30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Không có gì.” Thanh âm của Lô Chu nháy mắt lạnh băng “Cậu lái xe đi.”

Lô Chu thâm hút một hơi, Tiêu Nghị toàn thân đều phát run nhưng hắn không thể không lái xe, đi đường cao tốc rất nguy hiểm, hắn trước kia cơ hồ không có lái xe, huống chi lên cao tốc? Trong thành thị thì hoàn hảo, hiện tại lại giữa mưa trơn trượt.

“Dừng xe, tôi mở ra.” Lô Chu nói.

“Không được.” Tiêu Nghị nói.

“Cậu còn dám phản kháng tôi!” Lô Chu giận dữ hét.

Tiêu Nghị không nói lời nào, coi như nghe không được, đèn xe trong bóng đêm chiếu xuất hai luồng ánh sáng vàng, Lô Chu ném di động quát “Dừng xe cho tôi!”

Tiêu Nghị nói “Cao tốc như thế nào dừng? ! Tìm trạm xăng mới lách sang bên chứ!”

Di động không biết bị Lô Chu ném đi nơi nào, Tiêu Nghị lo lắng từ sau kính nhìn Lô Chu, chỗ ngồi phía sau lại truyền đến một thanh âm, hiển nhiên là Lô Chu không biết đập cái gì.

Tiêu Nghị run run dừng lại ven đường, Lô Chu xuống xe liền đến kéo cửa ghế lái, Tiêu Nghị lập tức đem xe chìa khóa rút, từ ghế lái đi xuống. Lô Chu từ phía trước tha một vòng lại đây, Tiêu Nghị theo bản năng nghĩ thầm xong, cái này Lô Chu nhất định phải lấy mình cho hết giận.

“Cái chìa khóa đâu?” Lô Chu hắc mặt nói.

Không trung bay mưa phùn, mùa đông mưa lạnh như băng, gió lạnh thấu xương, Tiêu Nghị đem chìa khóa thu hồi nói “Không thể để cho anh lái xe. Đỗ tổng nói Đỗ tổng không cho anh lái xe, sợ anh xúc động!”

“Đưa chìa khóa cho tôi!” Lô Chu giận dữ hét.

Lô Chu đẩy Tiêu Nghị một phen, Tiêu Nghị ngã sấp xuống , Lô Chu kéo áo hắn quát “Cậu đã sớm biết! Vô liêm sỉ! Toàn bộ đoàn phim đều chê cười tôi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#comantu