Chương 51 + 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 51

Còn lại mấy ngày Triệu Văn cùng Hùng Bá liền ngốc ở trong nhà, trải qua cực kỳ thoải mái, mãi đến tận ngày mùng tám, mọi người mới lên tinh thần mở cửa hàng làm ăn.

Hùng Bá đi tìm Liễu thúc nói chuyện của Liễu Tùng, Liễu thúc tất nhiên là nguyện ý, nói thẳng là nếu Liễu Tùng không nghe lời phạm lỗi thì Hùng Bá đừng khách khí, tùy tiện thu thập, Liễu thẩm tử càng tán thành.

Cứ như vậy, Liễu Tùng bị Hùng Bá xách đến trà lâu.

Người thôn Cao Sơn vừa nghe, mọi người đều nóng mắt cực kỳ, nhiều hán tử bóp cổ tay tự trách sao lúc trước không cùng ba huynh đệ Hùng gia tạo mối quan hệ.

Người nhà họ Liễu ngược lại vẫn giữ được bình tĩnh, đưa Liễu Tùng đi xong bắt đầu làm ruộng, tính đầu xuân sau đem tiểu nhi tử đưa vào Tư Thục học vỡ lòng, không tham dự nói lời dèm pha với đám người kia.

"Nếu Hùng Bá thật sự có tình nghĩa, vậy sao không thấy hắn vươn tay với Vương Thuận?"

Dương Tuấn Tài nghe người trong thôn nói lời nịnh bợ Hùng Bá thì về đến nhà cười lạnh nói, Dương mẫu là người lắm mồm, trực tiếp đem lời này thêm mắm dặm muối nói cho nhóm đại thẩm của hắn, trong lúc nhất thời, toàn bộ thôn đều nói đến chuyện của Vương Thuận cùng Hùng Bá.

Trước khi Hùng Bá kết hôn với Triệu Văn, quan hệ cùng Vương Thuận rất tốt, bây giờ Hùng Bá thì tốt, thà giúp người Liễu gia cũng không tiện thể giúp Vương Thuận.

"Chuyện của Vương Thuận, Hùng Bá không thèm giúp."

"A, người ta có tiền, xem thường người nhà nông chúng ta."

"Cũng không biết Liễu gia leo lên Hùng Bá thế nào."

Vương Thuận đào đất xong, ở một bên nghỉ ngơi uống nước, liền nghe thấy mấy thôn dân bên cạnh đang nói những câu nói này, hắn cau mày xoay người về phía bọn họ.cloudyhiromi.wordpress.com

Lúc Hùng Bá mới vừa mở cửa hàng từng đi tìm mình, chỉ có điều khi đó phu lang mình đang có thai, hắn liền uyển chuyển cự tuyệt, sau đó Vương mẫu qua đời, Hùng Bá lại đi tìm mình....

Nào có như những người này nói.

Vương Thuận lau miệng một cái, cầm lấy cái cuốc tiếp tục làm việc.

Hùng Bá đang bận việc quét tước cửa hàng cũng không biết trong thôn lúc này đang nghị luận hắn và Triệu Văn thế nào, chỉ mới mười mấy ngày không mở cửa hàng, khắp nơi đều là tro bụi, chỉ có thể dọn dẹp một chút.

Bởi vì Chu Lực không thể tới cửa hàng, cho nên cửa hàng thịt nướng bận rộn chút, Hùng Bá cùng Triệu Văn suy nghĩ một chút, vẫn là mời một người tiểu nhị giúp đỡ Hùng Phong.

Chu Tĩnh Nhã cũng là ngày hôm nay mới trở về.

Triệu Văn nhìn hảo hữu bởi vì có thai mà bắt đầu mập lên nói: "Mới bao lâu không gặp, lại lớn như vậy."

Hắn nói về bụng của Chu Tĩnh Nhã.

Chu Tĩnh Nhã khẽ mỉm cười: "Sắp năm tháng, lớn tương đối nhanh."

Triệu Văn nở nụ cười, nhìn bụng đối phương cũng là đầy nhu hòa, "Thật tốt."

Chu Tĩnh Nhã mím môi một cái, đến cùng vẫn là đem tin tức nghe được trên huyện nói cho Triệu Văn.

"Mâu Thiên bệnh qua đời."

Triệu Văn sững sờ, một hồi lâu sau gật đầu, nói giọng khàn khàn: "Ngày ấy lúc ta thấy huynh ấy, liền phát hiện đèn đã cạn dầu."

Mâu Thiên như vậy khiến cho Triệu Văn không nói ra được lời hung ác nào.

Chu Tĩnh Nhã không ngờ Triệu Văn cùng Mâu Thiên còn từng gặp mặt, hắn biết sóng gió giữa hai người, lúc này cũng không biết bày tỏ thế nào.

Đối với Mâu Thiên, Chu Tĩnh Nhã là xem thường, nguyên nhân là vì Mâu Thiên quá hạ thấp tình cảm của mình, nhưng Chu Tĩnh Nhã cũng rất bội phục Mâu Thiên, bởi vì hắn dùng tính mạng của mình yêu người kia.

"Có tính đi xem không? Người nhà họ Mâu dự định hỏa táng, nói là ý của Mâu Thiên."

Chu Tĩnh Nhã nhẹ giọng nói.

Triệu Văn trầm mặc một hồi lâu sau lắc lắc đầu, "Hôm qua Mâu Vũ đến, hắn chưa nói đến chuyện Mâu Thiên, chỉ là nói cho ta biết hắn phải rời đi, đi ra bên ngoài một chút, còn nói sẽ mang theo Mâu Thiên cùng đi."

Bây giờ nghĩ lại, khi đó trong bao quần áo phía sau Mâu Vũ hẳn là mang theo tro cốt của Mâu Thiên, Mâu Thiên đã cùng mình "Gặp" qua.

"Mâu Vũ à."cloudyhiromi.wordpress.com

Chu Tĩnh Nhã nghe vậy than thở một tiếng.

Mâu Vũ là con trai nuôi của Mâu gia, bởi vì Mâu Thiên vừa sinh ra thân thể không tốt, vì vậy Mâu gia liền thu dưỡng một tiểu hán tử thân thể khỏe mạnh, nghĩ chờ Mâu Thiên lớn rồi sẽ để cho bọn họ kết hôn, nói trắng ra là, kỳ thực Mâu Vũ chính là chồng nuôi từ bé của Mâu Thiên.

Mâu Vũ thật tâm yêu thích Mâu Thiên, nhưng Mâu Thiên thích Lý bộ đầu, Mâu Vũ không thể làm gì khác hơn là chán nản nhìn Mâu Thiên gả cho Lý bộ đầu, vì thân thể Mâu Thiên, Mâu Vũ luôn luôn học y, một lòng nghĩ có thể làm cho Mâu Thiên sống thêm mấy năm, nhưng mà....

Nghe được tin tức này, mấy ngày sau tâm tình Triệu Văn cũng không tốt, Hùng Bá nhìn mà đau lòng, nhưng cũng biết mình không giúp được gì, vì vậy phí sức tâm tư chỉ muốn Triệu Văn cao hứng trở lại.

Triệu Văn nhìn hán tử ngốc nghếch ở trước mặt mình, trước mắt chợt lóe lên khuôn mặt tươi cười của Mâu Thiên, hắn tin rằng kiếp sau Mâu Thiên nhất định sẽ trải qua thật tốt.

Tuyết đọng theo xuân đến dần dần hoà tan, cũng không lâu lắm cả vùng đều ngập tràn hơi thở của mùa xuân.

Một năm mới bắt đầu.

Triệu Văn cùng Hùng Bá, từng người cũng bắt đầu bận rộn, bởi vì nguyên nhân thân thể nên Chu Tĩnh Nhã hầu như không đến trà lâu, cho nên Triệu Văn ôm đồm mọi việc, bận đến mức không thể tách ra.

"Huynh nói đại ca cùng người trong thôn đánh nhau?"

Triệu Văn mới vừa về đến nhà, liền nghe Hùng Bá nói một câu làm cho hắn kinh ngạc.

Hùng Bá gật đầu."Còn không phải sao, đánh gãy hai cái răng của người kia."

Triệu Văn kỳ quái liếc mắt nhìn Hùng Bá đang cao hứng, "Huynh vui mừng cái gì vậy?"

Hùng Bá lập tức nghiêm chỉnh, "Người kia đáng đời, hắn nói lung tung."

"Đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

Triệu Văn cau mày nói.

"Tiểu tử Dương Tuấn Tài kia ở trong thôn nói Hùng Bá ta là người bất nhân bất nghĩa, còn kéo cả Vương Thuận vào, không chỉ vậy, hôm qua hắn đang nói cùng người khác vừa lúc bị đại ca nghe thấy được, đại ca không chịu được mấy câu nói xấu ba huynh đệ chúng ta, bước thẳng tới đánh một trận."

Hùng Bá nói tóm tắt.

"Đại ca thế nào rồi?"

"Bị trưởng thôn gọi đi nói vài câu, Dương Tuấn Tài vốn muốn báo quan, dù sao hắn là tú tài, bị đánh thật mất mặt, nhưng Nhị ca phu đứng ra nói một người tú tài còn đi xung quanh bịa đặt sinh sự, việc này truyền đi còn không biết là ai thiệt thòi đâu, cho nên việc này cũng coi như là xong."

Triệu Văn thở phào nhẹ nhõm, "May là Nhị ca phu có mặt."

"Nếu là ta, buổi tối ta sẽ lấy bao tải trùm hắn, đánh gần chết cũng không bắt được ta!"

Hùng Bá ríu rít nói.cloudyhiromi.wordpress.com

Triệu Văn lườm hắn một cái, "Huynh quên mất đại ca phu rồi à! Thật vất vả mới có, mấy chuyện đó không nên đi phiền huynh ấy."

Hùng Bá lập tức ngậm miệng, hắn đúng là quên mất.

Triệu Văn thở một hơi, ngày hôm sau Dương phụ tìm tới cửa.

"Năm nay cũng không đến phiền xe bò nhà các người nữa, năm ngoái chúng ta đã giao hơn nửa năm tiền xe, các người xem có phải là nên trả lại cho chúng ta?"

Hùng Bá rất vui lòng, rất sảng khoái đem bạc trả lại cho Dương phụ, "Lần sau nói người nhà ông nói xấu thì chớ để cho người bắt, ta bản lĩnh không có, nhưng một thân khí lực thêm tính khí bạo ngược, cẩn thận chút, nếu không lần sau không chỉ rụng răng đâu."

Dương phụ vừa nghe lời này sầm mặt lại, nhưng không dám nói thêm cái gì, cầm bạc giận đùng đùng ly khai.

Triệu Văn bất đắc dĩ nhìn Hùng Bá một cái, Hùng Bá đắc ý, cuối cùng cũng hết chướng mắt tên kia.

Chương 52

"Hôm nay ta về thôn một lần, một là thăm đại ca phu, hai là đi nghe một chút xem lưu ngôn phỉ ngữ kia đã truyền đến trình độ nào."

Triệu Văn suy nghĩ một chút, nói.

Hùng Bá lập tức chân chó nói: "Chúng ta cùng đi."

"Huynh đi đến cửa hàng đi, không quá nửa ngày ta sẽ trở lại."

Triệu Văn lắc đầu nói.

Hùng Bá chỉ có thể gật đầu, "Được rồi, về sớm một chút, hay là ta đi đón đệ?"

Triệu Văn liếc xéo đối phương một cái, "Biết khi nào ta xong việc sao?"

"Không ngại, lâu thì chờ một lát." Hùng Bá cười hì hì nói.

Triệu Văn không có cách nào, đành phải gật đầu.

Đến cuối cùng, Hùng Bá vẫn đưa Triệu Văn đến cửa nhà Hùng Phong mới rời khỏi.

"Mau vào."

Nghe tiếng xe ngựa đến, Chu Lực ra xem, thấy là Triệu Văn thì cười nói.

"Dạo này sắc mặt đại ca phu càng ngày càng tốt."

Triệu Văn nhìn Chu Lực sắc mặt hồng hào cười nói.

Chu Lực có chút ngượng ngùng, hắn nói: "Từ lúc chẩn ra là có, càng ngày càng ăn nhiều, nửa đêm còn đói bụng, cho nên trong nhà khắp nơi đều thả đồ ăn vặt."

"Thế là tốt rồi, " Triệu Văn gật đầu, "Trong quán trà, sư phó làm điểm tâm làm ra rất nhiều điểm tâm mới, ta cầm hai hộp lại đây, huynh ăn thử xem."

Chu Lực biết Triệu Văn là người nói một không nói hai, cũng không khách khí, trực tiếp cầm lấy một cái bỏ vào trong miệng, "Ăn ngon."

Triệu Văn thở phào nhẹ nhõm, "Vậy thì tốt, phần của Nhị ca phu cùng tiểu Hùng Thụy ta cũng để ở chỗ này, đợi chút nữa bảo Nhị ca lại đây lấy."

Tiểu Hùng Thụy cùng Hùng Phong đến cửa hàng, hiện tại trong nhà Hùng Vân không có ai.

"Được."cloudyhiromi.wordpress.com

"Ta vào trong thôn đi dạo một chút."

Nói được mấy câu Triệu Văn đứng lên nói.

"Được, ta hầm chân giò trong nồi, buổi trưa đệ về đây dùng cơm." Chu Lực chẳng hề ngu dốt, vừa nghe Triệu Văn nói liền biết ý tứ, vì vậy cười nói.

"Vậy ta có lộc ăn, " Triệu Văn cười híp mắt nói.

Triệu Văn ra sân bước từng bước nhỏ về nhà trúc nhìn một chút.

Trong sân sạch sẽ như trước, bởi vì nguyên nhân ở sau núi, nên sáng sớm, xung quanh có chút yên tĩnh.

Thuận đường nhỏ đi xuống, xuyên qua rừng trúc nhỏ liền có thể nhìn thấy một đám ruộng lớn, lúc này trong ruộng có không ít thôn dân, không cần đi ra khỏi rừng trúc đều có thể nghe được một ít giọng oang oang nói.

"Ta thấy Hùng Phong là bị Dương tú tài nói đúng nên thẹn quá hóa giận, cho nên mới động thủ đánh người ta."

"Đúng vậy, đây chính là tú tài lão gia đó! Hùng Phong cũng dám xuống tay, các người nói xem người Hùng gia bây giờ là có tính tình gì vậy?"

"Ta cảm thấy Hùng gia phát đạt liên quan gì tới Vương Thuận chứ, tại sao phải giúp hắn! Chẳng lẽ không giúp cũng là một cái tội à?"

"Phi, ngươi biết cái gì, Hùng Bá không màng đến tình nghĩa huynh đệ còn không cho người ta nói à!"

Triệu Văn lẳng lặng đứng ở bìa rừng trúc, nghe những người kia nói, cực kỳ lâu sau, mới quay người rời đi.

"Ôi! Là Hùng Tam gia à! Tại sao lại trở lại?"

Liễu thẩm tử mới từ phía sau núi xuống, liền gặp phải Triệu Văn từ ngoài rừng cây tới.

"Trong cửa hàng có người trông nên không có việc gì, trở lại thăm một chút, Liễu thẩm tử sớm như vậy đã bận việc à? "

Triệu Văn nhìn thấy Liễu thẩm tử đầy mặt nụ cười, tâm tình khá hơn nhiều.

"Trở về thì tốt rồi, hôm nay buổi trưa đến nhà ta ăn cơm đi, ngươi xem nhà ngươi lạnh nồi lạnh bếp, lười đốt lửa."

Liễu thẩm tử nói.

Triệu Văn vội vã khéo léo từ chối: "Lần sau đi Liễu thẩm tử, bữa trưa hôm nay ăn ở chỗ đại ca phu rồi."

"Được thôi, " Liễu thẩm tử có chút tiếc nuối, bất quá nhớ tới chuyện trong thôn trấn an nói: "Trong thôn này có mấy người miệng lưỡi thô thiển nói chuyện chọc người phiền, ngươi đừng để bụng, bọn họ đó là đỏ cả mắt, đố kị."

"Liễu thẩm tử yên tâm đi, ta và Hùng Bá cũng không phải kẻ hẹp hòi."

"Vậy thì tốt, vậy thì tốt."

Liễu thẩm tử đi rồi, Triệu Văn ở nhà đọc sách một lúc, sau đó đi đến nhà Hùng Phong.

Ăn cơm trưa xong không bao lâu, Hùng Bá liền thí điên vui vẻ điều khiển xe bò đến.

Chu Lực cùng Triệu Văn đang dọn dẹp bàn, nhìn Hùng Bá vừa vào cửa, Chu Lực chặn lại nói: "Ăn cơm chưa?"

"Còn chưa."

Hùng Bá thành thật trả lời.

"Cũng may là để lại cơm, chờ ta lập tức dọn lên."

Chu Lực cười nói.

"Đại ca phu huynh ngồi đi, để ta tự mình làm!"

Hùng Bá ấn Chu Lực xuống, chính mình xắn ống tay áo lên đi vào phòng bếp, Triệu Văn thấy vậy cũng bảo Chu Lực đừng để ý tới hắn, "Huynh ấy không khách khí đâu."

"Không khách khí mới tốt."

Chu Lực nói.

Triệu Văn cười cười, chờ sau khi Hùng Bá ăn cơm xong, hai người giúp đỡ rửa sạch sẽ chén đũa, cứng rắn không cho Chu Lực đụng vào.

"Hôm nay ta đi một vòng ở trong thôn, phát hiện mấy lời kia lưu truyền đến mức càng ngày càng lớn hơn, tiếp tục như vậy không phải chuyện hay."

Đi vào đi ra cho tiêu cơm, Triệu Văn đem những gì mình nghe được, thấy được nói cho Hùng Bá.

Hùng Bá thâm trầm liếc mắt nhìn nhà Dương Tuấn Tài, "Miệng người đáng sợ."

Triệu Văn kinh ngạc nhìn Hùng Bá một cái, "Huynh còn hiểu cái này cơ à."cloudyhiromi.wordpress.com

"Đương nhiên!"

Không được khen như thường lệ, Hùng Bá trong nháy mắt liền ngạo kiều.

Triệu Văn cười khẽ một tiếng, sau đó dường như thở dài lại là cảm khái nói: "Tiếp tục như vậy không được, đại ca cùng Nhị ca đều ở trong thôn, đại ca phu có hài tử, tiểu Hùng Thụy cũng sắp vào lớp học."

Hùng Bá gật đầu, "Ta đi tìm trưởng thôn."

"Tìm trưởng thôn nói thế nào?"

Hùng Bá xoa xoa mũi, "Ăn ngay nói thật chứ, phu lang ta lợi hại, cho nên cuộc sống nhà chúng ta trải qua náo nhiệt, mấy tên đỏ mắt cũng đừng lắm mồm, có bản lĩnh thì tìm phu lang tốt đi!"

Triệu Văn lườm hắn một cái.

"Ta thấy coi như là không thể trông cậy để huynh hiến kế, lại nói, Vương Thuận là tôn tử của trưởng thôn, làm sao huynh biết trưởng thôn không oán giận chúng ta?"

"Là Vương Thuận tự mình từ chối ta, ta còn đầy bụng tức giận đây, hiện tại trong thôn đều mắng Hùng gia chúng ta, hắn thì tốt rồi trốn thật nhanh, cái rắm cũng không dám thả."

Hùng Bá nói đến cái này tức giận trong bụng liền phình ra.

"Hắn lo lắng cho phu lang hắn thôi, lại nói, sao huynh biết người ta chưa từng nói?"

Triệu Văn nói.

Hùng Bá há miệng, đến cùng không phản bác.

Triệu Văn nói không sai, từ lúc phu lang Vương Thuận không còn hài tử, tinh thần càng ngày càng không xong, Vương Thuận không dám rời khỏi đối phương một khắc, lời ra tiếng vào trong thôn Vương Thuận nghe được cũng không nén giận, nhiều lần lý luận với người ta đều bị trưởng thôn ép xuống.

Nói cho cùng, trưởng thôn cũng oán giận Hùng gia.

Vốn đều là một nhà bình thường trong thôn, đột nhiên một người phú quý, trong lòng những người khác không thể thiếu chua.

"Ta nghĩ như vầy....., huynh cảm thấy thế nào?"

Triệu Văn ở bên tai Hùng Bá nói nhỏ vài câu, sau mà hỏi đối phương.

Hùng Bá cười hì hì sờ sờ lỗ tai, "Phu lang làm chủ là được."

"Nói chuyện đàng hoàng!"

"Được! Cứ làm như thế đi!"

Buổi tối hôm đó, Hùng Bá cùng Triệu Văn ở nhà Hùng Phong chờ Hùng Phong cùng phu phu Hùng Vân trở về tụ tập.

Nghe dự định của Triệu Văn xong, Hùng Phong trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng xin lỗi nói: "Là ta kích động."

"Đại ca đừng nói vậy, cho dù không có chuyện này, Hùng gia chúng ta sớm muộn cũng bị chê trách."

Hùng Bá lắc đầu nói.

Hùng Vân suy nghĩ một chút, cảm thấy hợp lý, "Vậy chuyện này ba huynh đệ chúng ta cùng làm đi."

"Đúng! Đừng để một mình phu phu lão Tam gánh một mình, ba huynh đệ chúng ta cùng làm, cũng coi như là tích đức cho con cháu sau này."

Hùng Phong vỗ cái đùi lớn nói.

Triệu Văn cùng Hùng Bá liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng gật đầu cười.

Sau ba ngày, ba huynh đệ Hùng gia cùng đi đến nhà thôn trưởng ngồi, mãi đến tận hơn nửa ngày mới thảnh thơi rời khỏi.

Đợi anh em nhà họ Hùng rời đi, trưởng thôn cầm chiêng đồng mặt mày hớn hở gõ lên, để các hương thân nghe thấy tiếng chiêng đến từ đường mở họp.

"Hôm nay, ta tuyên bố một việc lớn! Ba huynh đệ Hùng gia sẽ xuất tiền xây một lớp học mới cho thôn chúng ta!"

Trưởng thôn dứt lời, tất cả mọi người trợn to mắt, tiếng bàn luận cũng bắt đầu vang lên.

"Không thể nào?Tiền xây lớp học không phải là số lượng nhỏ!"

"Đừng nói là bọn họ chỉ ra một chút, còn lại để tự chúng ta bỏ tiền ra chứ?"

" Quả nhiên ba huynh đệ Hùng gia không quên người trong thôn chúng ta, tri ân báo đáp."

"Ba huynh đệ kia bị ngu sao, tự nhiên lấy bạc của mình ra xây lớp học?"

"Yên tĩnh! Yên tĩnh!"

Chờ mọi người nói đã rồi, trưởng thôn lớn tiếng nói.

Mọi người ngẩng đầu lên nhìn về phía trưởng thôn.

"Trưởng thôn, là ba huynh đệ Hùng gia ra hết toàn bộ bạc sao?"

"Đúng, " trưởng thôn gật đầu, "Các người đều biết, lớp học của thôn chúng ta còn nát hơn cả từ đường, mời vài phu tử đến đều ghét bỏ lớp học của chúng ta quá kém, không đến, lần này có thể nói là Hùng gia làm một việc lớn."cloudyhiromi.wordpress.com

"Vậy rốt cuộc là sửa bao lớn?"

"Đúng vậy, cũng nói là chỉ sửa một gian phòng nha."

"Hỏi rất hay! Chúng ta đã quyết định xong, sửa năm gian phòng lớn! Các hương thân, đây chính là chuyện tốt! Lớp học sửa tốt, có thể mời phu tử tốt đến đây dạy học, con cháu chúng ta được ích lợi không nhỏ đâu!"

Trưởng thôn bày ra vẻ mặt trịnh trọng nói.

Các hương thân ở đây bắt đầu tán đồng gật đầu.

Liễu thúc nhìn lướt qua người xung quanh, nhấc tay lớn tiếng nói: "Liễu Đại ta là người đầu tiên nguyện ý xuất lực! Lớp học xây xong sớm một chút, tiểu nhi tử nhà ta mới đi học được!"

"Vương Đại ta cũng góp một phần!"

"Trưởng thôn, huynh đệ chúng ta cũng tới!"

"Còn có ta!"

Trong lúc nhất thời, mọi người đều dồn dập tự nguyện xuất ra nửa lực, trưởng thôn thoả mãn cực kỳ, hắn nhìn lướt qua Dương Tuấn Tài sắc mặt khó coi đứng ở góc, lớn tiếng nói: "Ba huynh đệ Hùng gia ra tổng cộng ba mươi lượng bạc, Dương tú tài, người biết chữ trong thôn chúng ta không nhiều, sau khi chúng ta thương lượng thì quyết định mời ngươi tới coi chừng các loại sổ sách cho chúng ta, như vậy mới công chính, không biết ngươi có nguyện ý hay không?"

Tất cả mọi người nhìn về phía Dương Tuấn Tài.

Dương Tuấn Tài nhịn xuống uất ức, gật đầu nói: "Tất nhiên nguyện ý."

Trưởng thôn thoả mãn gật đầu, "Vậy ba mươi lượng này trước hết đặt ở chỗ ngươi, có nhu cầu gì cần mua chúng ta lại tìm ngươi."

Ý tứ là ba mươi lượng liền giao cho ngươi, thiếu một văn, đều chỉ hỏi ngươi, dù sao mọi người đều đang nhìn.

Dương Tuấn Tài nhắm mắt lại, hắn xem thường Hùng Bá, không, là Triệu Văn.

Tác giả có lời muốn nói: Ta có tội

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro