Chap 4: Về thăm Bối gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giờ Hạ Vy đã 18 tuổi, Tư Hàn đã 21 tuổi, hai người chính là hai cái tên nổi nhất ở châu Âu- châu Á, cái tên vàng của thế giới. Hiện tại hai người vô cùng bận rộn, Hạ Vy rất tập trung làm việc có thời gian cô luôn đi du lịch, hay về thăm cha vs gia gia, cô và Tư Hàn đã không còn liên lạc nói chuyện với nhau nữa vì..............

------------3 NĂM SAU---------------

Trong sân bay , một nhóm người áo đen đang là tâm điểm chú ý của mọi người, nhóm vệ sĩ mặc áo vest đen nét mặt lạnh lùng nghiêm túc đứng đầu bọn họ là một cô gái , họ ánh mắt tập trung hướng về lối ra của máy bay.

Một số người thấy cảnh này tò mò, có chút nán lại xem, là người nổi tiếng sao?!!

Tô Di - người đứng đầu nhóm vệ sĩ áo đen lắc đầu cười khổ.

"Tiểu thư thật là....người luôn không chịu đi phi cơ riêng a! vừa nhanh vừa an toàn, người là muốn thu hút ong bướm sao"

_5 phút sau_      từ phía trong một cô gái kéo va li từ trong bước ra

Cô xuất hiện liền là tâm điểm chú ý của mọi người, chiếc kính đen che đi nữa khuôn mặt nhưng vẫn làm cho người ta biết được phía sau là khuôn mặt ngọt ngào như thiên sứ. Mái tóc đen dài óng mượt buôn xõa tự do, đôi môi căng mọng hồng hào dù không son vẫn khiến người khác thèm muốn.

Tô Di nhìn đã nhận ra chạy đến đón tiếp.

Tiểu thư rất đam mê màu đen, trắng . Phong cách thể thao chất lừ, dù bộ đồ có nam tính cỡ nào khoác lên người cô luôn thành đồ nữ rất phong cách, thanh lịch.

"Chào mừng trở về, tiểu thư"  Tô Di cuối đầu nói, vì bang Chu Tống gây chuyện muốn phá việc làm ăn của Bối gia ở New york làm người phải đó cả tháng trời giờ mới quay về.

"Ta biết, chúng ta về thôi" Bối Hạ Vy ngọt ngào đáng yêu nói, nhìn cô như thiên sứ ngây thơ trong sáng khiến người xung quanh nghe chất giọng trong trỏe của cô lòng mún nhũn ra nhưng hiện trong mắt đám người Tô Di thì khác, cả đám đen mặt họ đã từng bị vẻ mặt của cô lừa trong một thời gian dài. Ai mà biết sau khuôn mặt xinh đẹp đáng yêu này là sự lạnh lùng vô tình, nghiêm khắc vô cùng .

Bối Hạ Vy dẫn đầu đi trước, Tô Di đi sau kéo vali cho cô ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Cô là người có ảnh hưởng đứng thứ 2 trong hắc đạo việc bị ám sát không thể tránh dù người biết thân phận của cô rất ít có thể đếm trên đầu ngón tay nhưng không thể lơ là.

"Di tỷ căng thẳng như vậy làm gì, chúng ta về biệt thự trước đi sau hãy đi thăm gia gia" Bối Hạ Vy cười nhẹ nói, Tô Di không tin vào khả năng của cô sao, với mà nghĩ cô là người đứng thứ 2 hắc đạo với cái vẻ ngoài như vậy chứ. Lúc đầu họ còn không tin đến khi thấy rồi họ còn bàng hoàng mà lo gì chứ.

"Tiểu thư, lần sau hãy đi bằng phi cơ riêng đi" Tô Di không phải không tin khả năng của cô nhưng lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao.

"Được rồi, Di tỷ đừng nghiêm mặt nữa" Hạ Vy bán manh khoác tay Tô Di kéo đi.

...Tô Di đành chịu thua vẻ mặt này của cô, quá ngọt đi!! Sao một người lại có thể đáng yêu như vậy chứ, từ lúc ở cạnh tiểu thư nhiều lúc cô cũng tự nghĩ vế giới tính của mình.

Ngồi trên chiếc xe Lambogini phiên bản giới hạn màu đen cực chất, Hạ Vy ngồi trên xe nhàn nhã chơi game trên điện thoại, kế bên là Tô Di đang hết sức nghiêm túc tập trung lái xe.

"Tiểu thư?"

"Gì vậy Di tỷ?"

"Chuyến nào người có bị thương không?"

"Tỷ còn không tin khả năng của em sao? chỉ là bọn tép riu có người chống lưng thôi" Vừa chơi hăng say vừa nói.

"Nếu vậy Trần Vu đi là được rồi, sao phải đến tận đó cực khổ như vậy" 

"Súng mới người sài cảm thấy thế nào?OK không?" 

"Rất tốt , chỉ là cải tiến thêm về việc giảm thanh  rồi đưa mẫu cho Phong Ca đi"

Phong là người trong lúc cô bắt đầu sự nghiệp đã vô tình gặp, hai người hợp ý nên kết nghĩa anh em, là người chuyên sản xuất vũ khí cung cấp cho quân sự.

Cũng là nơi cung cấp cho cho giới hắc đạo, ngoài ra còn nghiên cứu phát triển vũ khí tối tân. Hợp pháp với nhà nước- bất hợp pháp trong thế giới ngầm.

Chiếc xe chạy rất nhanh, phút chốc đã xa khu thành phố náo nhiệt, Hạ Vy kéo chiếc kính xuống làm lộ ra đôi mắt đen láy to tròn, khuôn mặt lai tây của cô đã hoàn mỹ vô cùng, như được điêu khắc . Vừa đáng yêu dịu dàng vừa quyến rũ , hai nét đẹp tương khắc lẫn nhau nhưng xuất hiện trên khuôn mặt vô cùng hài hòa, hợp lí.

Bối Hạ Vy sống trong biệt thự cách xa đô thị, ít người qua lại, cô thích sống một mình sẽ thoải mái hơn nên mới chuyển ra dù ba và gia gia hết mực phản đối nhưng đành thua trước sự nũng nịu của cô.

Đó là tuyệt chiêu cuối của cô, cô biết cái vẻ này không một ai chống cự được, ngay cả cái tên Tư Hàn mặt lạnh kia cũng chịu thua.


Cả biệt thự  xa hoa vô cùng, lấy trắng màu trắng làm chủ đạo, thanh lịch hiện đại. Cánh cửa tự động mở cho chiếc xe phiên bản giới hạn cực đắt của cô vào.

Bước xuống xe, Hạ Vy giang rộng hai tay căng lên, ngồi trên máy bay cả tiếng thật sự mệt mỏi a~, lưng cô như sắp gãy rồi.

"Tiểu thư, nước tắm đã chuẩn bị xong" Tô Di vừa giúp cô cởi áo khoác vừa nói.

"Ừ ta đi tắm, ngươi chuẩn bị cho ta một bó hoa, chúng ta sẽ đi trước khi đến thăm gia gia" rồi Hạ Vy đi thẳng hướng về phòng mình trên lầu

"Vâng" Tô Di nghe liền biết ý cô, tiểu thư vẫn vậy vẫn đến đó trước mới về nhà. 

Bên trong cực kỳ rộng, thiết kế đơn giản chủ yếu là màu đen-trắng, còn có trên tường là một loạt bộ siêu tập mô hình của cô, lego- xe hay cái loại vũ khí phiên bản giới hạn, Hạ Vy không giống những cô gái bình thường thích túi xách hay giày hiệu, cô thích các mô hình, thích xe hơi, hay các loại súng bản giới hạn. Tới nay đã nhiều đến lóa mắt khiến người khác kinh hãi.

Căn phòng nhìn vậy nhưng ai biết có bao nhiêu vũ khí, thiết bị cạm bẫy được đặt trong đây, vô cùng tân tiến hiện đại.

Nữa tiếng sau, cô đã tắm sau mặc chiếc áo sơ mi đơn giản nhưng lạ mắt, chiếc quần jean ngắn màu trắng để lộ đôi chân thon dài trắng nõn của cô, mang thêm đôi giày thể thao màu trắng. Trông cô vô cùng năng động đáng yêu nhưng cũng thanh lịch trang nhã, mái tóc được cột lại, cô khoác thêm một áo màu đen dài tới chân, rồi bước ra ngoài.

"Tiểu thư chúng ta đi thôi" Tô Di thấy cô đã chuẩn bị xong đưa cho cô bó hoa rồi chạy ra lấy xe chờ cô.

Cầm bó hoa hồng xinh đẹp cô chậm rãi bước lên xe, khuôn mặt lúc này nghiêm nghị lạnh lùng. Tô Di như cảm thấy bình thường chuyên chú lái xe, tiểu thư là như đến đó thì sẽ luôn như vậy rất nghiêm túc.

Trong 15 phút đã đến, chiếc xe dừng trước một mảnh đất rộng vô cùng yên tĩnh , đúng vậy là nghĩa địa. Hạ Vy luôn đến đây gặp người mẹ yêu dấu của mình.

Cầm bó hoa nhẹ nhàng đi mộ mẹ mình cô quỳ xuống, đặt bó hoa trước mộ rồi cô nhanh chóng nhổ cỏ mọc trên mộ. Xong xuôi Hạ Vy im lặng nhìn bức ảnh trên mộ nhẹ cười. "mẹ, mẹ thấy con của mẹ có giỏi hay không, ...." cô ngồi kể những chuyện cho mẹ cô nhưng bằng suy nghĩ nên bên ngài nhìn vào cứ nghĩ cô im lặng. Nước mắt cô chậm rãi rơi xuống, cô đã điều tra thì ra lúc mẹ cô sinh ra đã biết bản thân sống không lâu, mẹ nếu bỏ cô đi sẽ sống thêm ít nhất chục năm nhưng người đã không làm cố gắng sinh cô ra. Sau ba năm mẹ cô đã không chống đỡ được mới qua đời.

Hạ Vy đã nói chuyện này cho ba và gia gia cô, vậy mà hai người không trách cô vẫn yêu thương cô, khiến cô cảm thấy bản thân thật may mắn, có ba mẹ yêu thương, có gia gia cưng chiều.

Một tiếng sau, Hạ Vy đứng dậy lau nước mắt tươi cười nói " mẹ con phải đi rồi, lần sau con sẽ lại đến thăm mẹ" 

Lúc đi ra, có lẽ vì còn nhớ về mẹ nên Hạ Vy có chút thất thần đụng một người bất cẩn ngã xuống, cô luống cuống đứng dậy cuối người xin lỗi rồi bước đi không để đến người mình vừa đụng.

"Khoan đã!!" người vừa làm cô té kêu lên làm Hạ Vy đứng lại quay đầu nhìn người vừa làm cô ngã trên đất, cô không phải đã xin lỗi rồi sao, vs người ngã là cô nha.

Quay lại thì thấy một người đàn ông rất đẹp trai cao khoảng 1m85 , khuôn mặt này chỉ sợ sẽ làm con gái mê như điếu đổ chỉ là Hạ Vy miễn dịch, còn có hiện giờ cô đang rất không có tâm trạng, khó chịu nhìn người trước mặt.

"Em không sao chứ, xin lỗi làm em ngã"

"Không sao" Hạ Vy lạnh nhạt quay đầu bước ra xe đi khiến người đàn ông đó kinh ngạc vô cùng " cô bé này thật đặc biệt, em thật giống hắn hy vọng nếu có duyên chúng ta sẽ gặp lại"

-------------------------------

Tô Di ở ngoài luôn chờ cô, mỗi lúc đến đây tiểu thư chỉ muốn một mình yên tĩnh, thấy cô bước ra Tô Di nhanh chóng mở xe cho vào rồi lái xe đến biệt thự Bối gia.

Dinh thự này không mang phong cách hiện đại giống cô, mang chút cổ điển thời xưa nhưng sang trọng sa hoa.

Biết cô đã tới có người đã chờ sẵn mở cửa.

Chậm rãi bước xuống, Hạ Vy cùng Tô Di chậm rãi bước vào đại sảnh, liền thấy người cha yêu quý và gia gia đẹp lão của cô đang uống trà chờ cô

"Cha , gia gia Vy Vy đã về rồi a~" Hạ Vy nhẹ nhàng nói

"Con còn nhớ tới chúng ta sao" Cha cô hờn giận nói nhưng giọng nói lại cưng chiều

"Làm sao lại không nhớ Vy Vy nhớ hai người, con luôn nhớ a~" Hạ Vy làm nũng ngồi xuống cạnh ba cô ôm cánh tay lay lay.

"Được rồi Vy Vy, con cũng mới về chúng ta vô ăn bữa cơm đi, chắc con cũng đói rồi đúng không" Gia gia cô sủng nịnh nói, cũng mấy tháng trời không thấy bảo bối rồi, nó như đẹp lên nữa rồi, ông nhớ nó muốn chết đi được.

"Gia gia tốt nhất, con cũng đói rồi" Cô chạy đến đỡ gia gia cùng hai người vào phòng ăn. Ba người nói nói cười cười cùng nhau ăn khung cảnh vô cùng ấm áp, Tô Di đứng cạnh cũng vui lây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro