chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cánh cửa kia cuối cùng cũng mở ra

Bs:xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức, xin người nhà bớt đau thương . Bs lắc đầu nói
Còn anh cứ gào khóc nắm lấy áo của Bs mà la hét " các người nói dối em ấy làm sao có thể như vậy dc , các người mau trả em ấy lại cho tôi" anh cứ như vậy mà khóc lớn

Cậu dc y tá đẩy ra trên chiếc giường bệnh, trên người được phủ lên một tấm vải trắng, đời người thật vô thường, chỉ vì một lúc cảm thấy mới mẻ mà anh đã vô tình mà mất người mình yêu, h anh có khóc, có hối hận thì cậu cũng không sống lại dc, chính anh đã đẩy cậu tới bến bờ của tuyệt vọng, để cậu phải dùng cái chết đê giả thoát
---------------------
1 năm sau
hôm nay anh đến thăm mộ cậu " em à , em đã ngủ được 3 năm rồi, sao em không cho anh nhìn thấy em dù chỉ một lần, có phải em rất hận anh không" anh nở một nụ cười , nụ cười vừa chua chát vừa khinh thường chính bản thân của mình, đặt bó hoa hồng trăng xuống mộ cậu , nước mắt anh lại khơi
--------------------
3 năm sau
H đây không ai còn thấy anh đến thăm mộ cậu nữa , mà bên cạnh đó có thêm 1 ngôi mộ nữa đó chính là anh , vào một ngày mưa anh đã uống thuốc tự tử để đến với cậu
kiếp này anh đã nợ em , hi vọng kiếp sau anh sẽ được gặp lại em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#offgun