Khi người ta cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vết thương...

Mọi vết thương sẽ lành...
Rồi nó thành cái sẹo...
Vấn đề là cái sẹo...
Đâu dễ.. xóa mờ đâu...
Nếu nhanh thì vài năm...
Nhưng.. có khi cả đời...
Vết thương lòng cũng vậy...
Sẽ hằn mãi trong tim...
Và.. đôi khi rỉ máu...
Những khi ta yếu lòng...
Hay vô tình chạm đến...
Một ký ức thân quen...
Mà.. trong miền nỗi nhớ...
Ta đang cố xóa nhòa...
...
9.6.15

...
Nhảm trong cơn men

Buồn...
Nhàm... cô độc...
Vẫn một cái chất cố hữu
Không ai hiểu
Chẳng quan tâm
Vẫn khùng điên
Ánh mắt vô hồn
Nỗi nhớ xoay vần
Ảo giác xoay quanh
Ào ạt rồi hụt hẫng
Cười ngạo mạng
Trầm lặng vu vơ...
Uh cuộc đời
Trôi cứ trôi
Có điểm đầu
Ắt có điểm cuối
Dấu hỏi cuộc đời
Dài như vô tận
Sống vẫn phải sống
Chết là hư không
Lang thang lang thang
Nếm trải dòng đời
Vấp ngã đứng dậy
Tất thành người...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro