Chương 7: Làm cho hắn hộc máu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vì tỏ vẻ chính mình là người tốt, Sở Vi trước mặt nhị thế tổ [con cháu đời thứ 2 ở những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí] mắng tên trộm kia đến lòng đầy căm phẫn. Đáng thương cho tên tiểu tặc bị đẩy ra làm sơn dương thế tội, cái gì cũng không lấy được lại bị nàng không ngừng chửi rủa, chỉ có thể rơi lệ đầy mặt.

Tên nhị thế tổ nhìn Sở Vi môi hồng răng trắng, đôi mắt to ẩn ẩn nước đầy câu hồn, chợt cảm thấy tê dại trong lòng. Hắn liền mời nàng cùng đi uống trà nhưng bị Sở Vi uyển chuyển cự tuyệt.

Nàng mới không cần uống trà cùng nhị thế tổ, mơ tưởng đến nàng, nghĩ thiệt đẹp.

Rời khỏi phòng đấu giá ngầm không xa, Sở Vi bỗng cảm giác có người ở đằng sau nhìn chằm chằm nàng, hơn nữa ánh mắt kia tràn ngập oán độc. Quay đầu lại liền thấy tên trộm ban nãy mang theo vài nam nhân cao to đi về hướng nàng, không kịp nghĩ nhiều, Sở Vi nhanh chóng chạy tới tửu lâu bên cạnh.

Tửu lâu ban đêm rất náo nhiệt, nàng nhanh nhẹn xuyên qua đám người tiến đến lầu hai, liền nhìn thấy một thân ảnh cao gầy đang mở cửa vào phòng. Nàng tiến lên phịch một tiếng đóng cửa, hung ác cầm trâm cài tóc đặt ở cổ nam nhân.

Nam tử đeo mặt nạ trắng, tóc đỏ như lửa, trường bào màu đen hoa lệ, một đôi mắt phượng xinh đẹp, anh khí bức người, cao quí phi phàm.

"Không được lên tiếng" - ánh mắt Sở Vi tràn ngập sát khí.

Tuy rằng mang mặt nạ, nàng có thể cảm ứng được khí phách cường giả trên người hắn. Thế nhưng nàng không sợ hãi, dù sao ra khỏi phòng là đánh cuộc mà ở lại đây cũng là đánh cuộc.

Nam tử nhíu nhíu mày rậm, mắt phượng hẹp dài nhìn nữ tử đang uy hiếp hắn.

Nữ tử mặt mũi hồng hào, mày đậm, mắt to ngập nước mang theo mị lực hồn xiêu phách lạc, tuy rằng lúc này bên trong đầy sát khí nhưng vẫn như cũ rung động lòng người. Nàng mặc váy dài màu xanh nhạt, vòng eo nhỏ nhắn, khuôn ngực lại cao ngất, làm cho hắn nghĩ tới điều đầu tiên chính là đồng nhan cự nhũ [dạng người nhỏ, chân nhỏ, tay nhỏ, cái gì cũng nhỏ chỉ có mỗi cái ngực to]

"A, điểm nhẹ, người làm ta đau quá ..."

Đang lúc cảm thán trong lòng, bên tai liền vang lên âm thanh kiều mị xinh đẹp, hắn thừa nhận hắn bị chấn động rồi. 

"Không cần, đừng, a ....."

Sở Vi khẽ nhếch mi, khinh bỉ trừng nam tử rồi tiếp tục học theo thanh âm nam nữ giao hoan [quan hệ 18+]. Nam tử khuôn mặt âm trầm, nàng đang làm cái gì? Hắn nhìn ngoài cửa, có mấy người đang đi tới đi lui, tìm nàng?

"Phối hợp ta"

Sở Vi kiễng mũi chân, kề sát tai hắn, dùng âm thanh chỉ hai người nghe được mà ra lệnh, tay đồng thời nắm trâm cài tóc mạnh hơn một ít.

Nam tử khóe miệng khẽ nhếch mang một chút thâm ý, mắt phượng chợt lóe hào quang trêu tức, hai tay vừa động liền ôm nàng bay đến giường, nhất thời bày ra tư thế nam trên nữ dưới. Sở Vi trợn trừng hai mắt, hắn muốn làm gì?

"Bảo bối, kêu ra đi, ta muốn nghe"

Nam tử cúi đầu, giọng nói tràn ngập từ tính mê người, mị hoặc đến cực điểm. Hắn nghĩ hắn nhất định là điên rồi, chứ không tại sao lại phối hợp diễn trò với nữ nhân không rõ lại lịch này, còn để nàng dựa gần vào hắn như vậy.

"Đau quá ,người ta từ bỏ"

Sở Vi phát ra âm thanh mềm mại kiều mị. Nàng sắp bị chính mình làm cho ghê tởm muốn chết, thế nhưng bên ngoài mấy người kia vẫn đang tìm tới tìm lui.

Nếu nàng là huyễn sư cao cấp, đã sớm đem bọn họ đánh thành đầu heo, làm cho họ không phân rõ được phương hướng!

Đột nhiên trong phòng truyền ra âm thanh giường lay động kẽo kẹt kẽo kẹt. Mấy người đang xem xét bên ngoài cũng không dám đi từng phòng kiểm tra. Nơi này được mệnh danh là đệ nhất tửu lâu ở thành Tinh Vân, trụ [ở, dừng chân] lại đây là người không giàu sang thì cũng có địa vị, bọn họ dám trêu vào sao?

Nghe tiếng bước chân đi xa, Sở Vi căm tức nhìn nam nhân phía trên, cắn răng nói

"Còn chưa cút xuống?" 

Hắn dám làm gì nàng, nàng liền phế hắn.

"Cô nương, ta giống như vừa mới giúp ngươi, chẳng lẽ ngươi không nên cảm ơn ta?"

Nam tử nhíu mày, giọng điệu kiêu căng nói, ánh mắt tuy rằng bình tĩnh lại mang theo khí thế sắc bén khiếp người, nàng đây là muốn qua cầu rút ván?

"Ngươi xác định muốn ta cảm tạ ngươi?" - Sở Vi cười đầy ngọt ngào.

Cảm ơn? Nàng không cam tâm tình nguyện cảm ơn còn làm cho hắn tức hộc máu.

Nam tử gật đầu, giây tiếp theo, trong phòng liền vang lên tiếng thét chói tai.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro