7. Kỳ động tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật không may, chút mệt mỏi của hôm trước không phải là triệu chứng cảm lạnh.

329 nhận ra điều này vào tối hôm sau. Vết thương cũ trên bụng gã bắt đầu đau nhức, kích thích tố nhộn nhạo trong không khí. Làn da gã trở nên mẫn cảm, báo hiệu một kỳ động tình sắp đến.

Kỳ động tình ba tháng một lần của gã khá hỗn loạn, có lúc sáu tháng một lần, lần ngắn nhất thì chỉ cách có hơn một tháng. Đợt kỳ động tình hai tháng trước, gã đã phải tự khóa mình trong trọ ba ngày liền, thậm chí còn bị mất việc. Lần này gã còn kịp xin nghỉ, nhưng ông chủ nhìn gã đầy nghi ngờ, từ chối yêu cầu về sớm của gã.

"Mùi của mi cũng đâu có gì lạ lắm." Ông ta dùng giọng điệu như đang từ chối một kẻ lừa đảo, "Đừng tưởng mình là Omega thì sẽ được thiên vị. Về làm việc đi!"

329 vẫn có mùi như bình thường, không giống với những Omega khác đến kỳ động tình sẽ chọc cho Alpha phát cuồng. Omega bị lưu đày phải phẫu thuật, họ sẽ vẫn động tình như cũ, nhưng nó sẽ chỉ là rắc rối của riêng mình họ thôi, sự thay đổi về mùi vị sẽ không còn đủ để gây phiền toán nữa —— đương nhiên đây là vì sự an toàn của cộng đồng. Một loại thuốc ức chế tốt thì quá đắt đối với 329, còn loại gái phố đèn đỏ hay sử dụng lại có tác dụng phụ rất lớn nên gã không dám mạo hiểm. Mà gã cũng không thể nào thất nghiệp hai lần trong ba tháng.

Lúc tan làm đã là đêm khuya, ngọn lửa ở bụng dưới càng ngày càng khó bỏ qua, các Alpha cùng xưởng cũng thường xuyên liếc mắt đưa tình với gã. Mùi gã cuối cùng cũng biến đổi, nồng đậm hơn, rất hấp dẫn với Alpha. Lực hấp dẫn này không đủ để làm người ta mất trí, nhưng là một cái cớ tuyệt vời cùng một quả bom tín hiệu kiểu "Ta ở đây". 329 vội vàng rời đi, để tránh trở thành trò tiêu khiển đêm khuya của đồng nghiệp và người qua đường.

Nước dịch không ngừng trào ra, làm bên trong quần vừa nhão vừa dính. Lúc gã bước nhanh hơn, đầu vú bị quần áo cọ xát đến dựng đứng lên. Cảm giác đói khát dần dần biến mất, chỉ còn lại cảm giác "đói khát" bên trong cơ thể. Lúc sau gã lại chạy, hy vọng cơn gió lạnh sẽ mang đi nhiệt độ nóng bỏng trên da. Căn trọ ngày càng gần, mắt thấy chỉ còn cách nửa con phố, 329 đi xuyên qua con hẻm nhỏ cuối cùng. Bỗng gã bị ai đó đè lên tường.

"Coi tao tìm được gì nè?" Đối phương cười tủm tỉm, "Một Omega đang động tình!"

Trên người Alpha này nồng nặc mùi rượu, một kẻ nghiện rượu, nhưng cũng chưa say đến nỗi mà không thể "lên". Ả dí mũi vào cổ gã, ngửi tới ngửi lui, giống như con chó hoang đang lục thùng rác. 329 có thể cảm nhận được có thứ gì đó đang dí vào mông của gã. Hai chân gã nhũn ra, tách ra theo bản năng. 329 nhắm mắt lại, nói: "Bao cao su trong túi."

Alpha bật cười, lầu bầu trào phúng gã là một con điếm đòi người chơi. Sau đó ả lại nói không, ả muốn trực tiếp bắn thẳng vào trong 329, khiến gã mang thai con của ả. Ả xé rách quần 329, không xé được thì ả móc con dao gập ra, chuẩn bị cắt sạch.

329 đột nhiên đẩy ả ra, né khỏi con dao đó. Con ma men bị đẩy ngã xuống đất, vừa chửi bới vừa túm chân 329 lôi xuống. Ả phẫn nộ nhào tới, tát 329 một cái, quát: "Mày giả bộ cái gì? Đêm khuya ra ngoài không phải là để bị chơi hay sao? Lũ chúng mày động dục lên thì khác gì một con chó cái đâu!"

Một chút nữa thôi, 329 có lẽ sẽ tìm người giúp đỡ, chỉ cần họ không làm gã bị thương quá nặng. Có lẽ chẳng bao lâu nữa gã sẽ chẳng thể biết được thứ gì sẽ tổn thương mình nữa. Gã sẽ bị kích thích tố biến thành động vật, nhưng còn chưa phải lúc này. 329 đẩy ả ra, bò dậy. Để chế ngự một con ma men thì cũng không quá khó khăn, chỉ là...

"Mày thử di chuyển xem?" Con ma men kia hướng con dao gập về phía cánh tay của mình, "Mày mà chạy, ngày mai tao sẽ báo có tội phạm bị lưu đày làm người khác bị thương, trực tiếp đưa mày vào viện bảo vệ! Mà tao lại không có Omega, đến lúc đó tao sẽ bỏ ra mười điểm tín dụng để chơi mày!"

329 bất động.

Bạn thấy đấy, vấn đề là ở chỗ này, ả ta hoàn toàn có thể làm việc đó. Ả thậm chí không cần phải lấy ra nhiều chứng cứ đáng tin cậy, những kẻ ghét tội phạm lưu đày sẽ giúp ả giải quyết. Những chuyện kiểu này cũng không có gì lạ, đôi lúc 329 không thể phản kháng, có đôi lúc gã lại không dám phản kháng.

Alpha hùng hùng hổ hổ bò dậy, bắt lấy 329 và ấn gã lên tường. Ả có vẻ vẫn còn giận dữ vì bị một Omega xô ngã, chưa kịp cởi quần ả đã tát 329 một cái nữa.

"Xin đừng làm vậy."

Một tia sáng xuyên qua bóng đêm, chiếu thẳng vào mặt Alpha. Con ma men hoảng sợ, vội vàng lấy tay che. Người cầm đèn pin đi vào con hẻm nhỏ, ánh đèn chói lóa vẫn chiếu thẳng mặt quỷ rượu khiến ả ta không mở được mắt. Đến khi người đó đi đến trước mặt thì ả mới thấy rõ mặt đối phương, bèn thẹn quá hóa giận.

"Đừng có lo chuyện bao đồng!" Con ma men mắng, "Ranh con vắt mũi chưa sạch..."

Ả ta nói chuyện không chút khách khí, bởi vì người tới chỉ có một người, còn là một cô gái nhỏ xinh, quần áo gọn gàng, nhìn là biết người đứng đắn, thậm chí còn có vẻ sợ bị nhuốm bẩn. Cô gái bé nhỏ vừa nghịch đồng hồ vừa tiến lại gần, dáng vẻ nhát gan, sợ phiền phức, giống như chỉ cần vung dao với em là em sẽ lập tức chạy trốn.

Vì vậy con ma men kia cao giọng mắng, nhưng chưa kịp nói xong thì đã ngã xuống đất.

"Em chưa dùng với người lần nào nên kiểm soát chưa được tốt lắm." Asha giơ đồng hồ về phía 329, em cười ngượng, "Nhưng mà bây giờ thì cô ta đã không thể vu khống cho ngài nữa rồi."

Ả đàn bà vừa ngã xuống đang sủi bọt mép, mặt mũi tái xanh. 329 sững sờ nhìn xuống đất, Asha bước tới, nhìn mặt đất mà xúc động nói, "Mỗi năm đều có không biết bao nhiêu người chết vì trúng độc cồn. Nát rượu thật tệ." Em lại cười nói với 329: "Đừng lo, em đã hack hệ thống giám sát rồi."

"Ở đây cũng có hệ thống giám sát sao?" 329 ngẩng đầu nhìn quanh con hẻm nhỏ tồi tàn.

"Chỗ nào mà chả có ạ?" Asha thản nhiên nói, thân thiết khoác cánh tay của 329, "Trông ngài có vẻ không được thoải mái lắm, để em đưa ngài về!"

Em nắm lấy tay của 329, mà 329 thì đã gần như gục xuống trên người em. Trải qua lần giày vò này, đầu gối của gã khó mà có thể nâng đỡ được trọng lượng của chính mình. Ngay khi Asha đến gần, mùi kích thích tố của em cũng lại gần, lúc này gã cuối cùng cũng nhận ra rằng mùi cỏ dại chỉ là mùi nước hoa, mùi kích thích tố của Asha là giống mùi sữa bò.

Một Alpha có mùi sữa bò.

Nghe có chút buồn cười, chỉ là 329 không có thời gian mà cười, gã như còn chẳng có thời gian để suy nghĩ xem người nằm trên mặt đất còn sống hay đã chết. Gã được Alpha đỡ về căn nhà đi thuê, gắng gượng được đến lúc vào cửa. Khi cửa vừa đóng lại, gã liền bắt đầu hôn em. Asha trợn tròn mắt, có vẻ giật mình, một lúc sau liền đáp lại. Em vừa hôn lại vừa cởi quần 329. Quần jeans bị kéo xuống đầu gối, quần lót bên trong đã ướt đẫm.

Quần lót của gã có chút khó cởi, giống như bên dưới bị dính keo vậy. Miếng vải thấm đẫm nước và quần jeans bị kéo loạn xạ xuống đến mắt cá chân, vướng vào đôi giày, không xuống tiếp được nữa. Nhưng 329 cũng lười quan tâm. Gã cởi quần áo, bò lên giường và nói: "Chơi tôi đi."

Asha làm theo. 329 rên rỉ khi em cắm vào. Gã ra sức nhún lên dương vật. Khoảng trống cuối cùng cũng được lấp đầy, kích thích tố vị bò sữa bao quanh gã, xoa dịu cơn khát tình, nhưng cũng khiến gã càng muốn nhiều hơn nữa. Đùi gã run bần bật, nửa người dưới bủn rủn không chống đỡ nổi, Asha lật gã lại, đặt gã nằm ngửa trên giường.

"Hóa ra ngài cũng có thể cứng nha." Alpha thở hổn hển nói, nắm lấy dương vật gã.

329 vừa ướt đẫm vừa cứng, dương vật gã dí sát vào bụng mình. Nếu em phát hiện ra chuyện này thì gã sẽ gặp xui xẻo, nhưng đó là chuyện sau này, 329 không muốn quan tâm nữa.

Thực ra thì Asha cũng không rảnh để ý mấy cái này nhiều.

Gã đàn ông cả người ửng hồng, khác hoàn toàn với mọi khi. Gã thở gấp, rên rỉ phả ra khói trắng. Cả ngoài gã đều là mồ hôi, từng đường cơ bắp trồi lên trên làn da sáng bóng của gã, giống như con cá rắn chắc, làm người ta hoa mắt. Omega của em đang vặn vẹo dưới thân, cầu xin nhiều hơn, sâu hơn, mạnh hơn. Kích thích tố mùi socola đen tỏa ra, em nghĩ đây chắc chắn là socola nhân rượu, có vậy mới có thể làm người ta say đắm như vậy.

Gã vẫn luôn ngoan ngoãn mà thờ ơ, còn Asha thì giống như một thực khách không biết gì, cứ ngỡ rằng "Nhẫn nhịn" đã là ngon nhất rồi. Giờ đây, hai chân gã kẹp eo Asha mà tự mình lắc mông, Asha mới nhận ra "Phóng đãng" cũng sẽ khiến con người ta chảy nước miếng ròng ròng. Bộ dạng lúc cắn môi thật khiến người ta muốn cưng chiều, bộ dạng lúc rên rỉ không ngừng cầu xin cũng khiến người ta nhiệt huyết sôi sục, bộ dạng nhẫn nhịn đau đớn rất tuyệt, bộ dạng mất không chế vì khoái cảm cũng rất đáng yêu —— quả nhiên, gã mới là tiêu chuẩn, gã chính là tiêu chuẩn.

Chất giọng của 329 cũng không được ngọt ngào, nó khàn khàn, mang lại cảm giác như đang kìm nén, lại cũng như đang khóc nức nở, Asha thấy như vậy gợi cảm cực kỳ. Thân dưới của gã mút lấy dương vật của Asha. Mỗi lúc đâm vào tiếng rên của gã như kìm nén lại, rồi cũng đầy bất mãn khi nó bị rút ra. Asha cúi đầu liếm láp đầu ngực gã, gã liền như bị điện giật, ưỡn ngực, ưỡn ngực đón nhận sự liếm láp của em. Viên thịt nhỏ sưng tấy lên như một cục sụn nhỏ, mang theo một vị mặn nhàn nhạt. Kích thích tố của Omega bao lấy em, quả thực khiến người ta phát điên.

Em lại lảng vảng quanh khoang sinh sản lần nữa. Lần này miệng lỗ không đóng chặt, thậm chí còn nghênh đón hút em vào. Asha ngứa ngáy trong lòng, em hỏi: "Muốn em đi vào không?" 329 gật gật đầu, liên tục nói "Được" "Làm ơn" "Xin em" "Chơi tôi đi".

Em bắt đầu trở nên thô bạo hơn, đút thẳng vào miệng lỗ gã. Thịt bên trong còn mềm hơn nữa, sướng muốn chết. Asha chóng mặt, lập tức thành kết, cả người omega co giật dưới kích thích mãnh liệt, giống như kẹt trong băng, giống như mắc kẹt trong cuộn băng dính, bất cứ âm thanh nào cũng bị bóp nghẹt. Em thấy gã mở miệng, cái lưỡi hồng hào run rẩy, nước bọt chảy không ngừng, hầu kết lăn lộn, khiến người ta lo lắng không biết gã có thở được không.

Asha nhẹ nhàng đẩy gã, nói "Ngài thở đi, đừng để nghẹn." 329 vẫn bất động, giống như không nghe thấy gì. Asha lại đẩy gã lần nữa, thở hổn hển nói: "Ngài rên đi!"

Môi gã mấp máy như thể đã nghe thấy. Gã liếm môi, bắt đầu đứt quãng rên thành tiếng: "Sâu hơn một chút, chơi chết tôi đi... A... Tôi là hạng đĩ điếm rẻ tiền ai cũng có thể chơi... Là loại rác rưởi thấp hèn... Tôi không xứng... Xin ngài... Xin ngài..."

Cuối cùng gã cũng rên lên, nhưng gã vẫn còn run rẩy, tiếng rên rỉ như nghẹn ngào. Lúc này 329 không nắm lấy khăn trải giường nữa mà lấy mu bàn tay che mắt mình. Khi Asha gỡ cánh tay gã ra, em phát hiện gã thực sự đang khóc.

Có lẽ gã đã khóc được một lúc rồi, nước mắt trộn lẫn với mồ hôi, khó có thể phân biệt được. Asha kéo tay gã ra, hai mắt gã mở to, nhưng lại không phải nhìn em, cũng chẳng phải nhìn bất cứ thứ gì, gã chỉ đơn giản là đang mở mắt. Trong đôi mắt màu xanh xám ấy quả thật có dục vọng, nhưng Asha nhận ra được vẫn còn thứ gì đó khác, đó là đôi mắt chứa đầy sự tuyệt vọng và cam chịu.

Em hoảng sợ, nếu nút dương vật không lắng xuống đúng lúc, có lẽ em đã bị dọa mềm rồi. "Chuyện gì vậy?" Asha nói: "Ngài sao vậy? Em làm ngài bị thương sao? Ngài không thoải mái chỗ nào ạ?"

— Đáp án tiêu chuẩn chính là vì sướng quá, dương vật lớn quá, làm tôi sướng đến phát khóc.

Thực ra 329 không thể tưởng tượng ra được cảm giác sướng tới phát khóc là như thế nào, dù sao gã cũng chưa bao giờ được nếm trải qua thứ cảm giác đó. Tuy rằng kỳ động tình điên cuồng nhưng cũng không thực sự thoải mái, đó chỉ là lúc buông thả bản thân, tựa như nhảy từ trên cao xuống vậy.

Ham muốn không thể kiềm chế, ngoài chấp nhận ra thì đâu thể làm được gì khác. Đôi mắt xanh lục, mái tóc màu đỏ, những khối màu xoay quanh, từng câu nói quanh quẩn, nhẹ nhàng như tơ liễu, dán sát vào cơ thể, chui vào trong phổi, muốn dứt ra mà không được. Những tiếng cười châm biếm, lạnh lùng, những tiếng cười hả hê và cả chế nhạo. Giờ không chơi gã thì là tra tấn còn gì, con đĩ dâm đãng, nâng mông cao lên, đúng vậy, ha ha ha ha ha! Nhìn bộ dạng này xem! Bọn họ đúng là bị điên rồi mới để cho một Omega cưỡi lên đầu mình như vậy. Ai mà ngờ được gã có thể bày ra bộ mặt cầu xin như thế này? Mở chân ra, nếu muốn bọn tao chơi mày thì mày phải cố lên! Loại đê hèn, đáng lắm...

Gã đang khóc. Những lúc như này, gã đương nhiên có thể khóc lóc, có thể kêu gào, có thể cầu xin, bởi vì Omega chính là như vậy, bởi vì gã đã sớm đánh mất đi cái gọi là tôn nghiêm. Cái thối tha của gã đã bị vạch trần, có thêm vài giọt nước mắt cũng chẳng hề gì. Chỉ cần rên to hơn, quỳ xuống, lắc mông, nằm lên vũng bùn, bọn họ sẽ không tiếp tục chà đạp ngươi. Chỉ cần ngươi thừa nhận mình là một con chó, bọn họ sẽ không cướp đi phần người của ngươi.

Không ai sẽ để ý, không ai sẽ quan tâm đến gã, và gã cũng không cần phải để ý đến một ai. Một phần của gã đang bị treo lơ lửng trên cái vở kịch lố bịch này, nhìn chính mình kêu rên, khóc lóc, cầu xin. Gã không để lộ bất cứ điểm yếu nào, đó chỉ là một cơ thể đang đắm chìm trong kích thích tố và giác quan, chỉ là một con thú đê hèn mà thôi. Gã không là gì cả, không có hy vọng, cũng chẳng biết thất vọng. Hết thảy đều đã đi theo cuộc giải phẫu kia rồi. Cho nên không sao cả, gã không còn ở đây, không ai có thể tiếp tục giẫm đạp lên linh hồn của gã. Các người không thể làm tổn thương tới một thứ không tồn tại.

Nhưng Asha bắt được gã.

Em kéo tay gã ra, nhìn thẳng vào đôi mắt gã, hốt hoảng nói những lời như "Không sao đâu", "Có chuyện gì vậy", như thể chút phản ứng sinh lý này quan trọng tới vậy. Câu trả lời đã quá trễ, thời điểm tốt nhất đã bị bỏ lỡ. Bây giờ 329 không thể nói với khuôn mặt đó rằng mình quá sung sướng khi bị chơi được. Đó là khuôn mặt của một thiếu nữ thật xinh đẹp, dẫu cho ướt đẫm mồ hôi nhưng em vẫn trông như một bông hoa bách hợp. Khuôn mắt em đỏ bừng, đầy vẻ lo lắng, ý muốn hỏi han, an ủi, quan tâm tới một ai đó.

Họ cùng nhau nói chuyện, cùng nhau ăn cơm, em ngồi trên giường đung đưa hai chân, em nhìn vào đôi mắt của gã mà nói chuyện, em cầm cánh tay của gã, em cùng gã ca vang. "Em đã tự sửa nó đấy!", " Em còn có bốn anh chị", em nói. Sau đó 329 cũng nói cho em nghe về cha mẹ gã. Họ cũng coi như là quen biết nhau. Dạ dày 329 bắt đầu co giật dữ dội, đột nhiên gã cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Bóp nghẹt lòng tự trọng và sự xấu hổ để cất tiếng rên rỉ cũng giống như giết người lần hai vậy. Nước mắt tuôn trào, gã lại lần nữa đưa tay lên che khuất khuôn mặt mình. Lần này, cho dù Asha có cố gỡ ra thế nào thì gã vẫn sống chết không chịu buông ra. Buồn cười nhất là, lúc nghẹn ngào gã vẫn còn đang trong cơn khát tình, nước chảy ra nhễ nhại, phía dưới vẫn còn đang cố gắng hút người vào. Asha cố điều tra xem chuyện gì đang xảy ra, mà mỗi lần em động tới động lui, dương vật bị ép giữa họ lại xuất tinh.

Nhìn mà xem, cho dù là sung sướng hay đau khổ, là tự nguyện hay không tự nguyện thì cũng đều như vậy, đều như nhau cả thôi.

Tiếng cười cuồng dại khoảnh khắc 329 cao trào có lẽ cũng đã khiến cho Alpha trên gã hoảng loạn, khiến em càng thêm phần thiếu tự tin. "Khó chịu lắm sao?" Em nói "Ngài có chỗ nào không thoải mái? Lần sau em sẽ không đẩy vào chỗ đó nữa được không?... Ngài có muốn uống chút nước không?" ——Không, thật sự quá thoải mái, đã lâu rồi 329 không được đạt tới cao trào khi làm tình như thế này. Gã cuộn người lại, che mặt mình, hy vọng người kia có thể buông tha cho gã, đừng hỏi nữa, đừng nói nữa. Gã thu mình lại, gã muốn ở một mình, muốn biến mất.

"Thật xin lỗi ngài, em không có cố ý... Lần sau em sẽ không tiến vào khoang sinh sản nữa nhé?" Cô gái nhỏ nói một cách yếu ớt, rõ ràng là không hiểu gã đang khóc vì cái gì. Cũng không thể trách được em, cho dù 329 muốn giải thích thì chính gã cũng không có cách nào giải thích được.

Sau đó Asha không nói nữa, em chỉ ôm eo gã, bàn tay xoa xoa lưng gã. Tiếng nghẹn ngào vang lên trong căn phòng yên tĩnh lớn như tiếng roi quất. 329 cố gắng điều chỉnh lại hơi thở, tự nhủ mọi chuyện rồi sẽ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro