Chương I: Đóa anh đào năm ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người ta thường nói anh đào đẹp nhất là lúc nó được nở rộ nhưng theo tôi thì đó là lúc đáng buồn nhất!

Nở rộ rồi cũng lụi tàn một cách nhanh chóng thế thôi sao? Nhưng dù sao anh đào cũng được thử một lần trong đời mạo hiểm lià cành để ngao du thiên hạ cùng gió, có lẽ lúc này nó mới thấy cuộc sống mình thật ý nghĩa và anh đào yêu gió. Có ai có thể can đảm khẳng định rằng mình có thể sắt đá tột cùng đến nỗi không hề có chút tình cảm đặc biệt nào đối với người đã mang cho ta những cỗ cảm xúc ấm áp mới lạ không nói thành lời ấy!

Nhưng tiếc thay gió phong lưu, vô tình vốn nó chỉ thuận đường mà nhẹ cuốn anh đào theo thôi. Đó là suy nghĩ của Nhu Ngữ tôi năm mười sáu tuổi!
Tuổi này tôi mang trong mình nhiều điều mới lạ từ suy nghĩ có chút trưởng thành cho tới ngoại hình lột xác xinh đẹp với đôi má đào của tuổi mười sáu, đôi mắt to tròn mang theo chút ướt át nhìn đời không thấu, chiếc mũi tuy không thanh cao nhưng lại vừa vặn với khuôn mặt tôi, đôi môi hồng nhuận khiến nữ sinh nào cũng ganh tị. Gia cảnh tôi cũng không khá giả là mấy, ba tôi làm kiểm toán, mẹ tôi làm cô giáo cho một trường cấp một. Gia đình tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu ba mẹ tôi không cưới nhau vì sự ràng buộc của hai bên gia đình và sinh tôi ra trong sự lỡ lầm của tuổi trẻ!

Cuộc đời tôi kể dài dòng cũng sinh ra nhàm chán nhưng bài hát nào cũng có đoạn điệp khúc cuộn trào và khúc cuộn trào ấy cũng là bước ngoặc lớn cho đời tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro