng loạt quay đầu nhìn vào phía trong.

Âm thanh tiếng rú đã dứt và nhường cho những tiếng rên rỉ hết sức lạ lùng.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử không kìm chế được đứng hết cả dậy bước đến bên cửa sổ nhìn vào.

Không nhìn thì thôi. Khi đã nhìn thấy cảnh tượng phía bên trong rồi hai nàng đều đỏ bừng cả mặt lên.

Phía bên trong phòng lúc đó là cảnh La Linh đang hì hục bên dưới thân hình thiếu nữ.

Thân hình cả hai lõa thể trong một trạng thái hết sức khích dục.

Hạ thể La Linh liên tục đẩy tới áp mạnh vào thân hình người thiếu nữ.

Còn hai chân nàng ta quặp lấy hai bên hông của chàng.

Thân hình mỹ nhân rung động từng hồi một trong khi âm thanh từ miệng nàng không ngớt phát lên những tiếng rên rỉ không ngừng.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử chỉ nhìn được phía lưng của La Linh nên không biết được mặt chàng lúc đó ra sao.

Có điều tấm lưng chắc nịt kia đã nổi những hàng cơ thịt và cặp mông đang hoạt động tích cực đến vậy báo cho cả hai nàng biết chàng ta đang làm cái việc ** *** đến đoạn cao trào rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử đã biết Mạn Sương Sương bị dâm dược làm tổn hại nội thể và tinh thần chỉ có ái ân mới có thể làm nàng ta hồi phục được.

Thế nhưng Hoàng Phủ Ngọc Kiều thì không hề biết rõ. Do vậy, khi nhìn thấy cảnh ái ân cuồng nhiệt của La Linh và thiếu nữ xinh đẹp kia nàng không khỏi nổi cơn ghen lên.

Khuôn mặt nàng trở nên hết sức khó coi. Nếu mà La Linh nhìn được mặt Hoàng Phủ Ngọc Kiều lúc này chắc chàng cũng không thể nào tin được.

Bạch Ngọc Tiên Tử ngược lại đã phát giác ra sự thay đổi trên khuôn mặt của Hoàng Phủ Ngọc Kiều. Nàng là gái nên chỉ nhìn thoáng qua đã hiểu ra nàng nọ đang nổi cơn ghen lên rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử cười thầm:

- Hừ! Nhà ngươi đã cướp lấy tướng công của ta vậy thì cho ngươi nếm thử mùi vị của trái đắng xem ngươi xử trí thế nào.

Bạch Ngọc Tiên Tử khẽ thì thầm:

- Hoàng tỷ ! Tỷ xem tướng công *** mạnh làm sao. Chắc Mạn tỷ tỷ ở trong đó sướng ghê gớm lắm.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều khuôn mặt đang xám xịt lại giờ đây nghe mấy lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử thì càng tức giận khẽ hừ một tiếng nói:

- Qủa là đồ dâm tặc. Thật tức chết đi được !

Bạch Ngọc Tiên Tử nghe nàng ta nổi giận mắng La Linh như vậy lại càng thích chí nói chêm vào:

- Tỷ tỷ thật không hiểu gì cả. Cái *** mỹ nhân để hơ hớ ra đó tướng công không *** cũng uổng. Mà tỷ tỷ không biết đâu, con *** của chàng để trong *** *** sướng lắm. Không thể chê được.

Lời nói của Bạch Ngọc Tiên Tử khiến Hoàng Phủ Ngọc Kiều tức đến nỗi nghiến răng ken két. Thế nhưng nàng cũng phải công nhận con *** của La Linh ** rất sướng. Cái *** của nàng cũng đã nếm không ít lần cụp lạc như vậy làm sao mà không hiểu được.

Nàng nổi giận trừng mắt quay sang nhìn Bạch Ngọc Tiên Tử như muốn nổi nóng với nàng ta.

Không ngờ nhìn thấy mặt Bạch Ngọc Tiên Tử không có một chút tức giận, ngược lại còn đang có vẻ rất hứng thú nữa.

Con người Hoàng Phủ Ngọc Kiều đâu phải kẻ ngốc. Nàng ngay lập tức hiểu ra nàng nọ đang cố tình chọc giận mình.

Mà cũng lạ. Bạch Ngọc Tiên Tử là thê tử của La Linh mà nhìn thấy cảnh này lại không hề tức giận ghen tuông chi cả.

Trong khi đó, Hoàng Phủ Ngọc Kiều là kẻ đến sau lại có thể nổi cơn ghen được sao.

Rõ ràng trong chuyện này phải có ẩn tình chi đây.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều sau vài giây suy nghĩ đã nhận ra có chuyện bất thường. Nàng cố lấy lại bình tĩnh quay sang khẽ hỏi Bạch Ngọc Tiên Tử xem cô nương nọ có quan hệ thế nào với La Linh.

Bạch Ngọc Tiên Tử thấy đối phương đang tức giận hầm hầm mà đột nhiên trở lại trạng thái bình thường nhanh như vậy cũng phải khen thầm. Nàng cũng không dấu diếm hiểu biết của mình liền đem chuyện Mạn Sương Sương bị trúng dâm độc lần lượt thuật lại cho Hoàng Phủ Ngọc Kiều nghe.

Hoàng Phủ Ngọc Kiều lúc trước có được La Linh kể sơ qua chuyện này. Bây giờ được Bạch Ngọc Tiên Tử tường thuật lại chi tiết thì đã hiểu ra mọi chuyện.

Nàng nghe xong không khỏi buột miệng thở dài:

- Cô nương nọ cũng đáng thương thật. Tỷ tỷ thật đã trách lầm chàng rồi.

Bạch Ngọc Tiên Tử thấy nàng ta từ lời nói đến cách cư xử đều hết sức thân ái. Không khỏi nể phục nàng ta là nữ nhân không tầm thường. Từ đó, thái độ của nàng đối với Hoàng Phủ Ngọc Kiều cũng trở nên thân thiết hơn. 

Đêm hôm đó, Mạn Sương Sương đã hoàn toàn hồi phục về tinh thần. La Linh quyết định phải nhanh chóng rời khỏi Vạn Hoa Cung ngay trong lúc này. Chàng lưng cõng Mạn Sương Sương, phía trước có Bạch Ngọc Tiên Tử dẫn đầu, phía sau có Hoàng Phủ Ngọc Kiều đoạn hậu. Bốn người len lỏi qua những con đường vắng từ từ vượt qua các trạm canh bí mật của Vạn Hoa Cung.

Đến lúc trời hửng sáng. Mọi người đã cách xa Vạn Hoa Cung hơn 5 dặm.

Sau một lúc bàn bạc. La Linh quyết định đưa cách thiếu nữ lên đường tìm đến nơi ở của Sư phụ hai vị cô nương Cao Thiên Nhạn và Cao Thiên Tú.

La Linh nói sở dĩ họ phải đi như vậy là để tìm Bạch Thái Tiên Hồ. Theo chàng Bạch Thái Tiên Hồ chắc hẳn khi bị thất lạc chàng sẽ cùng với mấy vị cô nương kia đến chổ sư phụ của họ. Vì nàng và La Linh đều biết việc này thì việc cơ hội gặp nhau ở đó sẽ cao hơn nhiều so với việc tìm kiếm lung tung không có chủ đích.

Bọn họ ngày đi đêm nghĩ đồng thời vừa đi vừa hỏi thăm tin tức. Nguồn tin thu thập được lại càng khiến họ tin tưởng vào nhận xét của La Linh là đúng.

Mạn Sương Sương được gần trượng phu luôn luôn nên tâm tình sảng khoái hơn nhiều. Nhưng nàng lại hết sức bối rối vì lời chọc ghẹo của hai vị cô nương Hoàng Phủ Ngọc Kiều và Bạch Ngọc Tiên Tử.

Bởi lẽ mỗi lúc dừng chân. Bọn họ lại phải mướn hai phòng. Một phòng dành cho hai vị cô nương và một phòng dành cho đôi phu thê tạm La Linh và Mạn Sương Sương để họ có thể ân ái cùng nhau.

Vì trong người Mạn Sương Sương vẫn còn chưa hết dâm độc nên cảnh tượng loan phụng đảo điên là điều tất yếu cần phải thực hiện.

Ai cũng biết như vậy, nhưng hai người chưa định danh phận chính thức mà đêm nào cũng gần gũi nhau như vậy làm cho La Linh lẫn Mạn Sương Sương đều có phần ngượng ngùng xấu hỗ.

Mạn Sương Sương lúc trước là Bang chủ một bang. Uy quyền vô thượng. Nào ngờ bây giờ trước mặt mọi người lại lúng túng, bối rối hệt như một cô gái nhỏ vụng về bỡ ngỡ.

Nhưng mà tâm trạng nàng lại vô cùng cao hứng. Những lúc đêm nàng ái ân cùng La Linh đã hoàn toàn như là một nương tử trước mặt tướng công rồi. La Linh bây giờ có thể tha hồ hôn hít, sờ mó, vuốt ve, ngắm nghía toàn bộ cơ thể nàng. Thậm chí đôi lúc mỹ nhân còn chủ động trong cuộc giao hoan nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro