chương 18 : kiếp trước 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Hắn trở về liền ném con Nai cho tiêu chiến sử lý còn mình đi vào trong xe.
    Nhìn người nắm ngủ trong xe làm hắn cũng có chút mệt liền ôm người vào lòng thiếp đi
    
    ___________kiếp trước___
       Đoàn quân hoàng hậu xuất cung điều bị diệt sạch không nhờ có ảnh vệ có thể họ không thể nào còn mạnh về cung được.
       Nhân nguyệt bị thương nặng còn hôn mê bức tỉnh hoàng hậu ngày đêm lo lắng
      
      Thi hắn biết được liền phái người điều tra bang lệnh cấm cho vương phi và thượng thư phu nhân
     
    Thái Y vui vẻ quỳ xuống" chúc mừng hoàng thượng hiền qúy phi mang thai "
  Hắn vui ve" tốt lấm ái phi nàng phải nghỉ ngơi cho tốt"

    Chuyện qúy phi mang thai lanh truyền đi khấp trong cung và ngoài cung , chuyện của hoàng hậu cũng bị quên lãnh
    Hiền qúy phi mang thai được một tháng thì ở ngự hoa viên
    " aaaaa. Hoàng thương cứu thiếp , hoàng hậu ta cho nô ty" ả la hét các thái giám điều chạy đến hắn cũng vậy
   " ta không có đụng đến nàng ta" Dạ Uyển không ngừng giải thích
     " mau tuyền thái Y nương nương bị động thai" một thái giám nói
     
     Khi thái Y đến và báo không đữ được đưa nhỏ hắn tức dận đi đến khôn ninh cung
       " Da Uyển ngươi nghĩ thánh chỉ của tiên đế ta không làm được gì ngươi" hắn cười lạnh nhìn ngươi quỳ dưới đất
    " thân nào giám" Dạ Uyển cười khô lòng vô cùng sợ hãi
   " ngươi đau đầy hoàng hậu vào lãnh cung không được phép của ta tất cả không ai được thả Y ra ngoài   lãnh cung nữa bước" hắn lạnh khác máu nói
     Quân lính theo lệnh hành sự mọi truyện tưởng chừng kết thúc đêm ở lãng cung yên tĩnh trong cung thì tổ chức tiệt sinh thần cho hiền phi vô cùng náo nhịp
      " Hoàng hậu thần bức tai không cứu được long thái" ảnh nhị khóc nhìn ngươi trên giường trắng bết
     " các ngươi giúp ta trong sóc nguyệt ca ca và minh nhi thật tốt " Y cười chua sót
    " cảm ơn mọi người đã giúp ta đữ đứa bé đến bay giờ" y nói tiếp nhìn cái bóc nhỏ chưa đến bàn tay ,màu đỏ chưa đến ba tháng không ích vết máu nước mắt rơi xuống
      Ảnh nhị khóc rời đi lãnh cung Dạ Uyển đứng đạy ôm cái bọc nhỏ giọng nói" ta ôm con đến gặp phụ hoàng lần cuối" Dạ Uyển mặt bách Y ôm bọc nhỏ goi gếm cẩn thận bỏ vào ngực tai cầm một thanh kiếm
    _____________________________

        " người đâu bảo vệ hoàng thượng và hiền qúy phi hoàng hậu đến mưu sắt"  quân linh bao quanh trên điện các triều thân cũng hoản hốt
    " ngươi nghĩ người diệt được trẫm" hắn lạnh lùng nói

   "  ta nào giám chỉ đưa hài tử gặp ngươi lần cuối" Dạ Uyển cười nói
   Hắn nhiếu mây nhìn ngươi dưới dài

" tình Yêu không có lỗi ,chỉ lỗi ta yêu sai người , giờ ta hận mình yêu ngươi ghe tởm" Dạ Uyển như cười lưu mang nói lòng đau như cắt
     " người có ý gì" hắn có chút nhói đau ,nhiều thứ không hiểu trong đầu hắn
    Dạ uyển để thanh kiếm xuống tay bỏ vào ngực tay chưa kịp lấy  cái bọc trắng một cay cung đã bắn vào ngực phía nên trái Y , phun máu vẫn cười ngồi sụp xuống miệng nói" cha đã mang con gặp phụ hoàng ..."
  
    

   
    
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro